Đế Tôn

Chương 780: Chương 780: Một con cá lớn. (2)






Đế Tôn

Tác Giả: Trạch Trư

Chương 780 : Một con cá lớn. (2)

Nhóm dịch: Dungnhi xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

Nguồn: vipvandan

Chương 780 : Một con cá lớn. (2)

Huyền Thiên Thánh Tông ở Thái Huyền Thánh Tông trú xuống, lúc này Thiên Cơ Tú Sĩ suất lĩnh nhiều đệ tử, trưởng lão thánh tông luyện chế tinh môn, Giang Nam chỉnh đốn thánh tông, đem sự vụ thánh tông bố trí thỏa đáng.

Trải qua trận chiến này, Huyền Minh Nguyên Giới đã không có bao nhiêu thế lực dám can đảm khinh thường vị chưởng giáo trẻ tuổi nhất thánh tông này, vô luận là san bằng Thái Huyền Thánh Tông, hay là đánh chết Cận Đông Lưu, trấn áp Thái Hoàng hóa thân, những thứ này cũng không phải là những môn phái Thánh Địa khác có thể làm được, nhưng hết lần này tới lần khác ở trong tay vị Chưởng Giáo Chí Tôn trẻ tuổi này hoàn thành.

Có thể nghĩ, mặc dù Huyền Thiên Thánh Tông không có Giang Nam trấn giữ, nhưng sau mấy chục năm, như cũ không có thế lực nào dám can đảm trêu chọc.

Cho dù là Yêu Hoàng, ở trước lúc Yêu Thần không có xuất thế, cũng cần nghĩ kỹ.

Dù vậy, Giang Nam vẫn lưu lại Thái Âm hóa thân trấn giữ ở trong trăng sáng, ở trên mặt trăng chế tạo động phủ, thỉnh thoảng đi Vạn Long Sào, cùng Ứng Vô Song lui tới, liên lạc tình cảm.

Ầm!

Trong mi tâm của Giang Nam lần nữa truyền đến một tiếng chấn động, tinh hạch kia lại chấn nát rất nhiều đạo tắc của Chiến Thiên Ma Tôn, hôm nay đã có chu vi mấy ngàn mẫu.

- Không thể dừng lại nữa, phải lập tức đi, tìm kiếm Trấn Thiên Thần Quốc!

Giang Nam từ biệt đám người Lạc Hoa Âm nói:

- Sư tôn, lúc ta không có ở đây, kính xin sư tôn thay thế chưởng giáo chi chức, không nên chung quanh gây chuyện sinh sự.

Lạc Hoa Âm nổi giận đùng đùng, nâng kiếm giết đi ra ngoài, Giang Nam cười ha ha, phóng lên cao, hướng chỗ sâu trong Tinh Không bay đi, sau một khắc hắn trực tiếp thi triển Loạn Không Đại Trận, xuyên phá hư không, ở trong hư không xuyên qua, mấy canh giờ sau, liền phủ xuống trên trấn tinh.

Trong hạp cốc hé ra Trấn tinh như cũ sương mù nặng nề, Giang Nam đứng ở trên trấn tinh, tế lên Huyền Minh La Thiên Kính, chỉ thấy trong kính quang có vô số tinh thần lên xuống chìm nổi, vận hành không ngừng, dọc theo quỹ tích kỳ lạ vận hành.

Hắn tâm niệm hơi động, chỉ thấy tinh thần trong kính bắt đầu đổi chiều, không ngừng đẩy về phía trước diễn biến, tính toán Tinh Không ở 5400 vạn năm trước.

Thôi diễn Tinh Không xa xôi như thế, cực kỳ hao phí pháp lực, cũng may tứ đại hóa thân của Giang Nam pháp lực cực kỳ hùng hồn, đối với hắn mà nói cũng không coi vào đâu.

Qua một lúc lâu, Tinh Không của Huyền Minh Nguyên Giới rốt cục bị hắn thôi diễn đến 5400 vạn năm trước, thời không trong gương sáng dừng hình ảnh lại.

Giang Nam hé mắt, tinh tế đánh giá Tinh Hà đồ trong kính trước mặt, không khỏi khẽ cau mày, thấp giọng nói:

- 5400 vạn năm, những Tinh Hà khác vận chuyển, Đấu Chuyển Tinh Di, biến thiên không biết bao nhiêu ức tỉ dặm, nhưng mà tấm tinh vực này lại chưa từng có di động qua...

Ánh mắt của hắn rơi vào trong một mảnh tinh vực, tấm tinh vực kia có thể nói là ở vào trung tâm Huyền Minh Nguyên Giới, là một mảnh Tinh Hà trung ương, những Tinh Hà khác bôn lưu, tinh mang quấn quanh vận động, chỉ có tinh vực này Vĩnh Hằng bất động, cho dù là hơn năm ngàn vạn năm trôi qua, cũng không có di động chút nào!

- Nơi đây tất nhiên là thế giới trung tâm của Huyền Minh Nguyên Giới! Nếu như ta nhất thống nguyên giới, mở ra vô số sinh mệnh tinh cầu, tất nhiên sẽ lựa chọn nơi đây làm căn cơ thần quốc, tọa trấn trung ương, trông coi thiên hạ!

