Đế Tôn

Chương 2382: Chương 2382: Ngũ tuyệt sát. (2)




Mặt đất rung lắc dữ dội, thiên tượng biến hóa, thiên phát sát khí, địa đi long xà. Giờ khắc này, thiên địa hỗn độn thương mang, gió lạnh rít gào, uy lực diệt tuyệt ập đến. Cường giả tinh thông thần toán thay đổi thiên thế địa thế, cách ức dặm điều động uy thế cấm khu tiền sử oanh giết Quỷ Bà Thiên, Giang Nam.

Quỷ Bà Thiên thở dài, giộng đầu gậy, buồn bã nói:

- Khởi động.

Quỷ Bà Thiên dứt lời, các cấm khu quanh thân hai người bộc phát ra năng lượng càng khủng bố hơn, cắt đứt uy lực kia. Mặt đất rung lắc dữ dội, ngôi sao trên trời hỗn loạn, kinh khủng thổi quét.

Cách ức dặm, quái nhân chắp hai tay sau lưng, cực kỳ tự phụ nói:

- Lần này chắc chắn có thể giết bà lão kia, chờ bà lão chết thì tru sát Huyền Thiên dễ như trở bàn tay với ta.

Viên Không Tiên Quân cười nói:

- Tiên sinh đừng tự phụ như thế. Bà lão kia cũng là cao thủ thần toán, không chừng đã tính ra vị trí của người và ta, giết ngược lại hai ta.

Đông Vân Tiên Quân, Vạn Chú Đạo Quân không xen lời, lòng rung động. Cường giả thần toán không quá lợi hại trong Tiên giới, nhưng ở nơi sát khí bốn phía như vô nhân cấm khu thì cường giả thần toán là vô địch.

Trên đường đi Đông Vân Tiên Quân, Vạn Chú Đạo Quân đã biết sự lợi hại của quái nhân, thủ đoan công kích thật là xuất thần nhập hóa, không thể tưởng tượng.

Quái nhân hừ lạnh một tiếng:

- Ta biết chỉ dựa vào một kích giết không được nàng, chắc chắn nàng sẽ ngược lại ngươi và ta. Cho nên ta dùng tam tuyệt sát, kích thứ nhất chỉ là mồi, dụ nàng chặn lại rồi mới tấn công tiêu hao bài bố của nàng. Kích thứ hai, ba là tuyệt học cả đời ta, sẽ chôn vùi nàng.

Bỗng phương xa vang tiếng nổ ầm ĩ, dãy núi sập biến thành bột phấn.

- Bà lão kia phản kích, nàng bài bố lực lượng đã bị ta dụ đi, không còn sức đỡ kích thứ hai. Ta dụ nàng ra tay, dùng đại pháo đổi mệnh, máu của ta thấm nhuần cây liễu làm nàng nghĩ lầm ta ở chỗ đó.

Quái nhân mỉm cười nói:

- Nàng không biết mình đánh hụt. Ta lo nàng có đềp hòng nên dự bị kích thứ ba, đây là tam tuyệt sát. Đừng nói là nàng, Tiên Quân nổi trội nhất trong hai cung rơi vào tam tuyệt sát của ta cũng sẽ chết!

Viên Không Tiên Quân thán phục, đang định nói gì thì quái nhân biến sắc mặt.

Quái nhân hét thất tanh:

- Nàng hiểu nhị tuyệt sát? Mọi người mau đi đi!

Viên Không Tiên Quân ấy bảo bích không kim trạc ra tay. Vạn Chú Đạo Quân biến thành cái bóng. Đông Vân Tiên Quân cưỡi gió lướt đi. Lúc này thiên địa rung lắc dữ dội, thiên địa bên cạnh ba người lục tục sụp đổ, uy lực không tưởng tượng nổi bộc phát.

Viên Không Tiên Quân, Vạn Chú Đạo Quân, Đông Vân Tiên Quân, quái nhân bị dư âm uy lực khủng bố quét trúng, chưa đáp xuống đất thì quái nhân biến sắc mặt.

Quái nhân lạnh lùng nói:

- Đừng dừng lại, còn tam tuyệt sát!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Uy lực vô biên vô hạn bùng nổ. May mắn bốn người trốn nhanh nhưng cơ thể thủng lỗ chỗ, bị thương nặng.

- Tứ tuyệt sát! Hợp sức đối kháng có lẽ còn đường sống!

