Đế Tôn

Chương 1599: Chương 1599: Loạn thế gian hùng! (3)




Hai vợ chồng tiến lên tinh tế xem xét Chứng Đế Chi Bảo hình người này, càng xem càng than thở, thân thể Quang Vũ Thần Đế cùng người khác bất đồng, sau khi thân thể đạt tới cực cảnh, thậm chí có xu thế trong cơ thể diễn sinh ra một thế giới!

Vô số Thần Đế Đại Đạo đạo tắc ở trong cơ thể hắn xây dựng ra thiên địa vạn vật, Nhật Nguyệt Tinh Thần, thậm chí trong thiên địa này còn có hơi thở Thiên Đạo, hiển nhiên Quang Vũ Thần Đế ở tiền thế cũng đụng chạm đến Hoàng Đạo Cực Cảnh, thậm chí đụng chạm đến Lĩnh Vực Bán Tiên!

- Không phải chuyện đùa, không phải chuyện đùa, không hổ là Thần Đế mạnh nhất, Chứng Đế Chi Bảo mạnh nhất!

Thi Hiên Vi không khỏi than thở, đột nhiên nói:

- Phu quân, bảo bối này quan hệ thật lớn, ngươi cướp lấy bảo vật này, nếu bị người đoán được, khổ chủ tìm tới cửa, chúng ta chỉ sợ ngăn chặn không được...

Giang Nam đang muốn nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe một thanh âm xa xa truyền đến, hùng hổ nói:

- Huyền Thiên đạo hữu, ngu huynh Đại Thánh Vương, phụng Thần Đế chi mệnh cầm thư tới gặp, kính xin giáo chủ đi ra ngoài một hồi!

- Khổ chủ tìm tới cửa rồi!

Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau, cũng có chút ít thấp thỏm, cùng kêu lên nói:

- Đánh chết cũng không nhận!

Giang Nam cùng Thi Hiên Vi đi ra Luyện Thiên đại trận, triệu tập nhiều Thần Ma thánh tông, hơn hai ngàn Thần Ma nương theo, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Đại Thánh Vương giờ phút này cũng đã tu thành Thần Chủ, xa xa đứng ở giữa không trung, thần thể rộng lớn, gương mặt che kín nửa bầu trời, mặt trầm như nước.

Giang Nam cười ha ha, cùng Thi Hiên Vi tiến ra đón, bắt được cánh tay Đại Thánh Vương, vạn phần thân mật nói:

- Huynh trưởng a huynh trưởng, tiểu đệ ngày đêm nhớ thương, ngươi cuối cùng bỏ được đến xem ta! Ta được một ít bình tiên nhưỡng, thủy chung không dám tự mình hưởng, là vì chờ huynh trưởng tới, khỏi cần nói, khỏi cần nói, ngươi là huynh đệ của ta, hai người hôm nay không say không về!

Đại Thánh Vương mặt mũi cứng ngắc, hất ra tay của hắn, đang muốn nói chuyện, Giang Nam cười tủm tỉm nói:

- Huynh trưởng, đây là tiện nội, ngươi còn không biết a, tiểu đệ đã thành thân. Hiên Vi, còn không mau tới bái kiến huynh trưởng Đại Thánh Vương?

Thi Hiên Vi tiến lên tha thiết làm lễ ra mắt, cười nói:

- Đại huynh.

Sắc mặt Đại Thánh Vương hơi trì hoãn nói:

- Đệ muội không cần đa lễ. Giáo chủ, ngươi làm chuyện tốt, còn muốn...

Sắc mặt Giang Nam đột nhiên trầm xuống, quay đầu lại nhìn về phía nhiều Thần Ma của Huyền Thiên Thánh Tông, lạnh lùng nói:

- Huynh trưởng của ta, liền là trưởng bối của các ngươi, còn không mau tới tham bái? Có còn vương pháp hay không?

Đám người Nhạc Ấu Nương, Tịch Trọng vội vàng bước lên phía trước, hơn hai ngàn Thần Ma rối rít tham bái, luôn miệng nói:

- Gặp qua Thánh Vương Đại lão gia!

- Bái kiến Đại Thánh Vương tiền bối!

- Đại Thánh Vương tiền bối là Đại huynh của chưởng giáo chúng ta, liền là tiền bối của chúng ta, không biết có thể cho chúng ta những vãn bối này một chút lễ ra mắt hay không?

...

Đại Thánh Vương bị mọi người vòng vây, từng cái từng cái khuôn mặt tươi cười đón chào, thân mật vô cùng, lại bị tôn làm tiền bối, lão gia, Thánh Vương này có chút chân tay luống cuống, thật sự không tốt không nể mặt quát lớn Giang Nam, chỉ đành phải thầm nghĩ:

- Huyền Thiên Giáo Chủ đây là cùng ta lôi kéo tình cảm, người này năm xưa là thanh thuần bực nào, hôm nay thấy thế nào cũng là một đại kiêu hùng, đại gian hùng tâm cơ thâm trầm, có hùng tâm phun ra nuốt vào thiên hạ! Cũng tốt, trước lôi kéo tình cảm dễ nói chuyện, sau đó ta lại hướng hắn nói lợi hại, cho hắn biết mặt Thần Đế không phải là dễ dàng đánh như vậy, hắn mới có thể chủ động chịu đòn nhận tội, giao ra kiếp trước Đế khu của bệ hạ...

