Đế Tôn

Chương 2510: Chương 2510: Hủy đàn bẽ mặt. (2)




- Ngọc Kinh sư huynh, ta hiểu biết Thiên Quân không thâm sâu như sư huynh, nhưng sư huynh thật sự hiểu rõ ta sao?

Giang Nam được nguyên tháp gia cố, bản thân làm tháp. Ngọc Kinh Thiên Quân vất vả bài ra lưới bị nguyên tháp phá nát, nghiền áp gã.

- Ta được thuyền báu Tiên Tôn, nghiên cứu dấu ấn liên quan nguyên tháp. Sư huynh có thể phong tỏa ta cảm ứng tám tiên thiên pháp bảo, nhưng sư huynh có phong được ta cảm ứng nguyên tháp không?

Ngọc Kinh Thiên Quân người đẫm máu bị đụng bay lên cao, gã vẫn chưa chết. Hà quang tiên đạo trong hai đạo cung bắn nhanh tới giúp Ngọc Kinh Thiên Quân phục hồi trạng thái cao nhất.

Lúc này Giang Nam đánh tan nguyên tháp, mười ngón nhanh chóng tung bay. Tiếng xé gió vang lên, Giang Nam cưỡng ép triệu ra một cái đỉnh to.

Đỉnh to nuốt trời bao phủ Ngọc Kinh Thiên Quân.

Nguyên đỉnh!

Nguyên đỉnh cũng hiện ra một góc to lớn, Giang Nam dẫn động nguyên tháp, nguyên đỉnh!

Điều này thật kinh khủng.

Đương thời chỉ có Càn Nguyên Tiên Đế là có thể dẫn động nguyên tháp, nguyên đỉnh, nhưng Giang Nam triệu ra hai tiên thiên linh bảo!

Mặc dù Giang Nam không thể khởi động uy lực nguyên tháp, nguyên đỉnh nhưng mượn một lũ uy lực gia cố thân mình cũng đã là thành tựu ghê gớm.

Ngọc Kinh Thiên Quân va đụng trong nguyên đỉnh nhưng không thoát ra được. Mặc dù cái này không phải nguyên đỉnh thật, là lực lượng bản thân Giang Nam diễn biến ra cộng một lũ uy lực nguyên đỉnh thật nhưng đu khắc chế, trấn áp Ngọc Kinh Thiên Quân không cách nào thoát ra được.

Hơn nữa Giang Nam biến ra nguyên đỉnh có thực lực luyện hóa Ngọc Kinh Thiên Quân, gã cảm ứng được đại đạo, pháp lực bản thân nhanh chóng trôi đi.

Đột nhiên nguyên đỉnh vỡ, Ngọc Kinh Thiên Quân thoát ra ngoài, gã dẫn động thiên địa đại đạo phục hồi lực lượng.

Giang Nam tặc lưỡi tiếc nuối. Giang Nam tạo ra nguyên tháp, nguyên đỉnh, được hàng thật gia cố, công trình không nhẹ nhàng như mặt ngoài. Giang Nam chỉ giữ được một giây, nếu kéo dài lâu hắn có thể luyện hóa Ngọc Kinh Thiên Quân thành tro.

- Nếu có thể được dúa ấn công pháp Tiên Đế, Tiên Tôn bản hoàn chỉnh là dư sức luyện chế Thiên Quân như Ngọc Kinh. Tiếc quá, khó làm được.

Giang Nam và Ngọc Kinh Thiên Quân lại đánh nhau. Lần này Giang Nam không quyết tâm giết Ngọc Kinh Thiên Quân, hắn uốn mượn gã tạo trấn áp cho mình, liên tục điều động uy lực tám tiên thiên pháp bảo, hai tiên thiên linh bảo.

Giang Nam muốn nhân cơ hội này khiến mình hiểu nhiều hơn áo nghĩa ẩn chứa trong mười báu vật tiên thiên.

Tiên thiên pháp bảo và linh bảo chứa đại đạo bất diệt, thâm sâu khó hiểu vô cùng. Vạn Chú Đạo Quân có được Vạn Chú Thiên Chung nhiều năm mãi mà không thể tham ngộ thấu suốt Vạn Chú Thiên Chung.

Có thể thấy đại đạo bất diệt chứa trong tiên thiên pháp bảo sâu sắc biết mấy.

Nhưng mỗi lần Giang Nam cảm ứng tiên thiên pháp bảo, nguyên tháp, bệ hạ, uy lực gia cố hắn xen lẫn nhiều tin tức thâm ảo. Giang Nam không thể hiểu hết áo nghĩa những tin tức này nhưng hắn có thể khắc vào người, khắc vào đạo quả, vào cơ thể, vào pháp lực, vào nguyên thần, để mình càng mạnh hơn nữa.

Hiện giờ mục tiêu của Giang Nam không chỉ cảnh cáo Ngọc Kinh Thiên Quân còn muốn mượn tay gã rèn luyện bản thân, dùng gã làm đá mài dao để mình tiến bộ vượt bậc.

Hai người huyết chiến, người loang lổ vết máu. Ngọc Kinh Thiên Quân vẫn bình tĩnh, ray tay ngày càng sắc bén.

- Giang thái sư, vô dụng. Trong hai cung ta ở thế bất bại. Ngươi chiến đấu càng lâu càng suy yếu, chiến thắng thuộc về ta!

Giang Nam cười to bảo:

- Thế bất bại? Ta nói mới đúng!

