Đế Tôn

Chương 1457: Chương 1457: Đánh chặn đường Huyền Thiên Giáo Chủ. (2)




Đột nhiên, đám mây độc bắt đầu khởi động, lại có một đầu đại xà xuất hiện ở trong mây mù, đại xà bích thanh, quay quanh ở chung một chỗ, cũng có vạn dặm chu vi, đỉnh đầu giơ lên, một cái đầu lưỡi màu đỏ tươi giống như dĩa ăn, ấp a ấp úng.

Lại có một đầu đại ngô công vạn dặm hiện lên ở trong mây mù, toàn thân kim quang, giống như làm bằng hoàng kim, hiển nhiên thân thể cứng rắn vô cùng, một tiết thân thể giãy dụa, mơ hồ có thể thấy được các chân tính bằng đơn vị hàng nghìn.

Lại có một đầu bò cạp toàn thân đen nhánh nhảy ra khói độc, ở giữa không trung nhanh chóng du tẩu, tốc độ nhanh như thiểm điện, cái đuôi móc câu bành bạch lay động.

Lại có một đầu thạch sùng, toàn thân xích đỏ như lửa, quanh thân cũng dấy lên hỏa độc hừng hực, gục ở trong sương mù.

Con ngươi Giang Nam co rút nhanh, năm đầu độc vật này to lớn không gì so sánh được, xác da hiện ra một mảnh đạo tắc dài hẹp thô to vô cùng, rõ ràng là yêu vật Thần Chủ cấp kịch độc!

- Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi nhìn vài đầu bảo bối của ta như thế nào?

Một thần nhân đỉnh thiên lập địa đột nhiên xuất hiện ở trên đám mây độc, quanh thân ôn dịch quấn quanh, hóa thành đám mây độc, vạn vật suy vong, tràn ngập khí tức quỷ dị.

Ngũ đại độc vật bò lổm ngổm ở dưới chân của hắn, dịu ngoan vô cùng.

- Ôn Độc Thần Chủ?

Giang Nam dừng bước lại, cất cao giọng nói.

Trong tay Thần nhân kia nắm một cái túi, cười lạnh nói:

- Chính xác, chính là lão tử! Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi ở Thần Đô giết đồ nhi ta Phủ Tung Thiên Thần, núp ở Đô Thiên cũng thôi, không nghĩ tới một mình ngươi sống không nhịn được, lại nhảy ra chịu chết. Hôm nay, ta liền đem ngươi luyện chết!

- Phủ Tung Thiên Thần là người nào?

Giang Nam suy nghĩ một chút, thật sự không nhớ nổi kẻ kia rốt cuộc là người nào, áy náy nói:

- Xin lỗi, cuộc chiến Thần Đô, Thần Ma chết ở trong tay bổn giáo quá nhiều, thật sự không nhớ nổi cái nào là học trò cưng của ngươi.

Ôn Độc Thần Chủ giận dữ, quát lớn một tiếng, đầu độc thiềm kia cô một tiếng quái khiếu, một đạo phi mâu bắn nhanh ra, nhanh như tia chớp xuyên thủng ót Giang Nam.

- Dế nhũi, một chiêu liền đã chết sao?

Ôn Độc Thần Chủ cười ha ha, tiếng cười còn chưa rơi, đột nhiên chỉ thấy Giang Nam bị xuyên thủng cái trán thân hình dần dần trở thành nhạt, từ từ biến mất, trong lòng cả kinh:

- Đạo tắc biến thành hư ảnh? Tiểu tử, ngươi lẫn mất rất nhanh! Ta xem ngươi có thể trốn tới chỗ nào? Ôn độc hàng thế!

Cái túi trong tay của hắn đột nhiên mở ra, vô số đám mây độc cuồn cuộn từ trong bao vải xông ra, chỉ một thoáng bao phủ đếm trăm vạn dặm không gian, nơi nơi là đám mây độc thảm đạm, thậm chí ngay cả hư không cũng bị đầu độc, biến thành chất lỏng thảm lục chảy xuống.

- Thì ra ngươi trốn ở chỗ này!

Ôn Độc Thần Chủ ha ha cười một tiếng, đại xà màu xanh đột nhiên mở cái miệng rộng, một ngụm thôn phệ trời cao, đem vạn dặm hư không cắn xuống, thân hình Giang Nam nhất thời xuất hiện ở phía trước đầu đại xà màu xanh kia, thân thể lay động, hiện ra Sâm La Pháp Tướng, vạn cánh tay mở ra, vạn đạo Sâm La Ấn hung hăng đắp xuống, đem đầu đại xà này đánh cho bể đầu chảy máu.

Răng rắc răng rắc, đại bò cạp độc màu đen đánh tới, hai kìm lớn trên dưới tung bay, cắt toái hư không, hướng Giang Nam cắt đi, Giang Nam chân mang Tinh Hà, thân thể càng ngày càng cao, càng lúc càng lớn, từng đạo kiếm quang quay chung quanh trên dưới tung bay, rõ ràng là đem Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt đại thần thông phát huy đến mức tận cùng, đối chiến kìm lớn của đại bò cạp độc.

