Từ Kiệt đứng phắt dậy rồi nói: “Mặc dù ngày kia có thể ra tay nhưng chắc chắn không phải là khoảng thời gian tốt nhất để ra tay đầu!”
Hướng Kình Dương đột nhiên nở một nụ cười: “Anh Kiệt, cầu phú quý trong nguy hiểm. Anh cho rằng chuyện của anh còn có thể giấu diểm bao lâu chứ?”
Từ Kiệt nghe thể thì sững sờ: “Cậu… cậu có ý gì?”
“Chỉ sợ rằng tiền trong tài khoản của nhà họ Từ đã bị anh xài hết từ lâu rồi đúng không?”
“Nếu là bác Từ biết được chuyện nhà họ Từ, một nhà chi đứng sau thập đại thế gia mà bây giờ còn chẳng có được ba trăm tỷ thì ông ấy sẽ làm như thế nào đây?”
Ánh mắt của Từ Kiệt trầm xuống: “Cậu dám uy hiếp tôi u?”
“Không không anh Kiệt à, bây giờ chúng ta là người cùng trên một con thuyền, tôi chỉ là đang nhắc nhở anh mà thôi!”
“Trễ là sẽ xảy ra biến đối!”
“Kế hoạch thì vẫn là kế hoạch đó, chẳng qua đưa nó từ lúc kết hôn sang đính hôn mà thôi!”
“Mọi thứ đều được chúng ta chuẩn bị kỹ càng rồi. Đến lúc đó thì chỉ cần khống chế được Khúc Long Khâm và Khúc Hoàng Dân thì anh sẽ có vốn liếng mà khống chế Khúc Tiểu Nghệ. Cô ta chi là một đứa con gái, làm sao có thể đấu với anh chứ?”
“Đến lúc đó thì toàn bộ gia sản nhà họ Khúc đều là của anh rồi! Hơn nữa với cái thân phận chồng của Khúc Tiểu Nghệ thì vị trí người thừa kế nhà họ Từ còn chẳng phải là thứ trong tầm tay anh sao?”
“Đến lúc đó anh sẽ được cả danh và lợi! Mà tôi cũng có thể lợi dụng cơ hội lần này để bù đắp tất cả lỗ thủng. Mọi chuyện vẫn như lúc đùa, hai anh em chúng ta kết hợp với nhau thì cả kinh đô này chính là địa bàn của chúng ta!”
“Anh Kiệt, cơ hội chỉ có một lần mà thôi!”
Trong đôi mắt của Từ Kiệt lóe lên sự dãy dụa, anh ta im lặng một lúc lâu. “Từ Kiệt!”
Hướng Kình Dương thấy anh ta do dự thì quát lên: “Nếu như chuyện của tôi không giấu được nữa thì anh cũng đừng hòng thoát thân! Cho dù có mất hết tất cả thì tôi cũng sẽ kéo anh đi theo mà làm bạn!”
“Anh cũng đừng quên trừ tiền của nhà họ Từ thì anh còn vay nặng lãi ở bên ngoài, bây giờ cũng đã đến hạn rồi nhỉ?”
“Đến lúc đó một đống chủ nợ đi tới nhà họ Từ tìm bác Từ đòi tiền, chắc anh cũng không muốn chuyện này xảy ra chứ gì?” Trong mắt Từ Kiệt nổi lên một vòng sát ý, nhưng rất nhanh sau đó đã bị anh ta che giấu: “Được, cứ làm theo những gì cậu nói đi!”
Rất nhanh đã tới ba ngày sau!
Trong tầng cao nhất của khách sạn bảy sao, những người có máu mặt ở kinh đô này đều tụ tập ở đây bởi vì hôm nay cậu Từ Kiệt của nhà họ từ và cô cả Khúc Tiểu Nghệ của nhà họ Khúc sẽ đính hôn!
Trong phòng trang điểm, Khúc Tiểu Nghệ ném đồ trang điểm ra thật xa rồi nói với hốc mắt đỏ bừng: “Con không đính hôn đầu! Có chết cũng sẽ không đính hôn!”
“Đừng có làm loạn nữa!”
Khúc Long Khâm bước vào thì nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của ông ta trở nên u ám: “Tất cả khách mời đều tới đủ cả rồi, lúc này con bảo không đính hôn là muốn làm mặt mũi của nhà họ Khúc bị mất hết đúng không?”
Khúc Tiểu Nghệ nói với gương mặt đầy nước mắt: “Ba chỉ để ý tới nhà họ Khúc của ba thôi, từ trước tới giờ ba chưa từng “Đến lúc đó anh sẽ được cả danh và lợi! Mà tôi cũng có thể lợi dụng cơ hội lần này để bù đắp tất cả lo thúng. Moi chuyện vẫn như lúc đùa, hai anh em chúng ta kết hợp với nhau thì cả kinh đô này chính là địa bàn của chúng ta!”
