Đế Tôn

Chương 1816: Chương 1816: Cái chết của Thần Hoàng. (2)




Nhớ lại trong mắt Lan Lăng Thần Hoàng biến mất, trên mặt ôn nhu cũng không thấy bóng dáng, mà là trở nên cương nghị, khôi phục sát phạt quyết đoán, lạnh như băng nói:

- Thiên Đao thường xuyên thúc giục ngươi, quân sư vì ngươi bày mưu tính kế, Bỉ Ngạn hoạt bát đáng yêu linh động, nàng tiên thể lại có thể thống ngự chúng ta bất đồng đại đạo, để cho chúng ta có thể cùng cổ tiên có lực đánh một trận, mà Ứng Long thì là cánh tay kiên cố nhất của ngươi, chỉ cần ngươi chỉ hướng, hắn là cái thứ nhất xông giết đi qua! Nhưng mà hiện tại thì sao?

Hắn cười lạnh nói:

- Quân sư cùng Bỉ Ngạn là bị ngươi bức đi, Thiên Đao chết ở trong tay của ngươi, bị ngươi tự tay giết chết, ngươi còn có thể tiếp Ứng Long, nhưng mà ngươi không cứu, ngươi không hối hận sao?

Ôn nhu trên mặt Đạo Vương cũng biến mất không thấy gì nữa, thản nhiên nói:

- Cái này là Đế Hoàng, nói gì hối hận?

- Thiên Đao phản bội, chỉ có chết mới có thể rửa sạch khuất nhục trên người hắn. Chỉ có chết, hắn mới có thể trở lại Thiên Đao nguyên lai!

- Quân sư muốn đi, ai có thể ngăn cản hắn?

- Về phần Ứng Long, hắn hi sinh có đạo lý, cái chết của hắn, đổi lấy cái chết của ngươi cùng Địa Ngục chư hoàng, hắn chết có ý nghĩa, bị chết lừng lẫy! Ứng Long chết, thậm chí có thể vãn hồi đại cục, chấm dứt trường hạo kiếp này, không phải hi sinh vô ích!

Ánh mắt của hắn lăng lệ ác liệt, rơi vào trên người Lan Lăng Thần Hoàng:

- Mà cái chết của đạo hữu ngươi, thì sẽ để cho Địa Ngục chư hoàng biến thành một đoàn cát vụn, sẽ bị ta thong dong đánh bại! Cái này là Đế Hoàng chi đạo, Đế Hoàng chi tâm, dùng hi sinh nhỏ nhất, đổi lấy lợi ích lớn nhất!

Trong nội tâm Lan Lăng Thần Hoàng phát lạnh, lẩm bẩm nói:

- Hồ Thiên đạo hữu rốt cuộc là dạy ngươi như thế nào...

Đạo Vương chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói:

- Đạo hữu, Huyền Tổ không có xuất hiện cứu ngươi, có phải cho ngươi rất thất vọng hay không?

Lan Lăng Thần Hoàng cười ha ha:

- Huyền Tổ không có xuất hiện, hẳn là cho ngươi thất vọng mới đúng chứ? Ngươi một ngày tìm không thấy hắn, liền một ngày sống khó có thể bình an, vĩnh viễn tìm không thấy hắn, ngươi liền vĩnh viễn khó có thể yên tâm!

Đạo Vương mỉm cười:

- Huyền Tổ cho tới bây giờ liền không có bị ta để ở trong lòng, bởi vì ta sớm đã có nắm chắc bắt được hắn. Hắn chỉ là một cái u ác tính, diệt trừ u ác tính là đủ. Đạo hữu, ngươi vĩnh viễn không biết lòng ta có bao nhiêu, có bao nhiêu lớn, mục đích của ta đến cùng là cái gì!

- Ngươi tìm không được Huyền Tổ, vĩnh viễn cũng tìm không được hắn!

Lan Lăng Thần Hoàng cười to, nhào tới tiến đến. Chín đại tiên đạo như trụ, như lao lung, hai tồn tại cường đại nhất giao thủ, va chạm, không có nửa phần uy năng truyền lại ra ngoại giới, chín đại tiên đạo hóa thành lao lung, bọn hắn là tác chiến trong lồng giam!

Công kích của bọn hắn có thể hủy thiên diệt địa, nhưng mà uy năng hủy thiên diệt địa chỉ ở trong lồng giam nhỏ hẹp này bộc phát, Lan Lăng Thần Hoàng tách ra một thân chiến lực không hề giữ lại, hắn là sinh linh trong hỗn độn sinh ra đời, Tiên Thiên Thần Ma, là cổ tiên làm phép, lại được đến cổ tiên truyền thừa cổ xưa, cường đại mà to lớn!

Thực lực của hắn đã đạt tới cực hạn mà hạ giới có khả năng dung nạp, Bát cảnh của hắn dĩ nhiên bắt đầu hóa thành tiên đạo, Hỗn Độn tiên đạo!

Lực lượng của hắn so với hết thảy Ma Hoàng đều muốn khủng bố, đều cường đại hơn, đều muốn kinh người, hắn thậm chí đã vượt qua những Tiên Thiên Thần Ma lưng đeo thế giới ngao du kia!

