Editor: Nga Hoang
Phó Cửu ngậm một cây kẹo que trong miệng rồi gác đôi chân dài lên bàn , mở miệng nói : “Không phải đem tôi bắt cóc mà là tôi thành công bám vào người đại thần .”
Đối với trận đầu cô tuyệt đối không thể để thua.
Tuy rằng kịch bản của đại thần là cô.
” Bám…. Bám vào người đại thần “. Thưởng ngươi một quyền tiêu tiêu nhạc biểu tình lập tức hoảng sợ . Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới thần tượng của hắn vừa xuất hiện , liền nói cho hắn một tin tức kinh người như vậy.
Phó Cửu cũng không thể nào nói dối , bất quá nếu đem cái da trâu này thổi ra thì đương nhiên phải tận lực vo viên trở về có đúng hay không ; bằng không đối với hình tượng soái khí bá đạo thật không tốt : ” Cái này có cái gì mà kinh ngạc , về sau nếu tôi có thể làm hắn ngủ trên giường của tôi , có phải hay không cậu sẽ kích động đến nỗi nhảy dựng lên.”
Ngủ …. ngủ ở trên giường . Khuôn mặt Phong đồng học kia lại bắt đầu đỏ ửng lên, phi thường nghiêm túc nói :” Thần tượng , chúng ta không cần liều như vậy , nếu không sẽ bị tố cáo .”
Phó Cửu vừa xem màn hình vừa buồn cười , định nâng tay đánh chữ , thì một đạo thân ảnh thon dài liền từ phía sau cô tráo xuống dưới , ngữ khí nặng nề nói :” Về sau nếu tôi có thể làm hắn ngủ ở trên giường của tôi…”
Phó Cửu vừa nghe thấy âm thanh thanh lãnh vừa quen thuộc vừa dễ nghe kia , phía sau lưng đều cứng lại .
Bây giờ điều làm cô hối hận nhất chính là vừa nãy không khóa cửa phòng lại .
Ai biết chơi cái trò trục bánh xe biến tốc , đại thần cũng có thể ở lại đây , đi đường lại không phát ra một chút tiếng động , còn cho rằng hắn là mèo ?
Tần Mạc đầu tiên là cười lạnh một tiếng mới nghiêng mặt đi nhìn thiếu niên trước mặt , con ngươi thâm thúy như nước chảy trong đem tối nói :” Thì ra cậu như vậy muốn cùng tôi ngủ trên một chiếc giường , xem ra tôi cho người dọn dẹp phòng khách cho cậu, căn bản là lãng phí phòng a !”
Biểu tình như vậy nhìn không ra vui giận , nhưng lai đủ cho không khí bốn phía trong nháy mắt lạnh xuống.
Phó Cửu ho nhẹ một cái rồi giải thích :” Đây đều là hiểu lầm .”
” Đúng không ? ” . Tần Mạc nhướng mày , duỗi tay lấy cái bổn mà thiếu niên đang cầm , đầu ngón tay đặt ở mặt trên , có chút không để ý lười biếng nói :” Nếu đúng thật là hiểu lầm , tôi liền cùng cậu đi thi đứng thứ hạng thứ nhất đếm ngược từ dưới lên .”
Phó Cửu: ……
Đại thần mỗi lần dùng ngôn ngữ công kích đều có kỹ thuật như vậy .
Thật là … cái thói quen này của đại thần , rốt cuộc làm sao mà tạo thành … Học giỏi thì ghê gớm lắm sao ?
” Về sau ở trong trò chơi không cần thêm người , đồng đội mà giống nhau thì ảnh hưởng tới chỉ số thông minh của cậu “. Tần Mạc một bên nhàn nhạt nói , một tay thao tác tài khoản của thiếu niên , thật tự nhiên đem ” Thưởng ngươi một quyền tiêu tiêu nhạc ” từ danh sách bạn tốt của ” Hắc đào Z” đá ra ngoài , rồi di chuyển con chuột trực tiếp chụp hình chia nhân viên trò chơi sau đó điểm danh khiếu nại Phong đồng học.
Phó Cửu trở tay không kịp nhìn đại thần làm động tác thuần thục , thầm nghĩ chắc lúc này đây Phong bảo bảo chỉ sợ muốn nổi điên .
Xác thật Phong đồng học đang nổi giận!
Có phải hay không khi dễ hắn nhiều tiền.
Hắn rõ ràng chỉ cùng thần tượng hàn huyên vài câu , còn không có đưa kim cương đâu , cái gì cũng đều chưa có làm a !
Như thế nào lại nói hắn ác ý quấy rầy .
Không được , hắn nhất định điều tra ra là ai đã khiếu nại hắn.
Vì thế hắn lợi dụng một chút quan hệ , sau đó quyết đoán đi chọc nhân viên trò chơi .
Không tra không biết , càng tra ra hắn càng thương tâm… tố cáo người của hắn tự nhiên là thần tượng của hắn a .
Không chỉ tố cáo …. còn đem hắn vào danh sách đen a … vì cái gì vậy ?
Phong đồng học ngồi trước máy tính mặt thật ủy khuất , hắn đã gửi một cái mặt khóc cho Hắc đào Z :” Thần tượng , cậu liền tính tố cáo tôi , cũng không thể để tôi vào danh sách đen a !”
Hộp thư vừa có tin đến , Tần Mặc liền click mở cũng chưa click mở , chỉ pháp xinh đẹp vừa động , cắt thành tài khoản của chính mình , lúc sau mới trả lại notebook cho Phó Cửu.