Đế Sư Xuất Sơn

Chương 337: Chương 337: Mua một căn nhà mà thôi




“Thưa ngài, trước tiên mời ngài ngồi, chở một lát sẽ phục vụ ngài.”

Một nhà tư vấn trong ngành, nở một nụ cười, mời Diệp Phùng ngồi xuống.

Không thieu lịch sự, không thiếu nhiệt tình, nhưng Diệp Phùng có thể thấy đây chẳng qua là tư vấn bán hàng điểm đạm cho có lệ.

Văn phòng kinh doanh không nhiều việc lắm, dù sao cũng chỉ có một số ít người có thể mua được một căn nhà ở đây.

Những nhân viên tư vấn bất động sàn này cũng ngày qua ngày ứng phó, lý do khiến họ không tiếp đãi Diệp Phùng ngay lập tức là vì họ lo lắng rằng mình sẽ bỏ lỡ những khách hàng mới khác.

Trong mắt họ, khả năng Diệp Phùng mua nhà ở đây là rất mong manh.

Đúng lúc này, một chàng trai bước vào cửa, vòng tay ôm một có gái xinh đẹp trang điểm đậm, Người đàn ông thoải mái vung bàn tay to lên, nói: “Cục cưng, vừa ý tòa nào, tha hồ mà chọn!”

Ngay sau đó, bỗng thấy tất cả các nhân viên tư vấn bất động sản đi tới ổn ào náo nhiệt vây quanh.

Như là thấy gà đẻ trứng vàng, tất cả đều cười như hoa. “Cậu chủ Tiền. Tôi là Lưu Bối. Ngài đến đúng lúc låm. Biệt thự số tám sẽ giữ lại cho ngài.” “Cậu chủ Tiền, là tôi, tôi là Mã Đỗ. Chúng ta đã nói chuyện trên Zalo đêm qua. Tôi cảm thấy biệt thự số bảy tốt hơn. Nếu không thì chọn số bảy đi.” “Các anh đừng cãi nhau nữa, tôi nghĩ chỉ có Biệt thư số chín mới có thể xửng với thân phân tôn quý của cậu chủ Tiền!”

Tiền Khang Hiện, thế hệ giàu có thứ hai nổi danh ở Thủ đô, có gia sản hàng trăm triệu đô la, đối với một người như vậy, mới chính là mục tiêu đề nhà tư vấn bất động sản chủ ý đến!

Tận hưong cảm giác được mọi người tâng bốc, Tiền Khang Hiện tỏ ra khá hài lòng.

Anh ta vuốt ve mái tóc, nói: “Biệt thự số 9 khá tốt, rất có hàm ý, căn biệt thự này giá bao nhiêu tiến? Tôi không thiếu tiến!” “Dạ cậu chủ Tiền, biệt thự số 9 là nơi tốt nhất ở đây, từ ban công, anh có thể trực tiếp nhìn thấy phong cành cùa hoa Thiên Tế và núi Phong Vân, đây là địa điểm tốt nhất để ngắm cành.” “Hơn nữa là điểu kiện chiếu sáng hay là phong thủy, thì đây là căn biệt thự đẹp nhất trong chỗ này, nên dĩ nhiên giá cả sẽ đắt hơn những căn khác, tôi tin là các vị có thể hiểu được nếu giá tiền có đắt hơn một it đúng không.”

Nhân viên tư vấn bất động sản vội vã nói. “Đừng nói nhàm, chỉ cần nói là bao nhiêu tiền, tôi không thiếu tiền!”

Tiền Khang Hiện không kiên nhẫn xua tay, khí thế của một thể hệ giàu có đời thứ hai được bày ra một cách vô cùng nhuần nhuyễn! “Biệt thự số 9 được bán với giá năm trăm hai mươi lăm tỷ!” “Sao, giá như vậy hà...”

Sau khi nghe thấy giá, Tien Khang Hiện xầu hổ cười.

Theo anh ta, dù gia đình anh ta rất giàu có, nhưng cái giá hơn năm trăm tỷ này cũng đù bằng một nửa thu nhập của gia đình anh ta rồi, mà số tiền này chi dùng để mua nhà lấy lòng một người phụ nữ, nêu bố anh ta mà biết chuyện, thì đánh gãy chân anh ta mất?

Hơn nữa, cho dù anh ta có nguyện ý, thi thật sự cũng không thể kiểm đâu ra ba trăm tỷ tiền mặt! “Nếu các vị hài lòng, nếu muốn chúng ta có thể ký hợp đồng mua bán nhà ngay, buổi chiều sẽ nhận được phòng“.

Số 9 không được, tôi không hứng thú đến việc ngắm cành, tôi muốn số 8, số 8 là con số may mắn, Tiền Khang Hiện tôi thích những con số may mắn như vậy.” “Dạ vâng, tôi sẽ xử lý ngay cho ngài, căn biệt thự số 8 có giá ba trăm bảy mươi lắm tỷ.”

Chết tiệt, biệt thự số 8 mà cũng có giá hon ba trăm tỷ, sao mà nhà ở đây đắt thế!

Nét mặt của Tiến Khang Hiện hiện lên một chút khó xử, người phụ nữ trong vòng tay anh ta lập tức ôm chặt anh và nói một cách quyến rũ: “Anh yêu, anh đã hứa sẽ mua cho em căn biệt thự và cùng nhau đám cưới ở đây, em không quan tâm, em mua nhà ở đây!” “Được! Được! Mua!” “Số 8 vẫn là hơi tầm thường, số 6 không tệ là con số ngưoc lại của số 9, làm càng sớm càng tốt, tôi không thiếu tiến * Tiến Khang Hiện rõ ràng là đã tát vào mặt mình mấy cái, nhưng anh ta vẫn ra vẻ “Tôi có tien, tôi không quan tâm.

