- Ngọn núi lớn này, hình như là Vọng Giang Phong, ngọn núi phía
nam nhất của thánh tông ta, ta thí nghiệm tốc độ tam môn Thần Thông này, liền phi hành năm nghìn dặm! Vọng Giang Phong Đồ sư thúc cùng sư phụ ta có cừu oán, nếu bị hắn biết ta đụng hư Linh sơn của hắn, chắc chắn sẽ
không cho ta sắc mặt tốt, vẫn nên vội vàng chạy đi thì tốt hơn...
Hắn chân trước
mới vừa đi, chân sau liền có một cổ thần thức vô cùng cường đại quét
tới, đỉnh núi, một vị lão giả quét bóng lưng của Giang Nam một cái, hừ
lạnh một tiếng:
- Tiểu tử thúi, coi như ngươi đi mau! Đôi
thầy trò này, quả thực chính là bại hoại của thánh tông ta, suốt ngày
gây chuyện thị phi, nếu rơi vào trong tay của ta...
Hai tháng sau, tu vi của Giang Nam mặc dù không có đột phá trọng đại, nhưng mà đã đặt chân tới Thần Thông nhị trọng viên mãn, tích lũy vô cùng nhiều.
Ngày hôm đó, trời xanh nắng sáng, vạn dặm không mây, trong lúc bất
chợt, một cổ khí tức khó nói lên lời phủ xuống, cổ khí tức này thâm thúy thần bí, làm cho lòng người phảng phất bịt kín một tầng bóng ma.
Giờ khắc này, cơ hồ tất cả mọi người cảm ứng được cổ khí tức này, rối
rít ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bầu trời như cũ, cũng không có xuất
hiện dị trạng gì.
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm đến...
Thanh Vân Tông, một vị lão giả ngẩng đầu lẩm bẩm nói.
Bầu trời Tinh Nguyệt Ma Tông, quần tinh lấp lánh, hóa thành một vòng
Đại Nguyệt bao phủ cả tòa Ma Tông, trong Đại Nguyệt kia, một người nhìn
lên, thấp giọng nói:
- Trăm năm một lần, tạo nên vô số anh tài.
Trong Thiên Ma Bảo vang lên kèn lệnh, ma âm chấn động, chấn triệt tận
trời. Các môn phái như Thái Huyền Thánh Tông, Triều Thánh Tông cũng bắt
đầu hành động.
Đương...
Huyền Thiên Thánh Tông
tiếng chuông du dương, toàn bộ núi chấn động, Giang Nam hé mắt, đi ra
động phủ, lại thấy trong miệng vạn trượng thạch nhân, Lạc Hoa Âm phóng
lên cao, rơi vào bên cạnh hắn.
Lạc Hoa Âm ma quyền sát chưởng, lộ ra vẻ rất là hưng phấn cùng bạo lực, cười nói:
- Huyền Đô Thất Bảo Lâm, cuối cùng đã tới cái thế giới này!
Giang Nam hướng trên bầu trời đánh giá, như cũ không có phát hiện bất cứ dị thường nào, không khỏi buồn bực nói:
- Sư tôn, Huyền Đô Thất Bảo Lâm rốt cuộc ở nơi nào?
- Bảo khố này ẩn núp ở trong hư không, ngươi nhìn!
Lạc Hoa Âm đột nhiên xuất thủ, vô số vân khí tụ tập, hóa thành một bàn
tay to Già Thiên, hung hăng hướng về phía trước phách đi!
Tay ngọc thon thon của nàng trong nháy mắt trở nên vô cùng khổng lồ, phương viên trăm dặm, rõ ràng là Lãm Nguyệt Thủ Thần Thông, phảng phất thật có thể thượng Cửu Thiên ôm nguyệt!
Lãm Nguyệt Thủ bất quá là
một môn Thần Thông cấp thấp, nhưng ở trong tay của nàng lại phát huy ra
uy lực khó có thể tưởng tượng, một chưởng đánh ra vạn dặm xa, đánh ra
tầng khí quyển, nặng nề một kích, đánh vào trong vũ trụ hư không!
Lúc này, hư không kịch liệt chấn động, phảng phất ngay cả không gian
cũng không chịu nổi công kích của nàng, thành từng mảnh hư không giống
như lưu ly nghiền nát, một cái thế giới cự đại triển lộ ra một góc bao
la hùng vĩ!
Giang Nam thoáng nhìn, mơ hồ thấy dãy núi nguy nga, tấm bia đá khổng
lồ, kiến trúc rộng rãi cao vút trong mây, thần thánh túc mục, làm hắn
không khỏi tâm thần sảng khoái, trong lòng chấn động.
Đó là Huyền Đô Thất Bảo Lâm tạo thành thời không bao la hùng vĩ!
Nghiền nát hư không rất nhanh tự mình chữa trị, thế giới bao la hùng vĩ kia rất nhanh biến mất không thấy gì nữa, phảng phất chưa từng có xuất
hiện qua.
