Mà những tiên nhân kia, thì bị đầu Hỗn Độn Giao Long khổng lồ này ăn không biết bao nhiêu lần.
- Ác giao của Hỗn Độn Long tổ nhất mạch?
Lão đạo kia ngồi ở trong chén, phảng phất có thể chứng kiến cảnh tượng ngoại giới, không khỏi động dung nói:
- Long La Bồ Đề Tiên Quân cũng muốn nhúng tay Tử Tiêu Cung ta rồi hả? Hắc hắc, những năm ta không có mặt này, vị Tiên Quân kia dã tâm lại càng lúc càng lớn rồi. . .
- Đạo huynh, đây cũng không phải là Long La Bồ Đề Tiên Quân nhất mạch, mà là tiên sủng của ta!
Giang Nam kêu lớn:
- Mễ Mễ, trở về!
Đầu Giao Long khổng lồ kia nghe vậy, đột nhiên vùng thoát khỏi đám người Tôn Nguyệt chân nhân, phi tốc bơi lại, hình thể càng ngày càng nhỏ, ào ào ở giữa hóa thành một đầu ấu giao không tới một xích, quay quanh ở trên cổ tay Giang Nam.
Giang Nam nắm cái đuôi của đầu ấu giao này, kéo xuống dưới, ném vào trong chén, cười hắc hắc nói:
- Cái kia, đạo huynh, đầu ấu giao này của ta cũng không phải cùng ngươi ngang hàng, ngươi xem. . .
Lão đạo kia cơ bắp khóe mắt nhảy loạn, lông mày run run không thôi, nhìn nhìn bên cạnh mình, chỉ còn lại có hai kiện pháp bảo, trong nội tâm ai thán một tiếng, nói:
- Sao lại có đạo lý này. Aii, hôm nay liền tặng cho ngươi một kiện bảo vật. . .
Một cái vòng tay bay lên, bọc ở phía trên song giác của đầu ấu giao này, lão đạo thu hồi đạo thân, xóa đi lạc ấn của mình.
Ấu giao hai mắt sáng ngời, nhếch lên móng vuốt trảo vòng tay nhét vào trong miệng, cắn cờ rốp cờ rốp rung động, nhưng không cách nào cắn động, chỉ phải để lại ở phía trên song giác, trơ mắt nhìn lão đạo này, ngọt ngào kêu lên:
- Cơm cơm!
Giang Nam lại càng hoảng sợ, vội vàng nói:
- Cái này không có thể ăn! Lão đạo này so với ta còn mạnh hơn, nếu ngươi có thể ăn hắn, ta mang theo ngươi há không phải có thể đi ngang Tiên Giới rồi hả? Đạo huynh, ngươi nói ngươi là Tử Tiêu Tiên Vương, sao không đem bọn người Tôn Nguyệt gọi trở về, cùng nhau ly khai?
Lão đạo nhìn về phía bọn người Tôn Nguyệt, thở dài nói:
- Tôn Nguyệt tiến vào kho tiên vũ mấy lần, ta từng nhiều lần truyền âm cho hắn, muốn hắn thông báo Tiên Vương khác, sau đó. . .
Hắn trầm mặc xuống, không nói thêm gì nữa, lộ ra có chút thê lương cùng cô đơn.
Bọn người Đạo Vương, Giang Tuyết trầm mặc, tư vị bị người phản bội bọn hắn cũng từng nếm qua, Đạo Vương nhớ tới Tạo Hóa lão tổ, Thiên Đao lão tổ cùng Cực Nhạc lão tổ nguyên một đám thân ảnh quen thuộc, Giang Tuyết thì nhớ lại tình hình lúc mình chứng đế, Thần Quân, Thần Tôn vốn là cùng nàng nổi danh thậm chí giao hảo hướng nàng thống hạ sát thủ, cướp lấy cơ duyên chứng đế của nàng.
Về phần bọn người Tinh Quang, Minh Thổ, Thông U, U Đế, thì tất cả có chỗ thương tâm, trải qua rất nhiều cay đắng.