Trong Thuần Dương Điện, mọi người phân chủ tân ngồi xuống, nhiều Thần Ma thánh tông đứng hầu trái phải, Giang Nam lấy ra một bình tiên nhưỡng mà bản thân được từ Địa Hoàng Đế lăng kia, mở nắp bình ra, nhất thời mùi rượu bốn phía, để cho Đại Thánh Vương cũng không khỏi dùng sức nhún nhún đầu mũi, tán thán nói:

- Rượu ngon!

Giang Nam liếc mọi người trong điện một cái, cười nói:

- Hôm nay Thánh Vương huynh trưởng tới, coi như là vận khí của các ngươi, nếu không có Thánh Vương ở chỗ này, các ngươi há có thể có tư cách nếm đến tiên nhưỡng bực này.

Đại Thánh Vương chỉ cảm thấy lời này của Giang Nam có thư thái gấp đôi, làm cho mặt mũi mình có ánh sáng, chỉ thấy Giang Nam sai người mang tới một ao rượu ngon do thánh tông nhà mình sản xuất, lấy ra mười giọt tiên nhưỡng, cẩn thận từng li từng tí nhỏ vào trong một ao rượu ngon này.

Thánh tông sản xuất rượu ngon mặc dù tốt, linh khí bốn phía, lại phụ lấy mấy trăm loại linh dược có thể nói Dược Vương, nhưng cùng tiên nhưỡng so sánh, vẫn là muốn thua kém không biết bao xa.

Mười giọt tiên nhưỡng này nhỏ vào, Giang Nam sai người phân phát, mỗi Thần Ma phát một vò, không phải là hắn hẹp hòi, mà là trong tiên nhưỡng này tích chứa năng lượng thật sự khổng lồ, một bình rượu thậm chí đủ để cho hắn đột phá đến Thần Chủ cảnh giới, năng lượng thật sự cuồng bạo, uống đến mãnh liệt, sẽ đem môn hạ của đệ tử của mình chống đỡ nổ tung.

Giang Nam mang tới một chiếc chén ngọc, tự mình vì Đại Thánh Vương châm rượu ngon mà nhà mình sản xuất, lại lấy ra bình ngọc, cẩn thận từng li từng tí nhỏ lên ba giọt, ngay sau đó vì Thi Hiên Vi châm một chén rượu ngon, lại nhỏ lên một giọt tiên nhưỡng.

Đại Thánh Vương nhìn hắn vì mình cùng Thi Hiên Vi rót rượu, nhưng bản thân không có nhỏ lên tiên nhưỡng, mà là một chén rượu ngon bình thường mà thôi, không khỏi nói:

- Hiền đệ, vì sao không châm cho mình?

Vẻ mặt Giang Nam thịt đau nói:

- Huynh trưởng, ngươi có điều không biết, tiên nhưỡng trong bình ngọc này không phải là phàm vật. Chính là Địa Hoàng Thần Đế Chứng Đế Chi Bảo Địa Hoàng Tôn, hái chư thiên vạn giới thiên địa tinh hoa luyện chế Tiên vật. Một trăm năm mới có thể sinh ra một giọt, hãn hữu vô cùng, ngu đệ thật vất vả mới được nửa bình như vậy, bản thân không bỏ được uống. Nếu không phải huynh trưởng, ta mới không bỏ được lấy ra.

- Nhân sinh trên đời, chiếm được liền muốn hưởng thụ.

Sắc mặt Đại Thánh Vương trầm xuống, luôn miệng nói:

- Châm đi!

Giang Nam bất đắc dĩ, khóe mắt nhảy lên, nín thở ngưng thần, cẩn thận từng li từng tí vì mình nhỏ lên một giọt tiên nhưỡng, sau giọt qua vẫn còn là một bộ thần sắc thịt đau, tựa như cắt rụng bản thân ba cân thịt.

Đại Thánh Vương nhe răng, cảm thấy có chút khó giải quyết, thầm nghĩ:

- Thằng này ngay cả đối với mình cũng hẹp hòi như vậy, ta muốn từ trong tay của hắn lấy ra Quang Vũ Đế khu, chỉ sợ phải đại phí miệng lưỡi... Bất quá nói trở lại, hắn đối với ta cũng là thật tâm, bản thân không bỏ được uống một giọt. Còn muốn châm cho ta ba tích...

Trong điện, nhiều Thần Ma cùng nhau nâng chén, cao giọng nói:

- Nhờ Thánh Vương Đại lão gia, bọn ta mới có cơ hội thưởng thức tiên nhưỡng này, bọn ta kính Thánh Vương Đại lão gia!

Dứt lời uống một hơi cạn sạch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.