Đế Sư Xuất Sơn

Chương 262: Chương 262




Nhà họ Lý đương nhiên cũng biết một nghìn năm trăm tỷ không thể mua được sòng bạc nhà họ Chu, lần ra giá đầu tiên chỉ là bước thăm dò mà thôi, nếu Hoàng Tuấn đã nâng giá lên cao như thế, tất nhiên là ông ta cũng không khách khí nữa, tiếp tục nói: “Nếu chú Hoàng đã khí phách như thế thì sao tôi có thể hẹp hòi được?”

“Nhà họ Lý, mười tám nghìn tỷ!”

Sau đó ông ta quay đầu nhìn Hoàng Tuấn cười ha hả: “Ông hai Hoàng, vừa nãy chẳng qua là thử qua một chút thôi, tuy dòng họ Ái Tân Giác La của ông có tiền, nhưng tôi nghe nói thời gian này cũng có chút khó khăn, có sản nghiệp cũng bị ảnh hưởng không ít, tôi cũng chỉ suy nghĩ thay cho nhà họ Hoàng mà thôi, đừng cố gắng chống đỡ làm gì!”

Hoàng Tuấn hừ lạnh một tiếng, trưởng lão nhà họ Lý nói không sai, một vài loại sản nghiệp trụ cột của dòng họ Ái Tân Giác La bị ảnh hưởng không nhỏ, tổn thất không ít của cải, điều này khiến địa vị của dòng họ Ái Tân Giác La ở ba tỉnh phía Đông hơi bị dao động!

Đây cũng là mục đích chủ yếu khiến Hoàng Mạnh cố hết sức mời Diệp Phùng đến ba tỉnh phía Đông!

Nhưng lúc này mục đích của dòng họ đã không còn chỉ vì giá trị to lớn của sòng bạc nữa, mà còn vì mặt mũi của di tộc hoàng triều, cũng vì có thể thể hiện được thực lực của dòng họ mình ở trước mặt Diệp Phùng!

“Dòng họ Ái Tân Giác La ra giá, hai mươi mốt nghìn tỷ!”

“Lý trưởng lão cũng không cần lo lắng, một chút tổn thất như thế với nhà họ Hoàng mà nói cũng chỉ thường thôi, nhưng nhà họ Lý các ông, năm ngoái gặp thiên tai liên tục, hơn nữa có Lệnh cấm biển được ban hành, ngành kinh doanh chính của nhà họ Lý các ông lại là đường biển mà, ảnh hưởng chắc cũng không nhỏ đâu!”

Sắc mặt Lý trưởng lão cũng thay đổi, không sai, sản nghiệp chính của nhà họ Lý ở ba tỉnh phía Đông là đánh bắt hải sản và vận tải đường thuỷ, năm ngoái khí hậu trên biển cực kì nguy hiểm, thiên tai liên tục, lại thêm hải tặc nước ngoài hung hăng ngang ngược, quốc gia vì bảo vệ môi trường lại ban hành Lệnh cấm biển nghiêm khắc nhất trong lịch sử.

Thậm chí đã liên tục vài tháng mà nhà họ Lý không có bất cứ con thuyền nào ra khỏi cảng cả, không chỉ có thế, họ còn nhiều công nhân như vậy cần lĩnh lương như thường lệ, thuyền cũng phải bảo trì, tiền chỉ ra không vào, áp lực tài chính trong khoảng thời gian này là cực kỳ căng thẳng!

“Ông hai Hoàng thật có khí phách, đã như vậy thì chúng ta vẫn dùng thực lực nói chuyện vậy!”

“Tôi lại tăng thêm ba nghìn tỷ nữa!”

Người chung quanh đã mắt chữ A mồm chữ O từ lâu, cha mẹ ơi, đây chính là thực lực của thế lực hàng đầu ư?

Tăng giá mà tăng liền một lúc ba nghìn tỷ, không hổ là quái vật khổng lồ có thể khống chế ba tỉnh phía Đông, quả nhiên là giàu đến chảy mỡ!

“Ba mươi nghìn tỷ!”

Khi Hoàng Tuấn nói ra con số này thì Lý trưởng lão không nói gì nữa, sắc mặt có chút âm u, ba mươi nghìn tỷ đã không phải là một con số nhỏ, tuy rằng sòng bạc của nhà họ Chu thực sự xứng đáng với cái giá này, thế nhưng với tình hình nhà họ Lý lúc này, nếu lấy ra nhiều tiền như vậy, cho dù có mua được sòng bạc nhà họ Chu thì trong một thời gian ngắn cũng sẽ không thể hồi vốn được, làm ăn, đặc biệt là dòng họ lớn làm ăn, chuỗi cung ứng tài chính đứt gãy chính là điều tối kỵ đủ để khiến cả một dòng họ phá sản!

