COCO và Mập Mạp ngồi ở nhà ấm trồng hoa trên tầng cao nhất cũng không biết trong phòng vệ sinh đã xảy ra chuyện gì.
Hai người còn đang vùi đầu ăn, hồi lâu mới cảm giác được thời gian lần này tổng giám đốc Tần đi tới WC một chuyến lâu hơn những lần trước.
Mập Mạp nhíu mày hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
COCO không để ý chút nào: “Có thể xảy ra chuyện gì? Cả ngày tên kia đều nghĩ đến chuyện ngủ cùng với đội trưởng.”
“COCO…!” Mập Mạp buông dao nĩa trên tay xuống, dùng sức nhấp miệng về phía sau cậu.
Nhanh nhạy như COCO lập tức đã nhận ra hàn y phía sau không tầm thường, nhanh chóng đề cao âm điệu, sửa lại lời nói sắp ra khỏi miệng: “Cậu ta cũng không nghĩ đến, đội trưởng là người muốn ngủ cùng là ngủ được sao! Đội trưởng chúng ta thích phụ nữ, không phải giống như cậu ta bị cong!”
Hô, may mắn cậu không đem khúc sau của câu kia “Cậu ta còn tiếp tục như vậy, tôi lo lắng đội trưởng sẽ bị cậu ta bẻ cong” mà nói ra!
Thật là rất mạo hiểm, rất mạo hiểm!
Tay COCO lau mồ hôi một phen.
Biểu tình của Tần Mạc cũng không vì cậu đã sửa lời mà trở nên ấm áp, ngược lại sau khi anh tiến vào, hơi thở lạnh lẽo giống như muốn đóng băng toàn bộ căn phòng lại.
Xung quanh lạnh không thể tưởng tượng nổi.
COCO chỉ cảm thấy mình như rơi vào hầm băng, cổ lạnh lẽo kia xác thật phát ra từ trên người tổng giám đốc Tần.
Cậu quay đầu đưa mắt ra hiệu với Mập Mạp: Tại sao đội trưởng đi một chuyến tới phòng vệ sinh, ánh mắt liền biến thành như vậy, có cảm giác anh ấy muốn giết người.
Mập Mạp lắc đầu: Tôi biết nói thế nào? Đừng nói chuyện, cẩn thận tổng giám đốc theo dõi cậu!
Hai người vừa trao đổi bí mật liền rụt người ra phía sau, nghe giọng nói âm ngoan phúc hắc của tổng giám đốc nhà bọn họ vang lên trên đỉnh đầu: “Lấy thêm cho cậu ta mười con tôm hùm, lớn một chút.”
Không chỉ riêng Mập Mạp và COCO, ngay cả phục vụ đứng bên cạnh đều có vẻ mặt “Còn muốn ư?”.
Nhưng mà, tổng giám đốc nói gì, đương nhiên phải làm theo cái đó!
Tuy rằng sự kiện chỉnh người này vô cùng quỷ dị, một chút cũng không giống tác phong ngày thường của tổng giám đốc.
Nhưng mà một đống tôm hùm đều vào trong bụng một người, cũng cảm thấy không quá dễ chịu…
Sau khi phục vụ đi ra ngoài, Mập Mạp suy nghĩ một hồi mới nói: “Tổng giám đốc Tần, anh thật sự cảm thấy Phó Cửu chính là Hắc Đào Z? Sao tôi lại có cảm giác người này hơi kỳ quái.”
“Cậu ta là cong, thế giới của cong chính là như vậy.” Sau khi COCO nói giúp Phó Cửu một câu, lại nói tiếp: “Nhưng mà cậu ta rất khác so với ấn tượng của tôi về tên phá gia chi tử nhà họ Phó kia, không phải trước kia cậu ta rất nội cái* sao?”
* COCO sẽ giải thích cho mọi người
“Nội cái?” Mập Mạp là trạch nam cũng không biết từ này.
COCO đếm bằng ngón tay: “Hoa si, thích khoe của, không có phẩm vị, đúng tiêu chuẩn của một tên nhà giàu mới nổi. Nhưng mà thật ra cậu ta cũng chưa từng hại ai, chỉ là tư thái kia của Phó Cửu khiến người khác cực kỳ không thích. Hơn nữa cậu ta là cong, luôn bị người khác xa lánh.”
“Nhưng hiện tại cậu ta vẫn là cong, hơn nữa cậu ta còn muốn ngủ…” Lúc Mập Mạp nói đến việc ngủ này chợt dừng lại.
Tần Mạc chơi đùa bật lửa màu bạc trong tay, nhướng mày lạnh lùng cười: “Cậu ta còn muốn ngủ cái gì? Sao lại không tiếp tục nói? Hửm?”
“Ngủ… Ngủ… Ngủ…” Mập Mạp thật sự không tìm ra lý do để nói dối, khóc không ra nước mắt: “Ngủ với tôi không được sao?”
“Cậu?” Tần Mạc xoay bật lửa một chút, ngón tay dừng lại.
Sau đó tiếng nói lạnh hơn, tựa như băng ra khỏi vỏ, lực sát thương vô cùng mạnh: “Nếu cậu ta muốn ngủ với cậu, giá trị sắc đẹp một chút cũng không còn.”
Mập Mạp: “…”
Tại sao hắn tự nguyện hi sinh bản thân mình, tổng giám đốc còn muốn công kích hắn?!