- Đó chính là Huyền Đô Thất Bảo Lâm?
Giang Nam lẩm bẩm nói.
Mặc dù chẳng qua là thoáng nhìn, nhưng bức tràng diện này vẫn để cho
hắn rung động một lần, tùy ý hắn tài trí hơn người, cũng không ngờ rằng
Huyền Đô Thất Bảo Lâm lại là cái bộ dáng này!
Giờ phút này mặc dù Huyền Đô Thất Bảo Lâm đã ẩn không thấy, nhưng Giang Nam biết, cái thế giới này đang ở chỗ đó.
- Nếu như đây thật là Đạo Đài của một vị cường giả, như vậy tu vi của người này đạt đến trình độ nào?
Hắn chỉ cảm thấy không cách nào tưởng tượng, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:
- Sư tôn, ngươi tu thành Thiên Cung rồi?
- Nửa chân đạp vào Thiên Cung cảnh mà thôi.
Lạc Hoa Âm có chút tiếc nuối, lắc đầu nói:
- Muốn hoàn toàn tu thành Thiên Cung, ta còn cần khổ tu một hai năm mới có thể làm được. Nếu có thể ở trong Thất Bảo Lâm gặp kỳ ngộ, chỉ sợ đi
ra Thất Bảo Lâm, ta chính là Thiên Cung cường giả.
Giang Nam cười nói:
- Sư tôn, còn có một chuyện, đệ tử đem Đại Ngũ Hành Kiếm Khí truyền thụ cho muội muội của ta.
- Ân, biết rồi.
Lạc Hoa Âm gật đầu nói.
Tư tương truyền thụ tâm pháp, loại này ở Huyền Thiên Thánh Tông xem ra
là chuyện tình đại nghịch bất đạo, nàng tựa hồ hồn nhiên không để ở
trong lòng, chỉ coi là một chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Huyền Đô Thất Bảo Lâm lần nữa phủ xuống cái thế giới này, khiến cho oanh động có thể nghĩ, cơ hồ tất cả danh môn đại phái đều có động tác, bất quá
đại phái chân chính có thực lực có tư cách tiến vào Huyền Đô Thất Bảo
Lâm, số lượng cũng không nhiều.
Trải qua mấy ngày nay, trong
các đại môn phái đi lại tần phồn, thậm chí ngay cả chưởng giáo các môn
các phái cũng bắt đầu động thân, đi bái phỏng môn phái khác, thương nghị khi nào xuất thủ, định trụ bảo khố đột nhiên mà tới thế giới này.
Huyền Đô Thất Bảo Lâm vẫn ở trong vận động, ở trong Chư Thiên thế giới
xuyên qua, du ly bất định, chỉ bằng vào trấn giáo chi bảo của các đại
môn phái, định trụ cái thế giới huyền bí này, mới có thể tiến vào trong
đó.
Giang Nam nghe được không ít bí mật về Thất Bảo Lâm, nghe nói muốn đi vào Huyền Đô Thất Bảo Lâm, bằng vào thủ đoạn oanh mở hư
không còn không cách nào làm được, nói như vậy, sẽ bị cấm chế của Thất
Bảo Lâm mạt sát.
Tiến vào Thất Bảo Lâm, chỉ bằng đường đường chánh chánh, mở ra môn hộ Thất Bảo Lâm, sau đó mới có thể vào.
Mà cái này liền liên lụy đến Thái Hoàng lão tổ, nghe nói năm đó vì
tranh đoạt quyền nắm Huyền Đô Thất Bảo Lâm trong tay, các đại môn phái
trong lúc đó chinh chiến không ngừng, tử thương vô số.
Cuối
cùng Thái Hoàng lão tổ ra mặt, tài nghệ trấn áp quần hùng, cùng các đại
môn phái định ra chương trình, mỗi môn phái ở lúc định trụ Thất Bảo Lâm
ra bao nhiêu lực, có bao nhiêu danh ngạch có thể tiến vào trong đó, cũng là ở lúc này đã định xuống.
Trong đó, Huyền Thiên Thánh Tông có tất cả hai mươi danh ngạch, môn phái khác cũng không kém bao nhiêu,
hoặc nhiều hoặc ít, chỉ có Thái Huyền Thánh Tông, có hai trăm danh
ngạch.
Thái Huyền Thánh Tông chính là dựa vào cơ hội này,
càng ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng mạnh, từ Huyền Đô Thất Bảo Lâm
tạo ra không biết bao nhiêu nhân tài, biến thành một quái vật lớn, như
mặt trời ban trưa.
Môn phái khác, Thiên Cung cấp cường giả có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà ở trong Thái Huyền Thánh Tông, Thiên Cung cấp cường giả nhiều đến hù chết người, không chỉ có như thế, các
cảnh giới cường giả của Thái Huyền Thánh Tông cũng rất nhiều, nơi đó tu
sĩ ở chung một chỗ, cơ hồ chính là một quốc độ!