Thấy trưởng lão của nhà họ Lý do dự, Hoàng Tuấn ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng cũng đang nhỏ máu, tuy dòng họ Ái Tân Giác La có thể lấy ra ba mươi nghìn tỷ, nhưng sau khi lấy ra thì toàn bộ chuỗi cung ứng tài chính của dòng họ sẽ co lại chỉ còn rất nhỏ, mỗi một bước đi sau này đều sẽ phải cực kì cẩn thận.

Nhưng ông ta cũng biết, nếu đã có cơ hội này thì nhất định ông ta phải lấy đượ!

c Vì một vài nguyên nhân mà danh dự của dòng họ Ái Tân Giác La ở ba tỉnh phía Đông có hơi giảm xuống, nếu như lúc này có thể mua được sòng bạc vốn là biểu tượng của nhà họ Chu thì cũng đủ ngăn chặn lời gièm pha của những kẻ có ý đồ riêng!

Chỉ riêng điểm này thôi thì cho dù có tiêu nhiều tiền hơn nữa cũng đáng!

Càng mấu chốt là vừa nãy Hoàng Mạnh đã hạ một mệnh lệnh bắt buộc cho ông ta, nhất định phải lấy được sòng bạc của nhà họ Chu Hoàng bất cứ giá nào!

Chuyện này không chỉ là làm cái người ngoài xem, mà quan trọng hơn là làm cho Diệp Phùng xem!

Dòng họ Ái Tân Giác La còn chưa suy yếu, vẫn là một trong những thế lực hàng đầu không thể lay động của toàn bộ ba tỉnh phía Đông như trước kia!

“Ba mươi nghìn tỷ, Lý trưởng lão, còn đấu nữa không?”

Hoàng Tuấn đưa mắt nhìn về phía nhà họ Lý, Lý trưởng lão nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng thở dài một hơi rồi lắc đầu: “Nhà họ Lý không đấu giá nữa!”

Hoàng Tuấn cười ha hả nhìn về phía Diệp Phùng: “Diệp Đế Sư, xem ra chuyện này…”

“Ba mươi nghìn tỷ tiền mặt, cộng thêm quỹ đầu tư, cổ phiếu, trái phiếu và nhiều bất động sản, ruộng đất tại đô thị loại một, tổng cộng là sáu nghìn tỷ! Nhà họ Lưu ra giá, ba mươi sáu nghìn tỷ!”

Ngay khi Hoàng Tuấn cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng thì một giọng nói lanh lảnh vang lên, ông ta nhìn theo tiếng nói đó thì thấy một cô gái đang tuổi thanh xuân đi tới bên này, cô ta đi tới bên cạnh Diệp Phùng rồi khẽ khom người: “Lưu Hằng Hương bái kiến Diệp Đế Sư!”

Khi nhìn thấy cô gái đó xuất hiện thì tất cả mọi người đều xôn xao, cô ta là người của một trong năm thế lực đứng đầu thuộc ba tỉnh phía Đông, cô cả nhà họ Lưu, Lưu Hằng Hương!

“Lưu Hằng Hương, cô có ý gì?”

Miếng ăn đã sắp đến miệng lại bị Lưu Hằng Hương chen ngang, tất nhiên là Hoàng Tuấn tức đến nổ phổi, nhưng Lưu Hằng Hương lại rất ôn hòa nhã nhặn nhìn ông ta, cười nói: “Bác Hoàng, nhà họ Lưu cũng có hứng thú với sòng bạc nhà họ Chu, cạnh tranh công bằng, chẳng lẽ có vấn đề gì ư?”

“Cô!”

Hoàng Tuấn giận dữ: “Lưu Hằng Hương, đây không phải là trò đùa! Một con ranh như cô có thể quyết định chuyện này được à? Hơn nữa, nhà họ Lưu có thể lấy ra nhiều tiền như vậy được hay sao?”

“Bác Hoàng không cần lo lắng! Trước khi Hằng Hương tới đây đã được gia chủ trao quyền, có thể hoàn toàn quyết định mọi chuyện, hơn nữa, trước mặt nhiều người lớn của thành phố Hữu Thiên thế này thì Hằng Hương cũng không có lá gan đùa giỡn với Diệp Đế Sư!”

“À đúng rồi, thuận tiện nói một chút, những loại cổ phiếu, trái phiếu kia, tất cả đều là sản nghiệp mà nhà họ Lưu đầu tư ở bên ngoài, bất cứ lúc nào cũng có thể quy đổi thành tiền mặt, còn những bất động sản, ruộng đất kia cũng có giấy tờ thủ tục sở hữu bất động sản hợp pháp, bất cứ lúc nào cũng có thể sang tên vô điều kiện, dựa theo giá trị tính toán, những thứ này ít nhất cũng có giá tới chín nghìn tỷ, nhưng nhà họ Lưu chỉ cần sáu nghìn tỷ, Diệp Đế Sư có đồng ý hay không?” Diệp Phùng hơi nhướng mắt lên, anh nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt mình, một lúc lâu sau, khóe miệng anh hơi cong lên: “Đương nhiên là có!”