Tôn Nguyệt chân nhân phản bội lão đạo, là hợp tình lý, bởi vì Tôn Nguyệt đạo quả ký thác vào Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực, mà Tiên Thiên Lôi Hải Tiên Vực thì khống chế ở trong tay người kia, sinh tử của hắn đều bị người nọ khống chế.
Nếu Tôn Nguyệt chân nhân thật sự đi tìm bảy Tiên Vương khác, chỉ sợ người chết thứ nhất sẽ là hắn!
Hơn nữa, chỉ dựa vào lời nói một bên của lão đạo nhân, hắn cũng không cách nào xác định lão đạo này có phải Tử Tiêu Tiên Vương thật hay không, cho nên lựa chọn của hắn cũng không thể nói là không phải.
Chuyện cho tới bây giờ, trong nội tâm Giang Nam cũng trong lúc lơ đãng nhận đồng lão đạo này là Tử Tiêu Tiên Vương, chỉ là đường đường Tử Tiêu Tiên Vương, một trong bát Tiên Vương, một trong Thần đạo chín đại Đạo tổ, đường đường Thần tổ, lại bị người thay mận đổi đào, mạo danh thế thân không biết bao nhiêu năm, tin tức này thật sự nghe rợn cả người, ngay cả hắn cũng hiểu được khó có thể tiếp nhận.
- Tiên Giới hôm nay nhìn như ao tù nước đọng, kì thực mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, hơi không lưu ý sẽ bị cuốn vào trong vực sâu, chết cũng không biết chết như thế nào. . .
Trong nội tâm Giang Nam thầm than, thản nhiên nói:
- Bất quá như vậy mới thú vị, cùng người đấu, cùng đất đấu, cùng trời đấu, thế mới sảng khoái!
- Giáo chủ, chúng ta tốt nhất mau rời khỏi nơi đây.
Lão đạo nhân kia đột nhiên nói:
- Ta đã cảm ứng được khí tức của đồ giả mạo kia rồi!
Giang Nam trong lòng nghiêm nghị, vội vàng khống chế chén bể, chỉ thấy chén bể nhô lên cao chấn động, ào ào ở giữa trốn vào trong hư không, mà vào lúc này, trên không trung, hư không đột nhiên vỡ ra, một bàn tay tử khí mênh mông đột nhiên thò ra, hung hăng chụp đến!
Hư không kịch liệt chấn động, mặt đất lún xuống, khí lãng dũng mãnh lao tới bốn phương tám hướng, nhấc lên một cổ vòi rồng triều dâng.
Cái bàn tay tràn ngập tử khí này một kích không trúng, lập tức mạnh mẽ một trảo, chỉ thấy Tiên Thiên Lôi Hải rung chuyển, vô số lôi quang phún dũng, nhao nhao rơi vào trong tay này.
Lôi quang ngưng tụ, hóa thành một quả Tiên Thiên lôi châu, tính ra hàng trăm, quay tròn chuyển động, lần lượt lọt vào trong hư không!
Rầm rầm rầm…
Trong hư không truyền đến bạo tạc nổ tung vô cùng kịch liệt, Tiên Giới Lôi Châu đột nhiên nổ tung, một cổ bạo tạc nổ tung vô cùng kinh người, đem hư không nổ tung ra nguyên một đám đại động phạm vi mấy vạn dặm, rất nhiều đại động hợp thành một đường!
Hô…
Một cái chén bể xoay tròn lấy bị tạc ra hư không, đón lấy mấy chục miếng Tiên Thiên lôi châu quay tròn bay ra cửa động hư không phá vỡ kia, hướng chén bể liên tiếp oanh khứ!
Chén bể chuyển động, lần nữa cắt nhập trong hư không, lập loè mà đi, phía sau một quả Tiên Thiên lôi châu nổ tung, thủy chung so với chén bể kia chậm một đường.
Sau đó, bàn tay tử khí kia cắt nhập trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.
