Giang Nam nho nhã lễ độ, cười nói:
- Ta xuất thân thư hương môn đệ, thuở nhỏ khổ đọc sách thánh hiền, biết
bạo lực không phải có thể giải quyết tất cả vấn đề, cho nên ta luôn luôn giúp mọi người làm điều tốt. Thánh Nhân nói, người lấy lực phục người,
không phải là tâm phục. Lấy đức phục người, tâm vui mừng mà thần phục.
Ta là người đọc sách, muốn tranh thủ làm được lấy đức thu phục người,
không phụ Thánh Nhân dạy bảo.
Sở Hương Hương ha ha cười nói:
- Này cùng ta nghe được tin đồn bất đồng, ta nghe nói ngươi có thù tất
báo, người khác tích thủy chi dạ, ngươi suối tuôn tương báo, người khác
đánh ngươi một quyền, ngươi đem người khác đánh nhát. Có chuyện này
không?
- Đây là nói xấu.
Giang Nam nghiêm mặt nói:
- Sư tỷ, ngươi không nên nghe người nói lung tung, đây tuyệt đối là nói
xấu, thật ra thì con người của ta từ xưa đến nay không thích đánh, ta
thích chính là lấy đức phục người.
Oanh!
Mội cái đại thủ hung hăng hướng Giang Nam đánh tới, trong lòng bàn tay
bắn ra lôi đình, tản mát ra một cổ hơi thở hủy diệt, sắc mặt Giang Nam
trầm xuống, đỉnh đầu Sơn Hải Đỉnh ong ong chuyển động, đem tất cả lôi
đình hết thảy thu vào trong đỉnh, tính cả bàn tay to kia cũng cùng nhau
thu vào.
- Hảo tiểu tử, ngươi lại có thể tiếp được chiêu thứ hai của ta!
Sắc mặt Tạ Thiên Hữu có chút không nhịn được, giận tái mặt, gắt gao nhìn thẳng bóng lưng Giang Nam, đang định tế lên pháp bảo của mình, đột
nhiên chỉ thấy phía sau Giang Nam có một đạo Thần Luân chuyển động, từng loại từng loại Thần Thông tán phát ra, phô thiên cái địa hướng hắn dũng mãnh lao tới.
Trong đạo Thần Luân này, ở trong nháy mắt bộc phát ra hơn một ngàn loại
Thần Thông, uy năng mênh mông cuồn cuộn, đem Tạ Thiên Hữu vùi ở trong
đó.
Tạ Thiên Hữu vừa giận vừa sợ, trong đan điền hiện ra ba tòa Đạo Đài, mỗi Đạo Đài riêng phần mình hiện ra một pháp bảo, trường thanh cười nói:
- Tiểu tử thúi, ngươi rốt cục kiềm nén không được muốn xuất thủ sao? Ta còn tưởng rằng ngươi tính toán vẫn làm con rùa đen. . .
Boong boong!
Hơn ngàn loại Thần Thông đột nhiên lần lượt thay đổi tổ hợp, hóa thành
một ngọn Thiên Phủ Trọng Lâu, đem Tạ Thiên Hữu bao ở trong đó.
Thiên Phủ Trọng Lâu chuyển động, đủ loại uy năng bộc phát, chỉ thấy
trong Thiên phủ này truyền đến ùng ùng, chốc lát thời gian không tới,
bên trong truyền đến một tiếng hét thảm, ngay sau đó Thiên Phủ Trọng Lâu tản đi, hóa thành một cổ pháp lực tuôn ra trở về trong Thần Luân.
- Dám ép người đọc sách, đánh. . .
Khóe mắt Giang Nam da thịt nhảy lên, sắc mặt trầm xuống khôi phục như thường, hướng Sở Hương Hương cười nói:
- Sư tỷ, ngươi nhìn khí chất của ta liền biết, ta đọc sách rất nhiều,
không phải là người làm nhiều việc ác. Bởi vì cái gọi là bụng có thi thư khí từ hoa, nếu như ta đi tham gia khoa cử, không dám nói nhất định bắt được Trạng nguyên, nhưng mà Bảng nhãn Thám hoa, đó là không có chạy.
Sở Hương Hương gật đầu lia lịa, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nơi Thiên
Phủ Trọng Lâu Đại Thần Thông biến mất, tàn phiến pháp bảo nghiền nát rối rít rơi xuống, Tạ Thiên Hữu sớm bị cắn nát thành tro, hài cốt không
còn, để cho thiếu nữ này không khỏi rùng mình một cái.
- Chủ công thật là đạo đức tốt!
Thần Thứu Yêu Vương nịnh nọt, tán thán nói.
- Người nầy, so với ta còn giống như người trong ma đạo...
Sở Hương Hương liếc liếc Giang Nam, thầm nghĩ trong lòng:
- Khó trách ngay cả sư tôn ta cũng đối với hắn cực kỳ mong đợi, nói hắn
lạy sai lầm môn phái rồi, nếu bái nhập Tinh Nguyệt Thần Tông ta, tương
lai chưởng giáo Chí Tôn vị này nhất định sẽ truyền cho hắn!