Bá...

Bóng đen vung vẩy, cái đuôi bò cạp kia đâm ra, đinh đinh đinh đẩy ra ngũ đại kiếm quang, đâm về đầu lâu của hắn, chỉ nghe đang một tiếng vang thật lớn, móc câu đâm vào trong cơ thể Giang Nam hiện ra Thiên Đạo Bảo Chung.

Thiên Đạo Bảo Chung nghiền nát, nhưng công kích này cũng bị đỡ, kiệt lực thu hồi, lại có thạch sùng xích hồng sắc đánh tới, độc hỏa khôn cùng hướng Giang Nam bao phủ, bốn chân thạch sùng như quái long, ở trong biển lửa điên cuồng hướng Giang Nam công tới.

Đại ngô công màu vàng chấn chân bay lên, phần phật xông vào biển lửa, rắc rắc ngụm lớn loạn cắn, vô số chân giống như lợi kiếm quay chung quanh Giang Nam mọi nơi cắt phá.

Lại có độc thiềm nhảy vào biển lửa, đại xà bơi vào biển lửa, ngũ đại độc vật quay chung quanh Giang Nam chém giết, giết đến Chư Thiên mờ mờ.

Giang Nam thân hóa vạn cánh tay, trong tay Thần Thông không ngừng bộc phát, đỉnh đầu thần quang bắt đầu khởi động, kiếp trước kiếp sau hai đại chân thân hiện lên, mười hai Thiên Thần hóa thân hiện lên, từng đạo Thần Thông bắn ra, đem ngũ đại độc vật công kích đỡ hết.

- Tiểu tử này cũng có chút tài năng, năm tiểu bảo bảo của ta nhất thời chốc lát cũng bắt không được hắn, đồ nhi ta chết ở trong tay của hắn cũng không oan.

Sắc mặt Ôn Độc Thần Chủ âm trầm, đột nhiên tế lên túi, túi truyền đến một cỗ hấp lực kinh người, thôn phệ trời cao, ngay cả ngũ đại độc vật cùng Giang Nam cùng nhau thu vào trong bao vải.

- Bất quá muốn cùng Ôn Độc Thần Chủ ta đấu, ngươi còn kém xa lắm!

Ôn Độc Thần Chủ cười ha ha, thu túi, đang muốn thúc dục túi, đem Giang Nam luyện hóa, đột nhiên chỉ thấy trong bao vải thần quang bắt đầu khởi động, ngũ đại độc vật của mình biến mất cảm ứng, trong lòng biết không ổn, vội vàng mở túi ra nhìn lại, chỉ thấy quanh thân Giang Nam phun ra Hóa Tiên Thần Quang, đem ngũ đại độc vật kia bắt được, thu vào trong một cái bình ngọc.

- Tiểu tử thúi, muốn lấy bảo bối của ta, ta luyện chết ngươi!

Ôn Độc Thần Chủ giận dữ, vội vàng thúc dục túi, nhưng vào lúc này, chỉ thấy thân thể Giang Nam càng ngày càng nhạt, từ không gian trong bao vải biến mất, sau một khắc, hắn đã xuất hiện ở ngoài trăm vạn dặm.

- Ôn Độc Thần Chủ, đa tạ tặng bảo!

Thanh âm Giang Nam xa xa truyền đến, cười to nói.

Ôn Độc Thần Chủ giận tím mặt, điên cuồng hướng Giang Nam đuổi theo, không ngờ tốc độ của Giang Nam là cực nhanh bực nào, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng lớn.

- Hỏng bét, đuổi không kịp tiểu tử này...

Hắn đang nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy trong hư không lôi đình chấn động, một đạo lôi quang trắng như tuyết phá vỡ trời cao, sắc bén như kiếm, hung hăng hướng Giang Nam đánh xuống!

- Lôi Công Thần Chủ, làm rất khá!

Ôn Độc Thần Chủ mừng rỡ kêu lớn.

Trong hư không, trăm vạn dặm Lôi Trì cổn động, vô số Lôi Thần đứng ở trên Lôi Trì, ôm lấy một Thần Chủ do lôi đình tạo thành, hai tay cầm một đôi đại kim búa, cạch một tiếng phách động, liền có lôi đình bắn ra, đem Giang Nam bao phủ!

- Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi giết đồ nhi Lôi Bá ta, tội đáng chết vạn lần!

Từng đạo lôi đình phô thiên cái địa rơi xuống, thân hình Giang Nam lập tức bị đỡ, công kích của Lôi Công Thần Chủ vô cùng sắc bén, hơn nữa đại kim bạt lại càng là một bộ Thần Chủ chi bảo, hung hăng vỗ chính là tiếng sấm cuồn cuộn, chấn đến hắn khí huyết sôi trào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.