Đế Thiếu Trong Lòng Sủng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 393: Chương 393: Cửu gia soái khí




“Hét, nói chính mình nhiều lợi hại cơ mà. “

Trung nhị bên kia người vừa nghe lời này của Phó Cửu liền vui vẻ.

Phó Cửu tiếng nói thực đạm: “ Cho các người hai lựa chọn, một các người đi, hai liền đánh nhau, chọn cái nào?”

“Đương nhiên là khai chiến, đánh chết cậu nha!” Trong đó một người sắc mặt dữ tợn nói.

Hàn tố tố mắt thấy thiếu niên tóc bạc tuấn mỹ đến không được, duỗi tay đem khóa phục kéo hướng lên trên lôi kéo, liền đã đi tới, cười cười nhưng mang theo một cỗ khí tàn nhẫn!

“Tôi khinh a! cái cậu tiểu chất thải công nghiệp muốn tạo phản có phải hay không…… “Người nọ nói còn không có nói xong, đầu gối đã bị hung hăng đạp một chân!

Phó Cửu nói ba phút chính là ba phút, chân đánh cao, dùng lực cũng mạnh.

1 đấu 4.

Trước đã bớt được một người.

Tên đi đầu có nơi nào cam chịu, thừa dịp Phó Cửu còn ở đá người, thuận tay đem ván trượt của Phó Cửu tới, liền muốn hướng phía sau lưng Phó Cửu mà đâm qua đi.

Lần này nếu thật đâm trúng, tuyệt đối là trọng thương!

Nhưng Phó Cửu làm sao có thể bị người khác đâm tới.

Một cái nghiêng người xinh đẹp, lại thu chân đá vào sườn, ngay cả đồng phục trên người Phó Cửu đều mang theo tiếng gió sắc bén, phanh!

Người nọ trực tiếp bị đá tới vách tường.

Ván trượt tự động chạy về dưới lòng bàn chân của Phó Cửu.

Hàn tố tố ở bên cạnh nhìn, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, trong ánh mắt chỉ còn có thân ảnh thiếu niên.

Cô trước nay đều không có gặp qua ai đánh nhau mà đẹp như vậy!

Trung nhị bên kia người thì bị đá quỳ hai chân xuống, một người khác trên mặt treo màu, những người còn lại là đều bị hôn mê.

Phó Cửu lông tóc lại không hao tổn gì chống ván trượt, khóe miệng cười nhạt, bộ dáng cũng là soái không ai bì được: “Nói ai tiểu chất thải công nghiệp? Cho các ngươi ba giây đồng hồ, rời đi này, bằng không tiếp tục đánh.”

Người bị đạp, là thật sự rất đau a.

Bốn người hợp ở bên nhau xem kỹ tình huống một chút, cần thiết mời viện binh!

“Ngươi cứ chờ đó cho ta!”

Cái tên đi đầu kia một bên chạy trốn, một bên không quên quay đầu lại chỉ Phó Cửu.

Phó Cửu thầm nghĩ ông đây còn phải đi học, ngươi nói ông đây chờ là ông đây phải chờ sao.

Phó cửu xoay người muốn đi.

Nguyên bản Hàn tố tố còn nhìn sườn mặt thiếu niên, trái tim nhảy lên có chút không giống như bình thường. Hiện tại nhìn đến hắn phải đi, dưới tình thế cấp bách cô duỗi ra tay, một phen liền kéo lại đồng phục của thiếu niên, trên mặt có chút phiếm hồng: “Này, lần này thật là cám ơn anh, ngày hôm qua là tôi không đúng, anh xem nếu không như vậy, tôi mời anh ăn một bữa cơm thế nào?”

“Không cần.” Phó Cửu đem đồng phục chính mình túm trở về, biểu tình thực đạm: “ Tôi ra tay là nể mặt mũi của anh mạc.”

Phó Cửu không quá nguyện ý cùng cô gái này có quan hệ.

Tuy rằng theo cảm nhận chung của Phó Cửu các cô gái đều thực đáng yêu.

Nhưng loại như cô ta, cô vẫn là sẽ tránh xa thì hơn.

Phó cửu nào biết đâu rằng càng là cái dạng này, Hàn tố tố liền càng cảm thấy thiếu niên khốc, trên mặt đỏ càng thêm rõ ràng.

Phó Cửu không có thời gian quản này đó.

Còn có không đến hai phút.

Trực tiếp đem ván trượt ra dùng, kẹp ở cánh tay đem xuống, chân dài dùng sức vừa giẫm bên cạnh cây bạch dương, tiếp lực đạo kia, trực tiếp nhảy lên tường!

“Xinh đẹp!” ông chú bán khoai lang vừa ngậm một điếu thuốc lá vừa vỗ tay.

Hắn không vỗ tay còn tốt, một cái vỗ tay đem lực chú ý của bảo vệ cửa cách 700 m dẫn lại đây.

Bảo vệ ngoài cửa kia vừa quay đầu lại đôi mắt đều trợn tròn, chỉ vào Phó Cửu nói: ““ Cậu! Cái cậu đứng ở trên tường cái kia! Cậu là học sinh ban nào?”

Phó Cửu nói mới là ngốc, cố ý mang theo đồng phục giấu trong áo khoác, đầu đội mũ không lộ ra tóc bạc, ngẩng đầu hướng tới bảo vệ ngoài cửa cười, trực tiếp nhảy dựng đi xuống, vòng qua đại thụ liền vào nhà của giáo viên, bóng dáng soái làm người khác cảm thấy ngứa răng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.