Hắn giơ tay nhấc chân, như có thể khai thiên tích địa, có thể hủy diệt một thế giới!

Đây đã là tiên gia thủ đoạn!

Thậm chí, cùng Đạo Vương giao thủ, lại để cho tiên đạo của hắn dần dần gần như hoàn mỹ, lúc trước không ngờ tới, lúc trước chưa từng luyện tới, lúc trước chưa từng thành tựu, giờ phút này hết thảy linh quang bắn ra, không ngừng hướng cảnh giới Hỗn Độn tiên nhân tới gần!

Đạo Vương làm đối thủ của hắn, lại để cho hắn trở nên càng cường đại hơn, càng thêm thâm bất khả trắc, dùng tốc độ càng nhanh tu thành Hỗn Độn ma tiên!

Nhưng mà, hắn bại cục đã định.

Đạo Vương quá cường đại, quá kinh khủng, giơ tay nhấc chân tiên đạo thần thông bộc phát, uy năng vô lượng, đánh nát thần thông của hắn, đánh nát tám cảnh của hắn, thậm chí đánh nát tiên đạo của hắn.

Đạo Vương đưa tay bổ một phát, là gặp tiên quang lưu chuyển, tiên đạo vận hành, bên trong tiên quang có thế giới sinh sinh diệt diệt, chân hắn bước ra, liền có hoa sen hiển hiện, nâng lên một cái Thanh Liên thế giới.

Ở đỉnh đầu hắn, vạn giới cùng Chư Thiên đại đạo liên tục không ngừng vọt tới, gia trì đến trong thân thể Đạo Vương, để cho hắn dựng ở thế bất bại.

Hắn có thể mượn tới lực lượng của Chư Thiên vạn giới, gia trì bản thân, điều động đại đạo cái vũ trụ này đến đánh chết đối thủ!

Ở trước mặt hắn, coi như là tiên nhân cũng sẽ cảm giác được mình nhỏ bé, cũng sẽ cảm giác được mình bất lực!

Cái này là Đạo Vương, Hồ Thiên một tay dạy dỗ mà ra, tiến vào qua Đế Tôn truyền pháp chi địa, Đạo Vương đạt được Tử Tiêu truyền thừa, vô địch Đạo Vương!

Lan Lăng Thần Hoàng đoạn tay, thổ huyết, cười ha ha nói:

- Đạo Vương, cho dù ngươi thắng ta cũng sẽ không đạt được thắng lợi chính thức, ngươi không phải là người thắng!

- Ngươi nói là Thiếu Hư sư tôn sao?

Sắc mặt Đạo Vương lạnh lùng, bàn tay vô tình, thần thông vô tình, tiếp tục công giết mà đi:

- Ta sẽ đi tìm hắn, kết thúc hắn.

- Ta nói thực sự không phải là hắn!

Lan Lăng Thần Hoàng ra sức phản kích, đối chiến bàn tay cùng tiên đạo thần thông của Đạo Vương, cười lạnh nói:

- Ngươi thua ở tâm cảnh! Ngươi thắng thiên hạ, lại không một người bạn! Lại không người nào có thể cùng ngươi ngồi luận đạo! Ngươi chính là một người cô đơn!

- Thì tính sao?

Đạo Vương đánh nát hắn, hóa thành Hồng Mông đại đạo cuồn cuộn, bốc lên không ngớt, lạnh nhạt nói:

- Ta thắng, để cho người khác nhìn lên ta là được, không cần đạo hữu?

Lan Lăng Thần Hoàng cố gắng khôi phục thân thể, khôi phục chiến lực, nhưng mà hắn lần lượt bị Đạo Vương đánh nát, Hồng Mông đại đạo lần lượt bị phai mờ, rốt cục để cho hắn đi về hướng dầu hết đèn tắt.

Rốt cục, hắn một lần cuối cùng khôi phục thân thể, lại bị từng đạo tiên đạo quấn quanh, cố định trên không trung, phai mờ cắn nát hắn, hết thảy Hồng Mông đại đạo không còn tồn tại!

Lan Lăng Thần Hoàng, thân tử đạo tiêu.

- Đế Hoàng chi đạo, bản thân là người cô đơn.

Đạo Vương tán đi chín đại tiên đạo, cất bước đi đến:

- Ta hiện tại đã là Đế Hoàng hoàn mỹ nhất rồi...

Chư Thiên vạn giới một mảnh tĩnh lặng, thậm chí Địa Ngục vạn giới cũng là một mảnh tĩnh lặng, hai đại vũ trụ chút ít cường giả đỉnh thiên lập địa kia giờ phút này đều nín thở, có người mang theo sùng kính, có người kinh hồn táng đảm, nhìn xem Đạo Vương từ Trung Thiên thế giới đi ra.

Đạo Vương, chí cường giả thời đại năm ngàn bốn trăm vạn năm trước kia đản sinh ra, sự thành tựu của hắn khiến cho mọi người đều muốn nhìn lên, cho dù hắn không có chứng đạo phi tiên, nhưng thực lực của hắn thậm chí còn muốn siêu việt một ít tiên nhân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.