“Anh Kiệt, cơ hội chỉ có một lần mà thôi!”
Trong đôi mắt của Từ Kiệt lóe lên sự dãy dụa, anh ta im lặng một lúc lâu. “Từ Kiệt!”
Hướng Kình Dương thấy anh ta do du thì quát lên: “Nếu như chuyện của tôi không giấu được nữa thì anh cũng đừng hòng thoát thân! Cho dù có mất hết tất cả thì tôi cũng sẽ kéo anh đi theo mà làm bạn!”
“Anh cũng đừng quên trừ tiền của nhà họ Từ thì anh còn vay nặng lãi ở bên ngoài, bây giờ cũng đã đến hạn rồi nhỉ?”
“Đến lúc đó một đống chủ nợ đi tới nhà họ Từ tìm bác Từ đòi tiền, chắc anh cũng không muốn chuyện này xảy ra chứ gi?”
Trong mắt Từ Kiệt nổi lên một vòng sát ý, nhưng rất nhanh sau đó đã bị anh ta che giấu: “Được, cứ làm theo những gì cậu nói đi!”
Rất nhanh đã tới ba ngày sau!
Trong tầng cao nhất của khách sạn bảy sao, những người có máu mặt ở kinh đô này đều tụ tập ở đây bởi vì hôm nay cậu Từ Kiệt của nhà họ từ và cô cả Khúc Tiểu Nghệ của nhà họ Khúc sẽ đính hôn!
Trong phòng tran điểm, Khúc Tiểu Nghệ ném đồ trang điểm ra thật xa rồi nói với hốc mắt đỏ bừng: “Con không định hôn đâu! Có chết cũng sẽ không đính hôn!”
“Đừng có làm loạn nữa!”
Khúc Long Khâm bước vào thì nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của ông ta trở nên u ám: “Tất cả khách mời đều tới đủ cả rồi, lúc này con bảo không đính hôn là muốn làm mặt mũi của nhà họ Khúc bị mất hết đúng không?”
Khúc Tiểu Nghệ nói với gương mặt đầy nước mắt: “Ba chỉ để ý tới nhà họ Khúc của ba thôi, từ trước tới giờ ba chưa từng quan tâm tới cảm nhận của con, ba không xứng làm ba của con!”
“Con!”
Khúc Long Khâm nghe thể thì rất giận dữ, ông ta giơ tay lên rồi định vung xuống nhưng đột nhiên có một cái tay ngăn cản ông ta lại. Đó chính là Diệp Phùng! “Ông Khúc à, đây chính là con gái ông đấy, ông nỡ ra tay sao?”
“Để cho cậu Diệp chế cười rồi.”
Khúc Long Khâm nở một nụ cười áy náy. “Không sao, nếu như ông Khúc tin tưởng tôi thì hay là để tôi khuyên cô ấy cho, được chứ?”
“Cái này…”
Khúc Long Khâm suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được, vậy thì làm phiền cậu diệp rồi Khâm đi ra ngoài thì Khúc Tiểu Nghệ
Sau khi Khúc Long ngẩng đầu lên rồi hỏi Diệp Phùng với gương mặt đầm đìa nước måt: “Anh cũng hi vọng rằng tôi sẽ đính hôn sao?”
Trong đôi mắt của cô ấy cất giấu sự chờ mong.
Diệp Phùng cười một tiếng rồi nói nhỏ vào tai Khúc Tiểu Nghệ mấy lời. Cô ấy nghe xong những gì anh nói thì vô cùng ngạc nhiên: “Anh nói thật chứ?”
Diệp Phùng rất tự tin mà trả lời: “Có thật hay không thì đợi lát nữa cô sẽ biết!”
Tối nay chắc chắn sẽ là một đêm ánh sao sáng chói!
Có vô số quan to, người có máu mặt đồng ý lời mời của nhà họ Khúc mà tới đây. Mỗi người ở đây một là người điều hành một phương, hai là kẻ giàu nứt đố đổ vách. Một nhóm nhỏ người này lại nằm trong tay hơn phân nửa tài nguyên ở kinh đô! “Anh Khúc à, sau hôm nay thì hai chúng ta chính là thông gia rồi, ha ha…”
Một người đàn ông trung niên rất giống Từ Kiệt bưng chén rượu rồi vừa nói vừa cười. Ông ta chính là Từ Vấn Quân, gia chủ của nhà họ Từ. “Tôi còn phải cảm ơn vì anh Từ đã nuôi được một cậu con Hai nhà giàu thổi phồng lẫn nhau, càng nói càng hài lòng. trai tốt như vậy đấy”
Dù sao thì thông gia cũng không chỉ đơn giản là đại biểu cho chuyện tài sản sẽ tăng.