Giang Nam tấn công càng lúc càng mãnh liệt:

- Ngươi không cảm giác được sao? Khi ta chiến đấu không có tinh khí, pháp lực bị tiêu hao. Ta nghiên cứu chư thiên vô lậu đạo thời đại Sa Môn, chiến đấu bao lâu vẫn không tiêu hao chút pháp lực nào. Bây giờ chờ xem ai mới là ở thế bất bại!

Hai người sát phạt dánh nhau càng lúc càng dữ dội. Ngọc Kinh Thiên Quân tiến bộ trong cuộc chiến, hà quang đại đạo hai cung liên tục nhập vào người gã, khiến gã hiểu biết đại đạo sâu sắc hơn, nâng cao thực lực.

Hai người đều tiến bộ, nhưng Nguyên Thủy Thần Quân và Thiên Quân rất khó tăng tiến cảnh giới. Dù có trấn áp từ đối thủ nhưng muốn tiến bộ kinh người trong thời gian ngắn, hoàn toàn đè ép đối phương là chuyện không thể nào.

Giang Nam, Ngọc Kinh Thiên Quân đánh nhau mấy chục ngày. Trong Huyền Châu, đám người Càn Khôn lão tổ, Tịch Ứng Tình, Đạo Vương Tiên Quân, Băng Liên Thánh Mẫu nhờ Lăng Kính Đốc Thiên Nghi của Thiên Nhãn xem cuộc chiến. Không lâu sau mọi người giải tán lo làm chuyện của mình, không quan tâm trận chiến nữa.

Ngọc Kinh Thiên Quân bây giờ không còn uy hiếp mạng sống Giang Nam nữa, hắn muốn thắng gã cũng rất khó khăn.

Quả nhiên trận chiến này kéo dài mấy năm vẫn không ngừng ác chiến, hai người tuyên bố mình ở thế bất bại nhưng khó chia ra thắng thua.

Theo thời gian trôi qua, Giang Nam tấn công ngày càng dữ dội, dần lấn át Ngọc Kinh Thiên Quân. Giang Nam cảm ngộ tám tiên thiên pháp bảo, hai tiên thiên linh bảo dần tăng mạnh lên, ra tay dẫn động uy lực tiên thiên pháp bảo, linh bảo luyện hóa bản thân, thực lực không ngừng tiến bộ.

Ngọc Kinh Thiên Quân càng chiến càng hoảng sợ, không ngừng bị thương. Ngọc Kinh Thiên Quân không nhịn được nữa, quay người bỏ đi. Giang Nam lao lên truy sát, hai người vừa chiến vừa đi.

Trong lòng Ngọc Kinh Thiên Quân không có chiến ý nên không đỡ nổi, liên tục bị thương, gần như bị Giang Nam giết.

Không lâu sau Ngọc Kinh Thiên Quân trở về Ngọc Kinh tiên thành, lao vào trong thành không ló đầu ra.

Giang Nam chặn trước cửa mấy năm, Ngọc Kinh Thiên Quân núp trong tiên thành không ứng chiến.

Giang Nam không ngồi yên, bứng tổng đàn Đạo Quân tiền sử chuyển thế, Ngọc Kinh tiên thành. Ngọc Kinh Thiên Quân dẫn đám người ra thành bỏ chạy, không chiến đấu.

Giang Nam bất đắc dĩ dọn sạch Ngọc Kinh tiên thành, vác về Huyền Châu chia tiên thành cho quần hùng.

Quần hùng Huyền Châu mừng rỡ. Ngọc Kinh tiên thành là tổng đàn Ngọc Kinh thánh giáo, là mặt mũi của Huyền Châu. Tòa thánh thành đó được Ngọc Kinh Thiên Quân đích thân luyện, giá trị vô cùng.

Sau khi Giang Nam rời đi Ngọc Kinh Thiên Quân mới dẫn đám người quay về. Ngọc Tiên Nhi nhìn di tích tiên thành hoang tàn, khóc không ra nước mắt.

Ngọc Tiên Nhi oán hận nói:

- Phụ thân, Giang thái sư khiêng tiên thành của chúng ta đi. Tổng đàn thánh giáo bị Giang thái sư kiêng đi mất, mặt mũi thánh giáo . . .

- Chờ trận chiến ngàn năm sau, ta sẽ khiến hắn hối hận điều hôm nay đã làm.

Ngọc Kinh Thiên Quân nhìn tổng đàn bị hủy hoại hoàn toàn, dù gã đã tuyệt tình bỏ dục, rất ít có chuyện gì dao động tâm tình gã nhưng bây giờ gã rất tức giận.

Ngọc Kinh Thiên Quân nét mặt sa sầm nói:

- Hôm nay cứ để hắn kiêu ngạo đi, chờ khi đó sẽ cho hắn chết không có chỗ chôn! Hắn không biết vi phụ có năng lực mạnh cỡ nào trong trận chiến!

Giáo chủ bị đánh, tổng đàn bị hủy, cái này tương đương diệt một giáo môn. Nhục nhã quá lớn không ai nhịn nổi. Nhưng Ngọc Kinh Thiên Quân nhịn, tiếp tục xây dựng lại giáo môn, tổng đàn trong Tiên Đế cung. Ngọc Kinh Thiên Quân đi khắp chốn sưu tầm tiên kim tiên liệu, trùng kiến Ngọc Kinh tiên thành. Ngọc Kinh Thiên Quân thản nhiên như không xảy ra chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.