Đế Thiếu Trong Lòng Sủng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 567: Chương 567: Phó Cửu ngẫu nhiên gặp được Tần thần 2




Lúc này Lý Mộng Nhiên mới phát hiện ra âm thanh của cô gái kia đã thay đổi, trở nên không hề mềm yếu, mà là thanh lãnh tà nịnh giống như một ác ma tuấn mỹ.

Người đang ở địa vị càng cao, càng sợ chết.

Cho nên người đàn ông kia nhìn thấy mảnh thủy tinh cách mình rất gần kia, bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, run rẩy mở miệng: “Tôi, tôi không kêu.”

“Giúp tôi mở cửa. “

Ba chữ kia, Lý Mộng Nhiên cũng không biết là nói với chính mình.

Cô gái nhẹ giọng kêu một tiếng: “Lý tiểu thư.”

Lúc này Lý Mộng Nhiên mới hồi phục tinh thần lại, nhìn bóng dáng cô gái kia.

Cô gái kia không có quay đầu lại, tiếng nói lại mềm mại đi rất nhiều: “Còn có sức lực để cử động sao? “

“ Có a!” Lý Mộng Nhiên thấy người đàn ông nằm trên mặt đất, tựa hồ sắp tỉnh lại, lập tức đứng lên, ngón tay một chút lại một chút cạy khoá cửa, chỉ mong động tác của mình có thể nhanh một chút, lại nhanh một chút.

Răng rắc một tiếng.

Cửa rốt cuộc cũng đã mở.

Lý Mộng Nhiên quay đầu, hai tròng mắt rạng rỡ nhìn người đang đứng ngược ánh sáng.

Cô gái kia lại không có ngước mắt, chỉ nói một câu: “ Cô ra ngoài trước đi, cảnh sát hẳn là đã tới rồi, cô sẽ không có việc gì.”

“ Còn cô?” Trái tim của Lý Mộng Nhiên vẫn còn run..

Tiếng nói của cô gái kia thực đạm: “Tôi cản ở phía sau.”

Lý Mộng Nhiên đành phải gật đầu, chính là cô vừa mới một bước ra khỏi cửa, phía sau liền truyền đến một tiếng vang răng rắc.

Vì cái gì?

Cả người Lý Mộng Nhiên đều ngây ngốc.

Cô lo lắng cho cô gái đang ở trong nhà kia, cho nên phản ứng đầu tiên chính là gọi điện thoại báo nguy.

Mà lúc này Dương Minh còn đang đứng ở hành lang khác hút thuốc lá, lại thấy bên kia đột nhiên xuất hiện một nhóm cảnh sát, thẳng hướng này đi tới.

Bảo vệ mặc đồ màu đen bên cạnh đi phía trước ngăn cản, nói với những cảnh sát đó: “Lưu phó cùng Trương cục trưởng đều ở bên trong, nếu các người có nhiệm vụ, chờ Lưu phó cùng Trương cục trưởng ra lại nói. “

Cũng không nhìn xem đây là địa phương nào mà lại muốn tới nơi này tra án sao.

Dương Minh nuốt một ngụm nước bọt, trong ánh mắt không có chút nào sợ hãi.

Có hai vị kia ở đây, cho dù cảnh sát đi đến trước mặt cũng không có vấn đề gì.

Trước kia không phải cũng giống vậy sao, cũngcó người thông báo cho bọn họ.

Bất quá cũng là ý tứ mời cảnh sát ra mặt.

Nhưng mà, lúc này đây, Dương Minh lại nghĩ sai rồi.

Chỉ thấy cục trưởng Hoàng đi phía trước vừa đứng lại, thanh âm trầm trầm vang: “Mở họp? Tôi nghĩ chỗ này chắn chắn có chứa chấp tội phạm, tra cho tôi, mặc kệ có ai ở trong đó, trước mời về cục cảnh sát rồi lại nói! “

“Ông!”

Hai tên bảo vệ kia còn muốn nói cái gì.

Giây tiếp theo đã bị bốn cảnh sát vặn cánh tay ấn xuống mặt đất

Dương Minh ngậm thuốc lá choáng váng.

“Người mới vừa dẫn người đi vào chính là giáo viên này. “

Mập Mạp một tay nâng notebook, một tay chỉ vào Dương Minh.

Dương Minh nghe vậy sắc mặt đều trắng!

Động tác của cảnh sát quá nhanh.

Nhanh đến mức Dương Minh còn không có phản ứng lại.

Giao dịch của bọn họ bí mật như vậy rốt cuộc đối phương làm sao mà phát hiện được.

Đột nhiên Lý Mộng Nhiên chạy tới, một đôi mắt còn mang theo nước mắt: “Nhanh lên, cô ấy còn ở nơi đó, cô gái kia còn ở bên trong! “

Cục trưởng Hoàng cùng Mập Mạp nhìn thoáng qua nhau, ý bảo giám đốc bên cạnh chạy nhanh đi mở cửa.

“Này, này khóa trái!”

Giám đốc kia sốt ruột đầu đầy mồ hôi.

Cục trưởng Hoàng cũng bất chấp tất cả: “ Phá cửa!”

Hai cảnh sát nhìn thoáng qua nhau, bang bang hai chân, chỉ nghe loảng xoảng một tiếng!

Cửa mở.

Đèn bên trong vẫn sáng.

Mà ngay ở giữa ánh đèn, Lưu phó cùng Trương cục trưởng trong miệng bảo vệ mặc đồ đen, đang lưng dựa lưng mà ngồi, nửa người dưới cũng không có mặc quần, tóc dính rượu, bụng bia lộ ra bên ngoài. Bộ dáng vô cùng xấu xí chật vật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.