Đế Thiếu Trong Lòng Sủng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 482: Chương 482: Phó Cửu giả gái 3 (Phó Cửu mặc nữ trang)




Lâm Phong duỗi một tay chắn: “Dao Dao, cái này không thể được, Đế Minh chúng ta có quy củ, cái gì cần thiết nên làm theo, có phải hay không đội trưởng?”

Phó Cửu nghe vậy, hướng Tần Mạc nhìn qua, ánh mắt đặc biệt nghiêm túc, ý tứ muốn nói, Đại thần, thời điểm thể hiện bản chất anh trai của anh đã tới rồi.

Tần Mạc nhìn thiếu niên một lát, Phó Cửu cho rằng sự tình sẽ có lúc chuyển biến. Nam nhân cười, đặc biệt tuấn mỹ: ” Đúng vậy.”

Phó Cửu:….Yêu quý em trai vậy đấy…!

Tần Mạc thong thả ung dung đem thiếu niên hãy còn đang diện biểu tình buồn bực thu vào đáy mắt, lại nhìn Tiết Dao Dao đối diện nôn nóng muốn thiếu niên xong việc.

Nguyên bản tưởng rằng đào lên một mặt tâm tư song vào giờ phút này giảm bớt rất nhiều, hắn tiến về phía trước một bước, tiếng nói thực đạm lại cực kì áp bách: “Biểu hiện tốt, ngày mai anh tự mình đi đón em, đừng nghĩ trốn, hiểu sao?”

Ý tứ đây là cô cần thiết phải tham gia?

Phó Cửu mày hơi nhướng, vì phòng ngừa vạn nhất, cứ dự phòng đi: “Không trốn cũng có thể, bất quá anh Mạc, tuy rằng em không giống Lâm Phong, trước đây đều không có kinh nghiệm giả gái…” Con trai nhưng thật ra mỗi ngày đều là giả.

“Yên tâm, sẽ không ghét bỏ em.”

Tần Mạc giặc tới thì đánh, ngữ khí như nước dâng lên làm Phó Cửu hiểu vụ này trốn không xong.

Làm Lâm Phong nằm không cũng trúng đạn chờ Tần Mạc nói xong, lập tức hét lớn: “Tiểu Hắc Đào, anh cũng chỉ có hai lần đi.”

“Hai lần còn không tính là kinh nghiệm.” Phó Cửu không chút để ý nói một câu bạo kích: “Trách không được trở thành đội hoa a.”

Làm một người luôn tự nhận bản thân là đàn ông nam tính, Lâm Phong vuốt trái tim của mình trong chốc lát, soái khí cười: “Tiểu Hắc Đào, anh hoàn toàn lý giải hiện tại cậu nhìn ai cũng đều không vừa mắt, tiền bối lúc ấy cũng chính là như vậy đấy, anh rất hiểu một đại nam nhân bị ép buộc mặc nữ trang, a không, là bức nam làm nữ là khó chịu cỡ nào. Bất quá, tiền bối vẫn nên cung cấp một ít đạo cụ cho cậu.”

“Đạo cụ?” Phó Cửu bóc một cây kẹo que, tùy ý ngậm: “Không phải là trang phục?”

Lâm Phong một bộ dáng em mới chưa từng trải qua sự đời lớn lao, đè thấp giọng: “Có chút đạo cụ so với trang phục quan trọng hơn.” Phó Cửu vô cảm ác ý một tiếng. Bây giờ trong đầu cô chỉ sót hai chữ ‘nữ trang, nữ trang,…’, quan tâm cái gì mà đạo cụ.

“Ai, cậu đừng nóng nha.” Lâm Phong vùi đầu xuống: “Đem địa chỉ nhà cậu cho anh, anh mang người đem đạo cụ đến nhà cậu đi. Cậu nghe tiền bối, mở đầu vũ hội hóa trang, trang điểm càng giống càng không có ai nhận ra nên xác suất mất mặt sẽ nhỏ một chút.”

Phó Cửu cười ha hả: “Anh Lâm, trải qua việc anh vừa rồi tuyên dương, anh cho rằng ngày mai không ai biết em sẽ giả nữ sao?”

“Chiến đội không tính, chủ yếu là vũ hội hóa trang hẳn có một ít fan tham gia.” Lâm Phong thò lại gần: “Đừng nói Lâm ca không chỉ giáo cậu, đến lúc đó cậu một mực chắc chắn mình là fan, hiểu chưa?”

Thì ra cũng có thể thế, xem ra Lâm ca của cô đôi khi có thể cung cấp vài thứ nha… Hơn nữa ở vũ hội hóa trang, mang mặt nạ không thành vấn đề. Cho nên mặc dù mặc nữ trang vẫn che giấu được.

Phó Cửu muốn, tươi cười nơi khóe miệng sâu đậm: “Vẫn là Lâm ca đáng tin cậy, ý kiến rất hay.”

“Đấy, anh cậu là ai.” Lâm Phong đắc ý lên cũng đẹp: “Mới nói đạo cụ đặc biệt quan trọng, kết quả ngụy trang hoàn toàn dựa vào chúng nó.”

“Đạo cụ là?” Không biết sao Phó Cửu luôn có một loại dự cảm xấu xa.

Lâm Phong nhướng mày: ” Ví như keo 34D nhỏ nguyên thủy, ngực nữ thần của anh cũng nhỏ như thế a.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.