Lưu Hằng Hương hài lòng nở nụ cười: “Nếu vậy thì, nếu không có ai ra giá cao hơn, sòng bạc nhà họ Chu sẽ thuộc về nhà họ Lưu chúng tôi!”

Hoàng Tuấn không nói gì nữa, ông ta muốn cạnh tranh nhưng lòng có dư mà lực không đủ, nhà họ Hoàng cũng có thể lấy ra ba mươi sau nghìn tỷ, thế nhưng sau khi lấy ra thì chuỗi cung ứng tài chính của nhà họ Hoàng sẽ hoàn toàn đứt gãy, hơn nữa, nhìn dáng vẻ này của Lưu Hằng Hương thì cho dù bây giờ mình ra giá cao hơn cô ta, đến cuối cùng cũng chưa chắc có thể cạnh tranh lại!

Ông ta ngẫm nghĩ rồi vẫn từ bỏ, có điều trong lòng ông ta cũng hơi nghi ngờ, trong năm thế lực đứng đầu ba tỉnh phía Đông, nhà họ Lưu xem như khá khiêm tốn, hơn nữa việc làm ăn của họ chưa bao giờ dính dáng đến bài bạc, sao bây giờ lại đột nhiên tiêu tốn nhiều tiền như vậy để lấy được sòng bạc của nhà họ Chu cơ chứ?

“Cậu chủ, chúng ta…”

Chu Ngũ Gia vốn vẫn đang lắng lặng quan sát đột nhiên đến gần, vừa mở miệng thì hình như Chu Thành Tu đã biết ông ta muốn nói điều gì vậy, anh ta khoát tay chặn lại, bình thản nói: “Tùy họ đi!”

“Nhưng cậu chủ, dù sao đây cũng là sòng bạc của nhà họ Chu chúng ta, chúng ta hoàn toàn có thể dùng tiền chuộc nó về mài!”

Chu Ngũ Gia vẫn còn chưa muốn từ bỏ ý định!

Nhà họ Chu là vua của vùng Đông Bắc phát triển lên từ những năm tháng loạn lạc kia, thậm chí số của cải mà nhà họ Chu tích góp được cũng không kém dòng họ Ái Tân Giác La bao nhiêu!

Mặc dù ba mươi sáu nghìn tỷ đối với họ mà nói cũng không phải một con số nhỏ, nhưng chắc chắn là họ có thể lấy ra đượ!

c “Không cần! Tôi có tính toán riêng!”

“Cậu chủ, cậu thật sự không suy nghĩ thêm một chút sao?”

Chu Thành Tu lạnh lùng nhìn ông ta, cả người Chu Ngũ Gia run lên một cái rồi cúi đâu: “Tôi sẽ không lặp lại lời đã nói lần thứ hai đâu, tôi sẽ tự mình giải thích với ba!”

Giá cả đã quyết định xong, có vẻ Lưu Hằng Hương đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, cô ta đặt séc chuyển khoản, chỉ phiếu và một chồng giấy chứng nhận cổ phiếu, bất động sản vào trong một chiếc hộp đưa cho Diệp Phùng: “Diệp Đế Sư, đây là giấy chứng nhận của toàn bộ bất động sản và cổ phiếu, cùng với séc chuyển khoản, chỉ phiếu trị giá ba mươi nghìn tỷ, mời ngài xem!”

“Không cần! Tôi tin tưởng danh dự của nhà họ Lưu!”

Diệp Phùng trực tiếp giao quyền sở hữu của sòng bạc nhà họ Chu cho Lưu Hằng Hương, sau đó nhìn về phía Hoàng Tuấn, Hoàng Tuấn lập tức hiểu ý nên vội vàng nói: “Nếu chuyện ở đây đã xong thì Diệp Đế Sư, chúng ta tới nhà họ Hoàng nghỉ ngơi một chút đãi”

Diệp Phùng gật nhẹ đầu: “Chúng ta đi thôi!”

“Xin Diệp Đế Sư chờ một chút!”

Đột nhiên, Lưu Hằng Hương gọi lại Diệp Phùng: “Nếu Diệp Đế Sư có thời gian, nhà họ Lưu xin được quét dọn giường chiếu chờ Diệp Đế Sư, mong Diệp Đế Sư rồng tới nhà tôm một lần!”

Diệp Phùng nhìn cô ta thật sâu: “Nếu như có thời gian, tôi sẽ đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.