Mà ở trong hư không, Giang Nam khống chế chén bể viễn độn mà đi, trong lúc đó quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bàn tay tử khí đuổi theo phía sau, tốc độ cực nhanh, vậy mà so với chén bể tốc độ nhanh hơn!
- Huyền Thiên, tà ma, các ngươi còn có thể chạy ra lòng bàn tay của ta sao?
Trong hư không, một thanh âm hùng vĩ truyền đến, bàn tay tử khí kia càng lúc càng lớn, năm ngón tay mở ra, che khuất bầu trời, chén bể ở trước mặt bàn tay này, vậy mà lộ ra càng ngày càng nhỏ.
Cái này là chiến lực của Tử Tiêu Tiên Vương chân thân, đến gần vô hạn Tiên Quân cường giả!
Lúc này đây ra tay, liền đưa Giang Nam vào hiểm cảnh, mặc dù là hắn có được Tiên Thiên Bất Diệt Linh Quang biến thành chén bể cũng không thành!
Cảnh giới cùng trên lực lượng áp chế, để cho Giang Nam cơ hồ không thể cùng hắn chống lại!
Đột nhiên trong miếu nhỏ, một cổ khí tức kinh khủng phóng lên trời, trong miếu nhỏ, vị lão đạo bị hơn tám nghìn đạo xiềng xích khóa lại kia gầm lên, pháp bảo trước mặt như dải lụa bay ra, tản mát ra khí tức như là một Tiên Quân cổ xưa thức tỉnh, triển lộ ra chiến lực vô cùng cường đại!
Đây là một cái Thất Tinh bảo chung, phía trên bảo chung lạc ấn bảy khỏa đại tinh, bảy khỏa đại tinh này thực sự không phải là ngôi sao của Chư Thiên vạn giới, mà là Đế Tôn Sáng Thế, mở Tiên Giới, trước hết sinh ra đời bảy ngôi sao xưa nhất!
Đế cùng Tôn dùng Thất Tinh này định vị, định Tiên Giới bốn cực bát phương, sau đó lại xác định địa lý tinh không Tiên Giới, bởi vậy Thất Tinh này bị gọi Tinh tổ, ngôi sao chi tổ của cả Tiên Giới!
Hắn luyện chế Thất Tinh bảo chung, là thu thập tinh lực bảy đại tinh tổ, chất chứa ở trong chuông, uy năng cái pháp bảo này, có thể nói là tinh phẩm trong tinh phẩm của Tiên Vương chi bảo, cộng thêm pháp lực của lão đạo nhân, uy năng của nó thẳng truy Tiên Quân!
Thất Tinh bảo chung bộc phát uy năng, cùng bàn tay tử khí kia ầm ầm va chạm, hư không kịch liệt chấn động, tầng tầng hư không bị chấn nát, khí tức hủy diệt lao ra hư không, khiếp sợ Tiên Giới!
Răng rắc…
Vách chung Thất Tinh bảo chung đột nhiên vỡ ra một đường, đón lấy ầm ầm bạo toái, mà bàn tay tử khí kia cũng bị chấn đến năm ngón tay máu tươi đầm đìa!
- Quả nhiên, thực lực của ngươi hoàn toàn chính xác vượt qua ta, thậm chí so với Trường Sinh Tiên Vương còn mạnh hơn! Bất quá ta những năm này cũng không phải cái gì cũng không có làm!
Thân thể Lão đạo nhân kia bị khóa, không cách nào nhúc nhích, đột nhiên chỉ nghe hô một tiếng, vô số tóc tím bay múa, từ trong miếu đổ nát kích bắn mà ra, đốt đốt đốt bắn thủng bàn tay tử khí, vô số tóc tím như là kim sắc bén nhất, mặc dù là bàn tay tử khí kia cũng không cách nào ngăn cản!
Một đầu tóc tím này của hắn, thình lình bị hắn ở trong thời gian dài dòng buồn chán, đã luyện thành pháp bảo cực kỳ kinh người, uy lực to đến đáng sợ!
- Giáo chủ!