Phụ Văn Cung từ Bách Ma Quật đi ra ngoài, trở lại Tinh Nguyệt Ma Tông,
từng hướng đám người Sở Hương Hương nói tới Giang Nam, vạn phần tán
thành, cho hắn đánh giá cực cao, vì vậy Sở Hương Hương mới có thể ở Nam
Hải nhìn thấy Giang Nam, chủ động lên tiếng mời gọi.
Đám người Thái Huyền Thánh Tông Dụ Đào Hoa Tú Phương thấy vậy sợ hết hồn hết vía, Tạ Thiên Hữu ở trong bọn họ cũng không phải là người thực lực
tu vi cao nhất, nhưng thậm chí ngay cả một chiêu của Giang Nam cũng
không thể tiếp được, pháp bảo lẫn người bị luyện hóa thành tro, thực lực bực này thật sự mạnh mẻ đến đáng sợ!
Hơn nữa, Tạ Thiên Hữu liên tục hai lần dùng Thần Thông công kích Giang
Nam, nhưng thủy chung bị miệng đại đỉnh của hắn đở được, ngay cả y phục
của hắn cũng không có dính vào nửa điểm!
Một Thần Thông lục trọng, giết Liên Đài Cảnh cường giả giống như giết
gà, coi như là chưởng giáo đệ tử của các môn các phái, chỉ sợ cũng phải
thua kém rất nhiều!
Phải biết rằng, đệ tử Thái Huyền Thánh Tông có rất nhiều ưu thế, tu vi
thực lực nếu so với đệ tử những môn phái khác phổ biến cao hơn một bậc
hai trù, nhưng người như vậy, cũng gánh không được Giang Nam, một chiêu
bị oanh giết, không thể không làm cho người ta kính sợ.
Thiếu niên áo vàng Vạn Long Sào kia sắc mặt cũng có chút ngưng trọng,
gắt gao nhìn thẳng đại đỉnh cùng mấy đạo Thần Luân chuyển động không
nghỉ của Giang Nam, thấp giọng nói:
- Không phá đỉnh liền không cách nào công kích được hắn, xác thực có
chút ý tứ, bất quá đối với ta mà nói, phá vỡ đại đỉnh của hắn cũng không tính khó khăn. . .
Mặc dù hắn đối với thực lực của Giang Nam có chút xem trọng, nhưng như
cũ chưa từng đem Giang Nam để vào trong mắt, Long Tộc trời sinh cường
đại, vô luận thân thể hay là pháp lực, hay là thần niệm thần thức, cũng
muốn vượt xa loài người.
Lực lượng của Long, làm người ta kính sợ, từ xưa tới nay liền bị người
phàm coi là Thần minh, mà hắn là Thiên Long trong Long tộc, so sánh với
loại Giao tu thành Chân Long mạnh hơn rất nhiều lần!
Tu vi thực lực của hắn, đủ để cùng chưởng giáo nhất mạch sánh ngang, thậm chí mạnh hơn!
- Thần Tiềm thí chủ, nơi đây đã rời xa Nam Hải, không cần đi!
Pháp Tướng hòa thượng đột nhiên mở miệng nói.
Thần Tiềm dừng bước, xoay người lại, cười ha ha nói:
- Pháp Tướng, ta nguyên vốn định tìm một chỗ thanh sơn lục thủy thật
tốt, sau khi giết ngươi sẽ đem ngươi chôn ở nơi đó, bất quá nếu sư huynh ngươi lựa chọn chỗ này, ta đây cũng chỉ có cố mà làm, ở chỗ này đưa
ngươi đi cực lạc thế giới!
Hai đại cao thủ trẻ tuổi xa xa tương đối, trong mắt sát cơ bắn ra bốn
phía, Pháp Tướng cao tụng một tiếng phật hiệu, đột nhiên phía sau hiện
ra không gian nặng nề, từng ngọn Đạo Đài san sát, phía trên Đạo Đài, là
một ngọn chùa chiền, kia là Thần Phủ của hắn, đắm chìm trong phật quang
vô cùng, giống như Cực Lạc Niết Bàn!
Mặc dù Thần Phủ cùng Thất Bảo Đài Cảnh chỉ kém một cảnh giới, nhưng
chênh lệch thật lớn, ban đầu Thần Tiềm cùng Phong Mãn Lâu liên thủ đối
kháng Cận Đông Lưu tu thành Thần Phủ, trong mấy chiêu đã bại trận, thậm
chí cánh tay của Thần Tiềm cũng bị nổ nát bấy!
Pháp Tướng hòa thượng cùng Thần Tiềm ân oán sâu đậm, vì vậy hắn tu thành Thần Phủ chuyện thứ nhất chính là hướng Thần Tiềm khiêu chiến, lấy Thần Phủ cảnh giới đem Thần Tiềm tru diệt.
- Pháp Tướng, ngươi thật sự là kỳ tài ngút trời, bất quá ta cũng không kém.
Thần Tiềm khẽ mỉm cười, phía sau giống như trước có không gian nặng nề
mở ra, trong ánh sao vô cùng, một ngọn Ma cung hiện ra trên ánh sao!