Đế Thiếu Trong Lòng Sủng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 390: Chương 390: Ca ca đều như vậy?




Tần Mạc di chuyển ngón tay rời khỏi giao diện của WeChat, duỗi tay chỉnh lại cổ áo của mình,

Nhìn thoáng qua thời gian trên điên thoại.

11 giờ 05 phút.

Có lẽ, anh phải hỏi một chút kinh nghiệm của người có em trai.

Tần Mạc tuy rằng rất ít tham gia tiệc tối, lại rất rõ ràng điểm này, Lý tổng thích về dự tính trong đời sống như vậy khẳng định là chưa ngủ, ngón tay di chuyển liền gọi một cuộc điện thoại.

Lý tổng nghe điện thoại rất nhanh, dĩ nhiên cũng phải xem là ai gọi mới được.

“Tần tổng, như thế nào? Đã trễ thế này còn gọi điện thoại cho tôi.”

Tần Mạc cũng không khách sáo: “Lý tổng không tiện sao?”

Lý tổng cười nói: “Tiện.”

“Là có quan hệ tới em trai của tôi.” TầnMmạc nói tới đây thì dừng một chút, tiếng nói cũng trầm xuống như bóng đêm: “Muốn thỉnh giáo Lý tổng………”

Sau khi Lý tổng nghe xong buồn rầu của Tần Mạc, lập tức cười phá lên: “Thật là mỗi người làm anh trai đều có buồn rầu giống nhau nha!”

“Ý Lý tổng là ông cũng đã từng có tình huống như vậy? “ Đôi mắt Tần Mạc thâm thúy, có chút đoán không ra là cảm xúc gì.

Lý tổng đang nghe điện thoại bên kia căn bản là không phát hiện được, nói giống như là gặp được tri kỷ: “Tôi nói cho cậu, em trai mới vừa lên cao trung của tôi làm tôi lo lắng chính là ngày thường đều rất thích đi theo phía sau tôi như cái đuôi kêu anh trai, đột nhiên liền mang về một em gái cho tôi xem, làm lơ cả người anh trai này, còn tùy ý để có tiểu cô nương kia sai khiến, cho nên a, mỗi lần em trai tôi thân mật với cô gái kia, lòng tôi thật là không thoải mái. Tóm lại là có giai đoạn như vậy, dù gì huynh trưởng cũng như cha.”

Nguyên lai là như thế này sao…… Tần Mạc nghe xong cũng không nói gì.

Lý tổng tiếp tục nói: “Cho dù cậu có nhẫn nại thế nào, em trai đang trong thời kỳ phản nghịch kia sẽ nhất định vì cô gái hám giàu kia mà nháo với cậu, rất nhiều lần tôi muốn đánh cho tiểu tử kia một trận nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, dù sao cũng là em trai ruột của mình, chúng ta thân là anh trưởng phải dung túng đệ đệ một chút, nếu là kém một chút cũng cả thể cãi nhau, tôi lớn hơn so với em trai tôi tận mười tuổi, ngoài nhường ra thì có thể làm sao bây giờ, cậu không biết đâu, khi hắn còn nhỏ, tôi đã thích sai khiến hắn, sờ sờ đầu của hắn bắt hắn canh cho tôi hút thuốc, ha ha ha....”

Tần Mạc không có biểu tình nghe lại hồi ức của Lý tổng, trong lòng thì lại nghĩ đến chuyện khác, tuy rằng các cô gái ở bên cạnh thiếu niên rất nhiều, nhưng tên kia cũng không phải người sẽ vì những cô gái hám giàu mà nháo với anh, đội lập như vậy, vẫn là em trai anh tốt hơn.

Bất quá…… Anh cũng sẽ không cho thiếu niên có cơ hội tiếp cận những cô gái.

Đồng thời,cuộc điện thoại này thành công thuyết phục Tần Mạc.

Không phải chỉ mỗi anh là có những cảm giác này kia, người anh trai nào cũng sẽ có.

Chỉ là Lý tổng này cùng anh có chút khác nhau.

Lý tổng luôn thích xoa năng mặt và đầu em trai hắn, thời điểm đó em trai hắn mới mười sáu tuổi.

Mà Phó Cửu đã mười bảy tuổi……

Lý tổng tắt điện thoại xong vẫn còn cảm thấy có người đồng cảnh ngộ với mình, lôi kéo vợ của nói: “Em nhìn xem cả Tần thiếu uy chấn Giang thành này, liên quan đến chuyện của em trai cũng không khác biệt chút nào so với người thường……”

Cùng thời gian, Phó gia.

Phó Cửu vừa từ trong phòng tắm đi ra, đam khăn lông màu trắng để trên đầu, theo bản năng muốn sờ điện thoại…… Không có.

Lại đi lấy notebook ở trên bàn, ngay cả notebook của cô cũng không có.

“Cuộc sống khổ cực như thế này biết bao giờ mới hết đây. “

Sau khi Phó Cửu nằm xuống, nhớ tới hôm nay đại thần xử lí Phó Hi Minh, vì cô mà đánh bại hắn, môi mỏng cong lên.

Chưa bao giờ được ai che chở như vậy.

Phó Cửu cười khẽ, xem ra cô là muốn luôn làm em trai của đại thần, nếu không sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.