Đế Thiếu Trong Lòng Sủng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 503: Chương 503: 0 giờ tắt đèn 3




Editor: sửu nhi

Vu Chân khóe miệng cười, không coi ai ra gì liền như vậy ngồi ở bên cạnh Tần Mạc.

Lâm Phong vốn đang dùng cặp mắt của hắn để tìm kiếm tung tích của tiểu hắc đào.

Thật sự không có dự đoán được, đột nhiên có một người ngồi ở chỗ bọn họ, biểu tình trên mặt đều dừng một chút.

Âm thanh nghị luận từ bên tai vang lên.

Mỗi người đều ở tò mò.

“Vu tiểu thư quen biết Tần thần sao?”

“ Hình như là rất quen thuộc. “

“Tôi luôn có một loại cảm giác muốn thất tình. “

“Cái gì thất tình? “

“Thực rõ ràng, tôi căn bản đang cạnh tranh nhưng mà Vu tiểu thư … không phải thất tình là cái gì.”

“ Cậu thật đúng là……”

Các fan trên cơ bản đều có chút mất mát, bất quá này cũng không ảnh hưởng các cô chúc phúc cho thần tượng của mình.

Nếu thật là Tần thần thích, các cô liền yên lặng duy trì.

Bên này động tĩnh lớn như thế.

Phó Cửu mặc váy lụa dài màu đen cũng chỉ là nhìn thoáng qua.

Liếc mắt một cái sau đó cô tiếp tục bắt đầu tìm kiếm thời cơ chụp ảnh.

Bất quá vẫn là có chút ý tưởng.

Rốt cuộc cô nghe qua đại thần nói chuyện điện thoại.

Lần trước ở Đông Kinh, đại thần trong miệng vị mỹ nhân kia chẳng lẽ chính là vị hôm nay?

Nghĩ đến đây, Phó Cửu lại cảm thấy chính mình nghĩ nhiều, câu môi cười cười, lại nhìn thoáng qua đồng hồ treo ở đại sảnh.

Hiện tại quan trọng nhất chính là, chờ đến giờ để chụp ảnh sau đó rời đi.

Đợi như vậy tổng cảm thấy không an toàn.

Cô bất chợt hành động, Tần Mạc đều xem ở trong mắt.

Đúng là bởi vì như thế, cặp con ngươi kia mới có thể dần dần lãnh xuống.

Tên kia tựa hồ cũng không để ý có ai ngồi xuống bên canhh chính mình.

Xem ra, đôi khi, mình để ý người khác, người khác không nhất định để ý đến mình.

Vu Chân ngồi ở kia thấy Tần Mạc không để ý tới mình, mỉm cười nhướng mày, nghiêng mắt đi, liền muốn nhìn một chút Tần Mạc lại nhìn cái gì.

Tần Mạc trước cô một bước thu hồi di động, ánh mắt đạm mà hờ hững.

Vu chân cũng không để ý thái độ này của hắn, ngược lại câu môi nói: “Nghe nói cô gái nào được mời nhiều nhất có thể cùng anh Mạc khiêu vũ. Đến lúc đó nếu em thắng, anh cũng không nên cự tuyệt em.”

Tần Mạc nghiêng đầu, từ trong hộp thuốc rút ra một cây thuốc lá, đánh lửa: “Công ty an bài, tôi sẽ không cự tuyệt.”

“ Là anh nói.” Ý cười nơi khóe miệng của Vu Chân càng sâu.

Tần mạc thanh âm thực đạm, lễ phép xa cách: “ Cô trước thắng rồi lại nói.”

“ Cái này dễ làm, tuy rằng em tới muộn, nhưng em vẫn còn có biện pháp khác.” Vu chân nói xong một câu này, liền hướng tới phương hướng của Phó Cửu đi qua.

“ Xin chào “

Đi lên chính là một tiếng tiếp đón.

Cũng là âm thanh tiếp đón nàu, làm Phó Cửu tạm thời đem ánh mắt từ trên đồng hồ nghiêng mắt nhìn vị trước mắt này.

Cho tới bây giờ, Vu Chân đoạt được tất cả đều là dựa vào nỗ lực.

Từ sau khi nhận thức cái kia, cô liền rất rõ ràng chính mình yêu cầu cái gì.

Hơn nữa, Vu Chân vẫn luôn cảm thấy chuyện cô cùng Tần Mạc là sớm hay muộn.

Mặc dù là cô đi nước ngoài, tham gia một ít đặc huấn, cũng là vì hắn.

Trên đời này không có nữ nhân nào so với cô thích hợp với Tần mạc hơn.

Chỉ có cô gặp qua bộ dáng người kia khi phá án, cùng hiện tại hoàn toàn bất đồng.

Vu Chân rất rõ ràng người kia thưởng thức dạng con gái gì.

Cho nên cô làm việc lưu loát, có cái gì thì nói cái đó.

Chỉ là Vu Chân dù sao cũng là con gái duy nhất Vu gia.

Trước nay đều không có suy xét qua,hành vi của cô như vậy rốt cuộc đột nhiên.

Hơn nữa lời nói của cô, tuy khách khí, rồi lại mang theo hàm nghĩa nhỏ khác: “Là như thế này, trước nửa trận tôi không ở đây, nghe nói ngài đêm nay được mời nhiều nhất. Vì vậy vị tiểu thư này, cô có thể đem cơ hội cô đạt được nhường cho tôi sao, tôi có thể ở những mặt khác bồi thường ngài.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.