Đế Tôn

Chương 705: Chương 705: Chưa từng có ai. (2)




Thiên Đạo cũng không sợ, huống gì Thần Ma?

Chỗ Minh Đường Thần Phủ này mới vừa thành tựu, đỉnh đầu của Giang Nam liền có sấm sét thoáng hiện, điện thiểm Lôi Minh, kiếp vân cuồn cuộn mà đến, hạo hạo đãng đãng.

Đóa kiếp vân này không phải là kiếp vân bình thường, thậm chí so với lúc hắn độ Sinh tử kiếp thất trọng kiếp vân thêm vào, uy lực còn muốn lớn hơn vô số lần, trong kiếp vân lại có Lôi Đình Hóa Hình, hóa thành từng tôn Thiên Thần kim giáp, cao cao đứng ở trên mây.

Những Thiên Thần này có ba đầu sáu tay, có sinh tam nhãn, có cầm trong tay kim giản, có tay cầm thiên thư, có diện mục dử tợn, có phẫn nộ như lửa, từng cái từng cái rất sống động, giống như thần minh chân chính.

Bọn họ phảng phất là tức giận vì Giang Nam bất kính Thương Thiên, bất kính thần minh, xúc động thiên nộ, chuyên vì trừng phạt hắn mà đến, muốn đem hắn đánh cho hồn phi phách tán, thần hồn câu diệt!

Bất quá Giang Nam lại biết, những Thiên Thần này là lôi văn biến thành, là Thiên Lôi hóa thành Đạo văn tạo thành hư ảnh Thiên Thần!

Mặc dù là hư ảnh Thiên Thần, nhưng mà trận đại kiếp này uy lực không giống bình thường, mỗi một hư ảnh Thiên Thần mơ hồ tràn ngập thần uy, thân thể của bọn họ là do Thiên Lôi biến thành, trong cơ thể ẩn chứa năng lượng vô cùng kinh khủng, chiến lực chỉ sợ so sánh với Quân Thiên Đạo Nhân chỉ kém hơn một chút!

Trên dưới một trăm hư ảnh Thiên Thần, tương đương với trên dưới một trăm vị Quân Thiên Đạo Nhân, muốn vượt qua một kiếp này, khó khăn nặng nề, không thể lạc quan!

Đột nhiên, lại có một đóa kiếp vân đen nhánh hiện lên, cùng đóa kiếp vân vừa rồi kia ở chung một chỗ, mây đen tia chớp, răng rắc răng rắc không ngừng rơi xuống!

Đây là một đóa ma vân, Lôi Điện màu đen như mặt nước ở trong mây di động, hóa thành một ngọn Lôi Trì chu vi năm ba mươi dặm.

Rầm.

Trong Lôi Trì đứng lên từng tôn Ma Thần, rõ ràng cũng là Ma lôi ngưng kết thành, trên dưới một trăm tôn Ma Thần cùng Thiên Thần phân biệt rõ ràng, nhưng lại có một mục tiêu giống nhau, đó chính là Giang Nam!

Muốn đem Giang Nam cái đại nghịch bất đạo, không phục giới luật của trời, không phục Thần Ma, cuồng vọng ngỗ nghịch này oanh giết!

- Di?

Trên Tông Chủ Phong, Huyền Ẩn Đạo Nhân lưu lại trấn thủ thánh tông, xa xa thấy hai đóa kiếp vân này của Giang Nam, không khỏi biến sắc, thất thanh nói:

- Hai đóa kiếp vân, chẳng lẽ tiểu tử Tử Xuyên này thoáng cái tu thành Minh Đường Thần Phủ cùng Côn Luân Thần Phủ?

- Sư thúc, ngươi nhìn lầm rồi.

Tịch Ứng Tình đứng ở bên cạnh hắn, mỉm cười nói:

- Tử Xuyên vẫn chỉ tu thành Minh Đường Thần Phủ, về phần vì sao có hai đóa kiếp vân, thì có nguyên nhân khác.

Mộ Vãn Tình đã lớn bụng, ngắm nhìn kiếp vân nghi ngờ nói:

- Tử Xuyên tu luyện công pháp cực kỳ pha tạp, ta đây là biết đến, đoán chừng hắn tu luyện Ma Đạo công pháp cùng hung cực ác, lúc này mới có mỗi lần đột phá cảnh giới sẽ giáng xuống thiên kiếp. Bất quá ta lại chưa từng nghe nói, tăng lên một cảnh giới sẽ giáng xuống lưỡng trọng thiên kiếp. Công pháp cùng hung cực ác nữa, làm nhiều việc ác, tội ác tày trời, cũng quả quyết không đến nỗi giáng xuống lưỡng trọng thiên kiếp a?

Huyền Ẩn Đạo Nhân cũng cực kỳ nghi ngờ không giải thích được, gật đầu nói:

- Phu nhân nói chính phải, lưỡng trọng thiên kiếp, rõ ràng là đột phá hai đại cảnh giới mới sẽ xuất hiện dị tượng. Vì sao chưởng giáo nói Tử Xuyên chỉ tu luyện đến Minh Đường Thần Phủ cảnh giới?