Lão đạo nhân kia truyền đến thanh âm, truyền vào trong óc Giang Nam, nói:
- Tiên Giới hư không cùng hạ giới hư không bất đồng, hạ giới hư không chỉ có nhất trọng, mà Tiên Giới hư không có Cửu Trọng, Cửu Trọng hư không, mỗi xâm nhập nhất trọng, tốc độ liền nhanh lên một phần, đã đến đệ cửu trọng hư không, tất cả địa phương trong Tiên Giới ngay lập tức có thể đến! Ta cũng chỉ có thể mở ra đệ tứ trọng hư không, bất quá dùng để tránh thoát đồ giả mạo này đuổi giết, dư xài rồi!
Trong lòng Giang Nam chấn động, hắn đối với Tiên Giới hư không biết không nhiều lắm, trước mắt dùng thực lực của hắn, chỉ có thể đánh nhau khai mở hư không, ở trong hư không xuyên thẳng qua mà thôi, lại không biết Tiên Giới thậm chí có Cửu Trọng hư không!
Trong miếu nhỏ, một cây tóc tím lặng yên không phát ra hơi thở bay ra, hướng hư không cắt tới, chỉ nghe xuy xuy Xùy~~ ba tiếng, từng đợt hư không nặng nề bị tóc tím này mở ra, lộ ra vô số mặt phẳng, mà cây tóc tím này cũng bị chấn đến hóa thành tro!
Trong hư không truyền đến một tiếng hừ lạnh, bàn tay tử khí đột nhiên trùng trùng điệp điệp nắm chặt, cầm chặt tóc tím của lão đạo nhân, hướng về sau thoát đi.
Chén bể kịch liệt lắc lư, cơ hồ bị bàn tay lớn này sinh sinh kéo lui!
Lại vào lúc này, tóc tím đột nhiên đứt gãy, Giang Nam lập tức bắt lấy cơ hội, chén bể nhẹ nhàng chấn động, cắt nhập đệ tứ trọng hư không do tóc tím mở ra kia, bỏ chạy không thấy.
Bàn tay lớn kia nắm tay, tóc tím nhao nhao đoạn đi, đón lấy một quyền đánh vào hư không, oanh xuyên từng đợt hư không nặng nề, lại không biết Giang Nam khống chế chén bể chạy trốn tới nhất trọng hư không nào.
Mà ở trong chén bể, một sợi tóc tím lao ra miếu nhỏ, vọt tới phía trên chén bể, đột nhiên tóc tím trải rộng ra, như là một cái dù phiêu phù ở phía trên chén bể cùng Giang Nam, không ngừng chuyển động.
- Giáo chủ, ta hiện tại giấu kín Nhân Quả, để cho này người không thể suy diễn ra hướng đi của ngươi, ta và ngươi lập tức ly khai, rời xa nơi đây!
Trong miếu nhỏ, lão đạo kia hữu khí vô lực nói.
Hiển nhiên, hắn cùng với bàn tay màu tím kia va chạm hai phát, nguyên khí tổn hao nhiều, có chút lực bất tòng tâm.
Mà vào lúc này, bàn tay màu tím kia có chút dừng lại, càng ngày càng nhỏ, hư không vỡ ra, Tử Tiêu Tiên Vương cất bước đi vào hư không, ánh mắt như là tử điện, nhìn quét nơi Giang Nam cùng chén bể biến mất.
- Ân? Che đậy Nhân Quả cảm ứng? Ha ha, tiểu đạo mà thôi...
Tử Tiêu Tiên Vương suy diễn một phen, không cách nào tính ra phương vị của Giang Nam, cười lạnh nói:
- Dùng thực lực của ngươi, tối đa chỉ phá vỡ đệ tứ trọng hư không, xem ra, ngươi là mượn đệ tứ trọng hư không bỏ chạy. Ở trước mặt ta, ngươi lại có thể chạy trốn tới nơi nào? Tiên Giới Đại Thiên thời không, không có nơi ngươi đặt chân!