Ánh mắt Giang Nam chớp động, Tinh Không trong kính biến hóa lần nữa, khôi phục diện mạo Tinh Không hiện tại, hắn phân biệt phương vị, tâm niệm vừa động trốn vào trong hư không, xuyên qua không gian nặng nề mau chóng đuổi theo!

Chuyến đi này, hắn chính là bước vào trong tinh không Vĩnh Hằng. Nếu là những tu sĩ khác, hơi không cẩn thận mà nói liền sẽ bị lạc ở chỗ sâu trong Tinh Không, vĩnh viễn cũng không cách nào trở về, cho dù là Thần Ma, bị lạc ở chỗ sâu trong Tinh Không, cũng vô cùng có khả năng tìm không được phương vị chủ tinh.

Bất quá, hắn có Huyền Minh La Thiên Kính trong tay, không có lo lắng điểm này chút nào.

Giang Nam ở trong hư không ghé qua mấy chục ngày, rốt cục ở lúc tu vi sắp hao hết, cảm giác được phía trước có Địa Từ Nguyên Lực dị thường ba động, lúc này lặng lẽ thoát ra hư không, chỉ thấy dưới chân hắn là một viên đại tinh cầu lam sắc.

Viên tinh cầu này vờn quanh một viên Thái Dương vận hành, đường kính ít cũng trăm vạn dặm, trên tinh cầu không có lục địa, toàn thân là do nước tạo thành, từ xa nhìn lại, giống như một viên bọt nước trong tinh không.

- Di, trong tinh thần như vậy lại còn có sinh mạng?

Giang Nam vừa khôi phục tu vi, vừa buông thả thần thức dò xét viên tinh cầu này, đợi đến thần thức của hắn rơi vào trong hải dương phía dưới. Nhất thời cảm giác được tinh cầu này lại sinh ra vô số sinh mệnh, các loại cá, thú hình thù kỳ quái ở trong hải dương phồn diễn sinh sống, thậm chí có chút ít đã tu luyện thành yêu!

- Nước này có cổ quái...

Thần thức của Giang Nam ba động, tinh tế dò xét nước biển, trong lòng không khỏi cả kinh, thất thanh nói:

- Đây là Thái Âm Thần Thủy!

- Không đúng, không đúng! Nếu quả thật chính là Thái Âm Thần Thủy, đại đa số sinh linh là không cách nào ở trong đó sinh tồn, nơi này làm sao sẽ có nhiều cá, thú như thế?

Thái Âm Thần Thủy chính là bảo vật mà Đạo Đài bát cảnh tu sĩ mới có thể luyện ra, cấp bậc cùng Thái Dương Chân Hỏa đồng cấp, uy lực rất là bất phàm, nếu như tăng lên tới cảnh giới cực cao, uy lực sẽ rất lớn.

Tỷ như Thái Dương Chân Hỏa ở trung tâm Thái Dương, là có thể luyện chết Thiên Cung cường giả thậm chí cả Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cường giả!

Thái Âm Thần Thủy cũng có công hiệu này, bất quá loại thần thủy này rất khó luyện chế, vì vậy không có bao nhiêu tu sĩ đem Thái Âm Thần Thủy tu luyện tới cảnh giới cực cao.

- Thái Âm Thần Thủy tạo thành, khẳng định có huyền cơ cổ quái khác!

Thần thức của Giang Nam đột nhiên từ trong biển cuồn cuộn nổi lên một con cá dài chừng mười trượng đỏ thẫm, rơi vào bên cạnh mình, chỉ thấy con cá đỏ thẫm kia cực kỳ hung mãnh, mặc dù ở trên không trung cũng không có bất kỳ khó chịu, như cũ mở ra miệng rộng rắc rắc loạn cắn, cố gắng ăn hắn.

- Quả nhiên không phải là loại cá bình thường!

Giang Nam tinh tế đánh giá con cá đỏ thẫm này, chỉ thấy vảy cá cực kỳ tinh mịn, lộ ra kim khí sáng bóng, nhẹ nhàng gõ, lại thật sự là một loại kim khí, trời sanh chính là một bức khôi giáp, có thể chống đở Thái Âm Thần Thủy ăn mòn!

Đầu ngón tay của hắn toát ra một luồng kiếm quang, đem con cá này cắt thành hai đoạn, chỉ thấy da thịt cực kỳ tinh mịn bền chắc, cơ hồ có thể cùng thân thể của Đạo Đài bát cảnh đỉnh phong đánh đồng!

Xương cốt cá lớn cũng là một loại kim khí kỳ lạ, sức bật cực kỳ khủng bố, quả thực chính là một pháp bảo sống!

- Mùi vị cũng không tệ lắm...

Giang Nam đốt lửa, đem con cá xui xẻo nầy gác ở trên lửa nướng, nếm một ngụm tán thán nói:

- Trong vũ trụ thật là thần kỳ, ngay cả loại sinh vật này cũng có!

Thanks


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.