Chương 62: Nếu cong thì làm sao bây giờ
Sau khi ý thức được mình đang làm gì, Tần Mạc hung hăng nhíu mày.
Tóc đen rũ ở trên trán còn đang nhỏ nước, cứ như vậy rơi trên màn hình di động.
Tần Mạc lấy khăn tắm, tiện tay ném điện thoại sang một bên. Nhất định là tối hôm nay chơi game hơi nhiều, vì thế ngón tay cũng xảy ra vấn đề.
Thế nào lại cảm thấy giọng nói của tên kia dễ nghe, rõ ràng là muốn kêu người bóp chết cậu ta mới đúng…
Một đêm lại trôi qua.
Ngày hôm sau Phó Cửu tỉnh lại cũng không sốt ruột tới trường học.
Hôm nay là thứ tư.
Tuy rằng việc học rất quan trọng, nhưng rất rõ ràng là mua linh kiện và ký hợp đồng với Tần thị càng quan trọng hơn.
Phó Cửu nghĩ hồi lâu, vẫn là nên tìm một người quyết định.
Thời điểm đưa ra yêu cầu này, Trần Hiểu Đông đứng bên cạnh dùng vẻ mặt “Tôi biết thiếu gia cậu ngoan ngoãn không được một tháng liền muốn gây chuyện” nhìn cô, ánh mắt rất là vi diệu.
Phó Cửu câu môi cười, cúi người giơ một tay ra vỗ nhè nhẹ lên gương mặt cậu: “Thiếu gia nhà cậu có việc quan trọng, một mình cậu đi học thuận tiện xin nghỉ giúp tôi. Nói là nghỉ do bệnh, không được để giáo viên cho rằng tôi rất thích trốn học.”
Thời điểm Trần Hiểu Đông vừa bị sờ mặt liền ngây ngẩn cả người, chủ yếu là do thiếu gia nhà hắn lúc nhìn gần quá đẹp trai làm người ta không kịp phản ứng lại.
Thế nhưng thiếu gia còn nháy mắt với cậu!
Trần Hiểu Đông hít sâu một hơi. Không được, về sau cậu nên cách xa thiếu gia một chút.
Cứ như vậy mà bị bẻ cong thì làm sao bây giờ?
Sau này cậu còn muốn cưới vợ sinh con!
***
Dựa theo tin tức do đại thần cung cấp, thời gian tập đoàn Tần thị chính thức mắt đầu chiêu mộ chiến đội còn chưa tới.
Hiện tay trên tay Phó Cửu cũng có tiền. Tuy rằng chỉ có bốn số nhưng việc mua nội trí* tốt nhất để lắp ráp máy tính cũng không thành vấn đề.
* Linh kiện bên trong.
Chẳng hạn như hiện tạp và nội tồn điều gì đó. (Tha lỗi cho editor cũng không hiểu vật lý nên cũng không dịch ra.-.)Ngành vật lý này cô thật sự nghe không hiểu nên không đến trường học lãnh phí thời gian của thầy giáo mà đi tìm chỗ nào đó trang bị cho cô một chút.
Cô không chỉ muốn bảo trụ công ty của Hạ Hồng Hoa, nhóm người cặn bã vong ân phụ nghĩa nói đi là đi cũng nên chịu báo ứng.
Mắt phượng hẹp dài của Phó Cửu híp lại, mở bọc một cây kẹo que bỏ vào trong miệng, tay trái đút trong túi quần, ngước mắt nhìn khu máy tinh ở phía trước.
Nghe nói nơi này cất giấu rất nhiều đồ tốt, đa số các cao thủ đánh League** chuyên nghiệp đều tới đây mua linh kiện.
** Liên đoàn, liên minh.
Vừa vặn nơi này rất hữu dụng đối với thi đua Điện Cạnh năm nay.
Phó Cửu đẩy cửa đi vào, dựa theo công lược kỹ thuật trên diễn đàn, tìm được cửa hàng trang hoàng rất khốc huyễn*** kia.
*** Khốc trong tàn khốc, huyễn trong khoe khoang.
Xác thật là không giống với những nơi bán máy tính bình thường ở bên ngoài.
Đi vào nơi này liền cho người ta một loại cảm giác như bước vào thế giới điện tử.
Trong tiệm có bốn màn hình lớn, trên mỗi cái màn hình lớn đều đang phát tin tức hoặc hình ảnh đánh nhau trong trò chơi.
Đó là hình ảnh nhân vật của Tần đại thần, anh chỉ vừa nhấc một tay liền xuất hiện vô số lông vũ màu đen hình thành lốc xoáy rất lớn, mỗi một chiếc đều có thể đưa đối phương vào chỗ chết.
Phó Cửu cũng cảm thấy tuyệt chiêu này của Tần đại thần rất tuấn tú.
Nhưng mà… Môi mỏng của cô cong lên, này hình như là hình ảnh bọn họ cùng nhau chơi ngày hôm qua, người phối hợp với đại thần dùng tuyệt chiêu này chính là cô.
Phó Cửu vẫn nhận ra áo choàng của mình, Hắc Đào Z.
Xem ra mang đại thần theo chơi game, so với cô tưởng tượng thì ảnh hưởng còn lớn hơn nhiều.
Tối hôm qua bọn họ vừa đánh ải, hôm nay đã được cửa hàng này dùng làm hình ảnh trưng bày.
Không biết nếu như cô đem ngựa Giáp Báo ra, chủ quán có thể giảm giá cho cô hay không.
Thời điểm Phó Cửu định mở miệng kêu người lấy đồ vật, đột nhiên bên tai truyền đến một giọng nói cung kính: “Phó thiếu ngài xem, cái này hình như là linh kiện mới nhất của cửa hàng bọn bọ. Vẻ ngoài trang trí đẹp, tốc độ cũng nhanh, rất thích hợp với khí chất của ngài…”