Edit: Dao Linh xinh đẹp a~~~
Chương 154: Đưa Phó Cửu đi học.
Trải qua sự kiện sau khi rời giường vào buổi sáng, tâm tình Tần Mạc hiển nhiên không quá tốt, gương mặt tuấn tú toát lên vẻ đáng sợ như muốn nói người sống chớ tới gần.
Áo ngủ trên người Phó Cửu đã đổi thành đồng phục học sinh, mái tóc màu bạc hơi rối, khuôn miệng nở nụ cười nhạt, một bên vai đeo cặp sách, nét đẹp trai tràn đầy tinh thần.
Xem như tối qua ngủ không tồi.
Trong nhà có rất ít người, hiện tại có thiếu niên đến ở, dì Trương một hơi làm bốn loại bữa sáng, bánh màn thầu, bánh quẩy, bánh bao nhân thịt loại nhỏ, còn có cháo rau dưa, cười ha hả bảo làm cho Phó Cửu ăn nhiều một chút.
Phó Cửu tự nhiên là sẽ không cự tuyệt phần ý tốt này của dì Trương, ăn phi thường thơm ngọt, đặc biệt là bánh màn thầu, màu sắc tươi ngon lúc, đặt ở trong miệng hương vị vừa đủ, ăn rất ngon miệng.
Chỉ là Phó Cửu một người cũng không thể ăn hết một mâm, đại thần buổi sáng chỉ uống sữa bò, trên tay còn xem báo kinh tế, hiển nhiên là không có ý tứ cùng cô tiêu diệt bữa ăn này.
Phó Cửu không đành lòng làm dì Trương thất vọng, dứt khoát đem những phần dư lại kia đóng gói trong hộp.
Dì Trương thấy thế rất cao hứng: “Vẫn là Cửu thiếu gia có nhiều bạn bè, thiếu gia nhà chúng tôi trước nay đều không có nghĩ tới phải mang bữa sáng cho các bạn học.”
“Thật ra không phải bạn bè của con nhiều, chính là bạn ngồi cùng bàn đối xử với con cũng không tồi.” Phó Cửu cười nói: “Cũng muốn cho cậu ấy nếm thử tay nghề của dì Trương.”
Dì Trương rất thích cùng thiếu niên này nói chuyện, vừa thấy Phó Cửu muốn đi học, còn có chút lưu luyến không muốn rời đứng ở cửu phất tay: “Nhớ lần sau còn tới đây theo thiếu gia , đến lúc đó phu nhân cũng ở đây, phu nhân thấy Cửu thiếu gia nhất định sẽ thích.”
“Tốt.” Phó Cửu ngồi trên xe, hướng tới dì Trương cong môi cười.
Tần Mạc an vị ở bên cạnh người thiếu niên, ánh mắt đạm mạc đảo qua hộp bánh màn thầu mới nhiều ra trên tay cậu, qua nửa ngày, mới cất thanh âm lãnh đạm ra lệnh với tài xế: “Lái xe.”
“Vâng, thiếu gia. “
Tuy rằng tài xế nghe ra ngữ khí thiếu gia nhà hắn không quá tốt, nhưng hắn vẫn là dựa theo sự phân phó của Tần Mạc, đầu tiên là tới trường trung học Nhất Trung của Giang Thành.
Xe của Tần gia, vô luận là mẫu xe hay biển số, đều phi thường khiến người khác chú ý.
Cũng may hiện tại lúc này học sinh đến trường cũng không phải là nhiều.
Bất quá, chiếc xe kia vừa xuất hiện, vẫn khiến cho không ít bạn học vây xem.
Tiết Dao Dao vốn còn đang đeo tai nghe ôn từ đơn tiếng Anh, lúc sau nhìn thấy mọi người phản ứng không giống bình thường, cũng đi tới bên cạnh đám người nhìn xem.
Liền thấy một thiếu niên tóc màu bạc đi xuông chiếc xe màu đen Lincoln, khoé miệng thiếu niên kia giương lên, mang theo vẻ đẹp thanh xuân tuấn mỹ cùng tà nịnh, không phải Cửu điện hạ của các cô thì còn có thể có ai.
Tiết Dao Dao vừa nhìn thấy khuôn mặt kia, liền bước nhanh đi qua: “Buổi sáng tốt lành, Cửu điện hạ.”
Phó Cửu mới vừa xuống xe, quay đầu đi liền đón nhận khuôn mặt tươi cười của Tiết Dao Dao, nghiêng ánh mắt đối với Tần Mạc nói: “Anh Mạc, tôi đi trước đây, anh trên đường chú ý an toàn.”
Nói xong, Phó Cửu vẫy vẫy tay, một bên vai đeo cặp sách, một tay tùy ý cắm vào túi quần, mỉm cười đi qua phía Tiết Dao Dao.
Tiết Dao Dao nhìn thiếu niên càng chạy càng tới gần, trên mặt đều bắt đầu đỏ.
Nhìn thấy Cửa điện hạ làm cô kích động, thế nhưng đã quên đây là ở cổng trường, cũng không biết cô cùng Cửu điện hạ chào hỏi như vậy, có thể hay không tạo thành ảnh hưởng không tốt cho Cửu điện hạ.
Nghĩ đến đây, Tiết Dao Dao nhìn thoáng qua bên cạnh, liền thấy có mấy em gái cũng đang chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bọn họ bên này, mặt mày để lộ ra ý vị tới xem bát quái, làm Tiết Dao Dao không được tự nhiên vặn xoắn ngón tay mình.
“Buổi sáng tốt lành.” Thiếu niên đã đi tới bên người cô, toàn thân đều tản ra hơi thở có mùi kẹo dễ ngửi, đối với lời đồn đãi quanh thân coi như đều không thấy, vẫn cười tươi rói toát lên vẻ soái khí.
~~~~~~~~~~~~~