Mấy người tư vấn bất động sản, thấy hôm nay thấy biệt thự số 9 không bán được, thì khó tránh khỏi thất vọng, dù sao thì giá cả của nó cũng quá cao. Ngay cả cậu chủ của tập đoàn Tiền thị cũng không mua được, có thể thấy được căn biệt thự số 9 này, có thể sẽ không bán được trong thời gian tới.

Tuy nhiên, cũng rất tốt nếu có thể bán được căn số 6.

Vì vậy, họ đều tranh nhau để ký hợp đồng mua nhà với Tiền Khang Hiện.

Đúng lúc này, Diệp Phùng đang lạnh lùng ngổi xem bên cạnh, đi về phía nhân viên tư vấn bán hàng. “Căn biệt thự số 9, tôi muốn nó.”

Âm thanh không lớn, nhưng đủ để ai cũng nghe đưoc.

Ngay sau khi câu nói này được nói ra, toàn bộ mọi người đều lặng đi! “Vừa roi có người bào muốn biệt thự số 9 phài không?” “Tòa nhà này được mệnh danh là tòa nhà đắt nhất giai đoạn này, cuối cùng cũng có người chịu mua nó?” “Cái gi? Không đúng, sao tôi chưa nhìn thấy người này bao giờ.” “Siêu biệt thự có giá là năm trăm hai mươi lăm tỷ, anh ta có tiền mua nổi không!” “Siêu biệt thự, người như cậu chủ Tiền còn không có được, anh ta có thể có được không? Anh ta là ai?”

Có rất nhiều câu hỏi được đặt ra xung quanh.

Thấy người phụ nữ khoác tay trong ngực mình nhìn Diệp Phùng với ánh mắt ngưỡng mộ, anh ta đột nhiên có chút khó chịu nhìn anh, hừ lạnh một tiếng: “Hừ! Thật là khoác lác không hơn đóng thuế, cái gì cũng dám nói!” “Cậu nhóc, già bộ chiếm đoạt, cũng cần phài có thực lực mới được!”

Tiền Khang Hiện không biết Diệp Phùng, nên anh ta chắc chắn rằng Diệp Phùng không phải thể hệ giàu có đời thứ hai, và anh ta cũng không tin rằng ngay cả căn biệt thự số 9 mà anh ta không thể mua được, lại có thể bị người thanh niên trước mặt mua được.

Diệp Phùng khế liec anh ta một cái: “Liên quan gì đến anh?”

Giọng điệu thờ ơ lập tức khiến Tiển Khang Hiện tức giận, đi về phía Diệp Phủng, nhìn anh từ trên xuống dưới, tự hào nói: “Đương nhiên là có!” “Bời vì đại gia tôi, không thích mấy người giả bộ giàu có dưới đảy xã hội!”

Diệp Phùng chế nhạo nhìn hẳn một cái, nói: “Làm sao anh biết là tôi không có khả năng mua nó?” “Haha.. một tên cặn bã dưới đáy của xã hội còn không đắt bắng cúc quần của tôi, cũng xứng mua nhà ở đây?” “Muốn dùng điều hòa thì đến cửa hàng bách hóa, cũng không thấy đây là ở chỗ nào à! Người như anh cũng xứng đáng để vào sao?” “Haha...”

Mọi người đều bật cười, và nhiều người nhìn vào Diệp Phùng với ánh mắt mia mai sâu sắc.

Diệp Phùng thật sự không muốn nói nhàm với loại người thiểu năng trí tuệ này, đảo mắt một hồi, nói: “Trả tiền ở đâu?” “Thật sự là giả vờ giả vịt, nhóc con, nếu anh thực sự đủ tiền mua biệt thự đây, tôi sẽ bò ra khỏi nơi này!”

Tien Khang Hiện chế giễu!

Nghe câu hỏi của Diệp Phùng, các nhân viên bất động sản cũng ngập ngừng.

Không ai biết anh, nên họ nghĩ anh không nằm trong danh sách những người giàu có, khiến họ nghi ngờ rằng đây là một trò chơi khăm.

Chi có một nhân viên bán hàng mới, muốn gấp rút thể hiện một lần, cũng muốn thử một lần.

Coi ngựa chết như ngựa sống mà chạy chữa.

Không thử thì không biết, cử hù một lần xem sao. Quet thẻ, toàn bộ tiền đã thanh toán thành công

Năm trăm hai mươi lăm tỷ!

Người này vừa mới văn phòng nhân viên, vui mừng đến nỗi suýt ngất xiu, nghĩ đến tiền hoa hồng, có thể là hơn một triệu nha!

Ông trời, đây là nhặt được tiền sao, kiếm tiền thật là dễ dàng quả đi!

Ở văn phòng, nhốn nháo như cái cho!

Nếu Tiền Khang Hiện có được căn biệt thự số 9, mọi người còn không có người ngạc nhiên.

Trong mắt đảm nhân viên, họ thậm chí không biết Diệp Phùng là ai, nhưng họ không ngờ rằng chỉ một người như vậy lại có thể bỏ ra tiền tỳ để mua siêu biệt thu! Đảm nhân viên tức giận, rất hối hận về quyết định vừa rồi.

Trong nháy mắt, hơn một triệu tiền hoa hồng bay đến!

Tiền Khang Hiện càng há miệng ra, không thể tưởng tượng nhìn chiếc thẻ quẹt từ máy thẻ tín dụng, vẻ mặt kinh ngạc!

Anh ta thực sự rút nhiều hơn một tỷ?

Lúc này, Diệp Phùng lại quăng một quả bom! “Vẫn chưa có ai mua căn số bảy và tám, đúng không.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.