Editor: Nga hoàng ( Sửu nhi)
Bởi vì cái ý tưởng này mà Tần Mặc nhíu mày thật chặt, mắt đen thâm thúy như là có thể phản xạ ánh sáng trong phòng 0.
Phó Cửu nhìn Tần Mạc không nói gì, liền muốn nhìn kỹ một chút.
Không nghĩ tới cô vừa mới động, đã bị người đàn ông dùng sức đè xuống dưới thân.
Hắn dựa sát vào người cô, ngón tay nắm chặt cổ tay cô, hơi thở có chút nóng rực.
Trừ bỏ bên ngoài có một ít ánh sáng mỏng manh thì bên trong phòng là một mảnh tối tăm, cho nên mới thấy được cặp con ngươi kia càng thêm thâm thúy băng lãnh, tựa như một con thú đang cảnh giác.
Hai người đang ở cự ly gần, gần đến nỗi Phó Cửu có thể nhìn thấy lông mi màu đen trên khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông kia.
Hắn cứ như vậy nhìn cô, con ngươi thâm thúy như giếng nước, làm người khác cảm giác một khi không cẩn thận sẽ bị mê hoặc ngã xuống dưới.
“ Em mà lại động một chút, thì em liền đi ra ngoài. Hiện tại hãy nhắm mắt lại và ngủ đi “.
Ngón tay hắn như là dùng một chút sức lực, tiếng nói trầm thấp mà tràn đầy cảnh cáo.
Tiếp theo, Phó Cửu đã bị Tần Mạc ấn vào trong ngực.
Trong nháy mắt mùi bạc hà vị thuốc lá trên người người đàn ông toàn bộ đều tràn vào khoang mũi của cô vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Cô so với đàn ông thấp hơn một cái đầu, tầm mắt vừa vặn dừng ở chiếc cằm hoàn mỹ của hắn, còn có thể nhìn thấy yết hầu hơi chuyển động khi hắn nói chuyện.
Tư thế của cô hiện giờ xác thật không thể tùy tiện lộn xộn.
Cũng may cô thả món đồ chơi lông nhung ở trên giường, có thể hơi ngăn cách bọn họ ra một khoảng nhỏ...
Mà Tần Mạc lại cảm thấy người bị hắn ấn trong ngực vô cùng mềm mại giống như là kẹo bông gòn, hương vị ngọt làm người khác muốn dùng một chút sức lực đem thiếu niên bóp nát.
Mặc dù ý nghĩ này rất không thích hợp, Tần Mạc lại không khống chế được cảm giác của hắn, cũng may thiếu niên kia không có hành động lỗ mãng, đầu để ở trước ngực mình cũng vô cùng ngoan ngoãn, cùng những người hắn đã tiếp xúc tất cả đều không giống nhau. Thiếu niên trừ bỏ vẻ bề ngoài thuận mắt lại còn rất dễ dạy bảo, cho nên tư thế như vậy hắn cũng không có bài xích, ngược lại hắn cảm thấy đây là phương thức ngủ không tồi. Vô luận là cảm giác trên tay hay là hơi thở quanh thân đều có thể trợ giúp giấc ngủ.
Bóng đêm càng ngày càng buông xuống rồi thẳng đến rạng đông, hai người tuấn mỹ ngủ trên một chiếc giường nhìn vô cùng đẹp mắt. Đặc biệt là tóc bạc của Phó Cửu kết hợp với mái tóc đen của Tần Mạc tạo ra hình ảnh vô cùng kinh diễm...
Nếu hiện tại có người quay phim ở chỗ này, nhất định sẽ đem hai người bọn họ chụp lại rồi chiếu lên TV thì tuyệt đối sẽ thu về được rất nhiều fan hâm mộ.
Mặt trời bắt đầu nhô lên, Phó Cửu chậm rãi mở mắt, duỗi tay xoa xoa mắt trái của chính mình, mái tóc bạc rẽ ra hai ba chỗ, nghiêng đầu liếc mắt nhìn người bên cạnh. Đại thần còn đang ngủ, khuôn mặt kia có thể điên đảo chúng sinh, cao quý mà ưu nhã.
Hắn cứ như vậy an tĩnh nằm ở đó, hai tay thon dài đáp xuống, ưu nhã đặt ở trước ngực, lông mi đánh hạ xuống tạo thành một mảnh ám ảnh, toàn thân tản ra hơi thở người lạ chớ gần.
Khóe môi khẽ nhếch lên, tứ hồ đối với những người học kém bọn họ không thể không trào phúng.
Phó Cửu càng xem càng thấy ở thời điểm thượng đế tạo người, nhất định đã đem đại thần trở thành con của mình nên mới được ưu ái như vậy. Cô vươn tay định chọc vào khuôn mặt mê người kia.
Chỉ là giây tiếp theo, cảm giác đau quen thuộc từ bụng nhỏ truyền đến, cùng với thân thể lập tức tỉnh. Ở nơi nào đó có cái gì lập tức chảy ra.
Cả người Phó Cửu cứng lại trong vài phút, tiếp theo đứng dậy, chạy vọt vào nhà vệ sinh....