- Các ngươi nhìn!

Tịch Ứng Tình hướng phía sau Giang Nam chỉ chỉ, cười nói:

- Nhìn cẩn thận chút ít, phía dưới Minh Đường Thần Phủ của Tử Xuyên, có phải còn có một Thần Phủ hay không?

Huyền Ẩn Đạo Nhân cùng Mộ Vãn Tình nhìn chăm chú, quả nhiên thấy phía sau dị tượng của Giang Nam, phía dưới tòa Minh Đường Thần Phủ này còn có một Thần Phủ, tràn đầy bóng tối, âm trầm kinh khủng, giống như một ngọn Ma cung.

Bất quá Thần Phủ này là đang kiến tạo, từ xa nhìn lại, giống như Minh Đường Thần Phủ tọa lạc ở trên mặt kính, mà tòa Ma cung đen nhánh này thì phảng phất là cái bóng của Minh Đường Thần Phủ!

Nhưng mà, hai người bọn họ lại biết, Ma cung này không phải thật sự là cái bóng của Minh Đường Thần Phủ, mà là công pháp của Giang Nam tạo thành một tòa Thần Phủ khác, giống như trước cũng là Minh Đường Thần Phủ!

- Một tia ý thức tu thành hai tòa Minh Đường, một ngọn Ma cung, một ngọn Thần Phủ, hai tòa Minh Đường, điều này sao có thể?

Huyền Ẩn Đạo Nhân lẩm bẩm nói.

Mộ Vãn Tình cũng nhíu mày, cẩn thận hồi tưởng, cuối cùng lắc đầu, nàng cũng chưa từng nghe nói qua loại quái sự này, hơn nữa, hai tòa Minh Đường này một chánh một tà, làm sao sẽ xúc động thiên kiếp Thiên Phạt?

Theo lý mà nói, chỉ có tu luyện Ma Đạo công pháp mới có thể xúc động thiên kiếp Thiên Phạt, giáng xuống kiếp vân, nhưng Giang Nam có hai kiếp vân, thật sự trái ngược lẽ thường.

- Có thể Tử Xuyên làm chuyện xấu nhiều lắm a?

Vị chưởng giáo phu nhân Mộ Vãn Tình này có chút không dám khẳng định nói.

- Bỏ đi hai tòa Thần Phủ, thật ra thì ta lo lắng hơn chính là hai đóa kiếp vân này.

Sắc mặt Tịch Ứng Tình có chút ngưng trọng, trầm ngâm nói:

- Loại kiếp vân này uy lực quá mạnh, thế sở hiếm thấy...

Huyền Ẩn Đạo Nhân cùng Mộ Vãn Tình gật đầu lia lịa nói:

- Thiên Lôi hóa thành Đạo văn, tạo thành hư ảnh Thiên Thần cùng Ma Thần, đúng là lần đầu thấy qua.

- Tử Xuyên một lần đột phá, triệu tới hai đóa kiếp vân trước đây chưa từng gặp, cũng là chưa từng có ai? Chẳng qua là lúc độ kiếp khẳng định càng thêm thê thảm...

Giang Nam như cũ khoanh chân mà ngồi, tinh tế thể ngộ lĩnh ngộ ở một sát na khi mình đột phá Thất Bảo Đài, tiến vào Minh Đường cảnh.

Đám người Tịch Ứng Tình không có nhìn lầm, hắn thật sự tu thành hai tòa Minh Đường Thần Phủ, đệ nhị tọa Thần Phủ của hắn là ma cung, trong Ma cung cũng như đệ nhất Minh Đường, từng tôn Ma Thần cũng ở hai bên, chỉ có tượng thần của Giang Nam là ngồi chính vị, mà những Ma Thần kia giống như thờ phụng một Đế Hoàng trong Ma Thần.

Hai tòa Thần Phủ giống như cái bóng lẫn nhau, đây là bởi vì Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn hấp thu nhiều Thần Ma công pháp của Huyền Môn chư thiên vạn giới, lại hấp thu địa ngục Ma Tôn Ma Ngục Huyền Thai Kinh, một Ma một Tiên, một thiện một ác, ở trong địa ngục nhìn lên Thiên Đình chân thiện mỹ, từ Thiên Đình nhìn xuống địa ngục ngụy ác xấu xa.

Chân thiện mỹ là ta, ngụy ác xấu cũng là ta.

- Thiên ma không cần phải diệt, đúng như ý cần gì phải cầu? Bổn nguyên từ tính Thần đủ tu, mê ngộ nói câu trước sau? Ngộ thì chớp mắt thành thần, mê thì vạn kiếp luân lưu. Nếu có thể nhất niệm khế chân tu, diệt tẫn hằng sa tội cấu!

Dưới hai đóa kiếp vân, Giang Nam ngâm nga ca xướng, nói ra bản thân ở trong phút chốc lĩnh ngộ đối với thiên kiếp, nhất niệm khế chân tu, ở trong phút chốc này, hắn thậm chí có một loại mình thoát khỏi vạn kiếp, cảm giác tâm tính thành thần, để cho tâm tình Đại Tông Sư của hắn đứng ở độ cao thần minh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.