Từ Vấn Quân cười tủm tỉm nói: “Chờ Tiểu Nghệ bước vào nhà họ Từ thì tôi chắc chắn sẽ đối xử với con bé như con gái ruột của mình, nếu như thằng Kiệt nhà tôi dám bắt nạt con bé thì chẳng cần tới anh Khúc ra tay, tôi sẽ là người đầu tiên không tha cho nó!”
“Ha ha, từ nhỏ Từ Kiệt đã ôn tồn lễ độ, tôi tin rằng cậu ấy sẽ không làm những chuyện như vậy.”
“Ngược lại là Tiểu Nghệ, tôi chỉ có một đứa con gái này mà thôi, đột nhiên có chút không nỡ”
“Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, tôi có thể hiểu được tâm trạng của anh Khúc nhưng hai nhà chúng ta cũng gần nhau, chờ bọn chúng kết hôn rồi để hai vợ chồng trẻ trở lại thăm là được mà.”
“Anh Khúc, tôi thấy thời gian cũng đã tới rồi, Tiểu Nghệ…”
“Ái chà, tôi quên mất! Người đầu, đi xem cô cả đã chuẩn bị xong chưa.”
Qua một lúc lâu, đột nhiên trong căn phòng tổi lại rồi một cái đèn pha được bật lên, tập trung chieu vào người Từ Kiệt. Anh ta mặc một bộ đồ tây màu trắng, đeo kính gọng vàng, nhìn từ cách ăn mặc và gương mặt mà nói thì đúng là một cậu ấm ôn tồn lễ độ.
Sau đó lại có một ngọn đèn được bật lên, chiều vào cô gái mặc áo cưới màu trắng cách đó không xa.
Khi thấy được cô gái ấy thi rất nhiều khách mời không khỏi thốn thức một tiếng. Trước khi Khúc Tiểu Nghệ thì cô ấy đã rất đẹp, bây giờ trang điểm lên lại càng khiến cho vẻ đẹp đó nổi bật hơn.
Ngay cả trong mắt Từ Kiệt cũng hiện lên sự kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã biến mất!
Anh ta cầm hoa tươi rồi nở một nụ cười đi về phía Khúc Tiểu Nghệ, sau đó một chân mà đưa hoa cho cô ấy.
Trong mắt Khúc Tiểu Nghệ lóe lên sự giãy dụa nhưng sau đó lại nghĩ tới những thứ mà Diệp Phùng đã nói với mình thì quyết tâm nở một nụ cười mà nhận lấy hoa tươi. Nụ cười trên mặt Từ Kiệt lại càng thêm rõ rệt, anh ta cầm lấy tay Khúc Tiểu Nghệ rồi đi tới giữa sân
Người lớn hai bên ngồi song song nhau, chương trình rất đơn giản, Từ Kiệt và Khúc Tiểu Nghệ chỉ cần kính trà với người lớn hai bên, sau đó trao nhẫn hôn là xem như xong rồi! “Mời ông nội Khúc uống trà!”
Khúc Hoàng Dân nhìn chằm chằm Từ Kiệt sau đó nhận lầy ly trà mà uống với gương mặt chẳng hề có chút biểu cảm gì!
Từ Kiệt thấy vậy thì rất lúng túng, đương nhiên Khúc Long Khâm biết ba mình không đồng ý về mối hôn sự này nên vội vàng nhận lấy ly trà trong tay Từ Kiệt mà uống một hơi cạn sach. Sau đó ông ta cười ha hả mà nói: “Từ Kiệt à, sau này giao con gái yêu của tôi cho cậu Nếu cậu dám bắt nạt con bé thì tôi sẽ không tha cho cậu đâu!”
Từ Kiệt cười cười rồi nói: “Chú Khúc yên tâm, cháu đặt cô ấy trong lòng bàn tay yêu thương còn không kịp, sao lại dám bắt nạt chứ!”
Đồng thời, Từ Vấn Quân cũng vừa cười vừa uống xong ly trà mà Khúc Tiểu Nghệ mời. Từ Kiệt nhìn ba ly trà trống không thì có chút vui vẻ. “Cậu Từ có chuyện gì mà vui thể nhi, nhìn khóe miệng cậu cong tới nỗi sắp có thể móc ly trà lên rồi đó. Hay là cậu cũng nói ra để cho mọi người cùng nhau vui vẻ?”
Đột nhiên có một tiếng nói vang lên, sau đó Diệp Phùng xuất hiện rồi đi từ từ về phía sân khẩu.