Đế Thiếu Trong Lòng Sủng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 337: Chương 337: Chương 338




Tần mạc ngước mắt nhìn phía sau, liền không khách khí ngồi: “Muốn biết? Vậy nhìn xem đi.”

Nói xong liền đem điện thoại đẩy đến trước mặt thiếu niên, khóe miệng còn mang theo hương vị cười như không cười.

Phó cửu nhướng mày nhìn xuống màn hình điện thoại, một anbum ảnh chụp thêm bốn chữ “Công, chịu, xuất, hiện.”

Cùng với những điều bình luận, toàn bộ chỉ mình cô chịu đau sao?!

Ánh mắt cô cay cay, tiểu khả ái không thấy được?

Đại thần xác thật thực công cũng không sai, nhưng là cô cũng không kém mà.

Ngón tay Phó cửu khẽ gõ.

Trách không được đại thần không cho cô cầm di động, lúc này lại chủ động đem điện thoại đẩy ra cho cô xem.

Toàn bộ đều là kịch bản của đại thần.

Phó cửu hiện tại đã không thể vui sướng thưởng thức vẻ đẹp của chính mình cùng đại thần.

Cái gì công thụ xuất hiện!

Tần mạc nhìn thiếu niên đối diện ngậm miệng mang vẻ khổ sở, thực vui sướng cười.

“Không cần nói chuyện.” Phó cửu chỉ chỉ hắn.

Tần mạc hắn là anh trai, lại như thế nào sẽ nghe em của hắn nói: “ Fan của Em rất có ánh mắt, đặc biệt đối với vị trí của anh và em.”

“ Anh Mạc, anh có địa vị, emcũng có địa vị, cho nên em cũng công.” Phó cửu khi nói chuyện đem khay đồ ăn cầm lại đây, dùng đồ ăn tới đền bù thất bại lần này.

Weibo đã đem ảnh chụp chung của phó cửu cùng tần thần làm lâm phong ngây ngốc một vòng.

Một đường đều hỏi vân hổ: “Đội trưởng thật sự ngủ cùng tiểu hắc đào? Anh nói tiểu hắc đào rốt cuộc là dùng biện pháp gì làm đội trưởng cùng hắn chụp ảnh chung, hơn nữa đội trưởng hắn cư nhiên cũng học được nói công thụ, trong đội của chúng ta không phải hắn là thẳng nam sao? Liền tính những người khác cong, đội trưởng cũng đại biểu cho muôn vàn thẳng nam mới đúng.”

“Ý của cậu là cậu có thể cong sao?” Vân hổ tráng lệ đi vào đại sảnh.

Lâm phong chạy nhanh lắc đầu: “Không thể.”

“Vậy câm miệng lấy đồ ăn.” Vân hổ lấy cái khay.

Lâm phong cố định ánh mắt vừa nhìn, hướng tới phó cửu bước qua, đầu tiên là bị số lượng mâm không trên bàn làm cho kinh ngạc một chút, sau đó thực nghiêm túc đối với Tần mạc nói: “Đội trưởng, tôi tới tìm tiểu hắc đào cùng nhau lấy đồ ăn, tiểu hắc đào, đi, nhìn xem em còn muốn ăn cái gì.”

Muốn hỏi chuyện, đương nhiên muốn đơn độc lôi đi.

Phó cửu sẽ không cự tuyệt đồ ăn ngon, mỉm cười liền đi lên.

Tần mạc tiếng nói thực đạm: “Hắn đã ăn bảy bàn, cộng thêm một cái thổ ty, ba ly nước trái cây, cậu xác định còn muốn cho hắn tiếp tục ăn?”

Lời này là nói với lâm phong,còn thâm thúy nhìn về phía hắn, mang theo một tia cảm giác áp bách.

Lâm phong lập tức buông lỏng bàn tay.

Tần mạc giơ ly sứ tới uống một ngụm, lạnh nhạt thưởng thức cà phê.

Hàn ý tức khắc tiêu tán không ít.

Nếu kéo không ra, lâm phong chỉ có thể nói bóng nói gió, dù sao hai vai chính trên ảnh chụp hai đều ở đây!

“Tiểu hắc đào, em ngày hôm qua ngủ thế nào? Bạn học Phong đâu, như thế nào không thấy được hắn?”

Hắn không biết đội trưởng bọn họ đã cùng tiểu hắc đào ngủ cùng phòng!

Nhưng mà hỏi chuyện này, lại bị phó cửu rất sâu ý trở về, ngữ điệu mười phần tà nịnh nói: “Anh đoán xem.”

Đoán cái em gái nhà cậu a! Tiểu hắc đào anh và em có phải là anh em thân thiết hay không! Là anh em thân thiết liền nói thật cho anh!

Lâm phong nghiêng mặt đi không ngừng cùng phó cửu dùng ánh mắt giao lưu.

Phó cửu ngậm cái kẹo cao su, nhai nhai chính là một cái phao, đẹp như vậy cũng không như ai, chính là quá thiếu lời.

Nề hà đội trưởng cũng mặc kệ gia hỏa này.

Lâm phong hỏi phó cửu đã bị thất bại, tính toán từ Tần mạc bên kia hỏi, bộ dáng chính khí nói: “Khụ, đội trưởng, thật không nghĩ tới cậu cởi quần áo cũng là muốn có dáng người liền có dáng người, muốn có thân hình liền có thân hình,muốn khí chất có khí chất, không giống tôi một cởi quần áo liền rất công!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.