Quái nhân hộc máu liều mạng trốn. Vị trí bốn người đứng sụp dổ biến thành lỗ đen khủng bố kéo bọn họ vào trong. Bốn người là Đạo Quân, tuy Vạn Chú Đạo Quân vẫn ở cảnh giới Tiên Vương cũng gã là cao thủ đẳng cấp Đạo Quân. Bốn người hợp tác suýt bị hố đen đè nát bấy. Phải liều mạng mới chạy thoát phạm vi hố đen bao phủ.

Đông Vân Tiên Quân, Viên Không Tiên Quân, Vạn Chú Đạo Quân, quái nhân đứng vững, đột nhiên hư không chấn động, một con sông lớn ầm ầm tràn đến.

Ánh mắt quái nhân tuyệt vọng, người run run lẩm bẩm:

- Ngũ tuyệt sát, bày ra ngũ tuyệt sát phải tính ra năm vị trí đối thủ đặt chân, mỗi hướng có ức vạn khả năng. Làm sao có ai tính ra ngũ tuyệt sát được . . .

Âm khí sông lớn cực kỳ âm trầm, chưa đến gần bốn người đã đóng băng bọn họ. Bóng người lắc lư giữa sông, tay cầm lưỡi hái xiềng xích, lưỡi liềm dài vung lên cắt đầu Đông Vân Tiên Quân, Viên Không Tiên Quân, Vạn Chú Đạo Quân, quái nhân.

Lúc này âm hà rung lắc dữ dội, con sông nhanh chóng rút đi. Bóng người giữa sông rút về hư không, biến mất.

Đám người Đông Vân Tiên Quân, Viên Không Tiên Quân, Vạn Chú Đạo Quân sợ teo tim nhìn quái nhân.

Quái nhân sững sờ nửa ngày, thở phào cười nói:

- Ta cứ tưởng có ai thật sự tính ra ngũ tuyệt sát, hóa ra chỉ có tứ tuyệt sát. Bà lão đó chỉ có thể xuất động tứ tuyệt sát, không cách nào thi triển ngũ tuyệt sát được. Nhưng tứ tuyệt sát cũng lợi hại, nếu ta dốc sức ra sẽ làm được. Bản lĩnh của nàng không cao minh hơn ta bao nhiêu.

Phương xa, Giang Nam cúi đầu nhìn Quỷ Bà Thiên rút gậy lên mặt đất, nhíu mày hỏi:

- Tại sao bà bà không phát động một kích cuối cùng?

Quỷ Bà Thiên lắc đầu, giọng khàn khàn nói:

- Bệ hạ thứ lỗi, đời này lão thân chưa từng giết sinh linh nào. Hiếm khi lão thân gặp một đồng đạo, không nhẫn tâm . . .

Giang Nam khẽ thở dài:

- Bà bà, người quá lương thiện. Bà bà không giết hắn nhưng hắn sẽ giết bà bà. Lần này bà bà tha cho hắn, tương lai hắn sẽ lại ra tay với hai ta.

Quỷ Bà Thiên do dự hỏi:

- Chắc không đâu? Lão thân tha cho hắn, để hắn biết ta lợi hại hơn hắn về thần toán, lại tha cho hắn một mạng, chắc hắn sẽ biết khó mà lui.

Giang Nam bình tĩnh hỏi:

- Nếu hắn không biết khó mà lui, lại lần nữa giết bà bà thì sao?

Quỷ Bà Thiên ngần ngừ.

Giang Nam thở dài:

- Nếu hắn lại ra tay thì để ta giải quyết hắn đi. Bà bà, sau khi người tìm được xuất thân của mình hãy trở về tam giới. Bà bà quá lương thiện, Tiên giới . . .

Giang Nam lắc đầu, nói:

- Không thích hợp bà bà, nếu ở lại Tiên giới bà bà sẽ chết.

Giang Nam, Quỷ Bà Thiên đi sâu vào vô nhân cấm khu. Hai người dần đến một nơi kỳ lạ, nó giống một thế giới khác, một thế giới khác với Tiên giới. Di tích tiền sử, cây cối cổ xưa, tinh cầu lụi tàn, tinh hạch lộ ra ngoài. Thậm chí có vài chỗ giữ lại nguyên sinh thái thời đại tiền sử.

Tại đây cảm ứng tiên đạo rất yếu ớt, thay thế là hỗn loạn. Các loại đại đạo tiền sử hỗn loạn giao hòa chế tạo ra khu vực kỳ lạ.

Tại đây không thể sử dụng bất cứ đại đạo nào, đừng nói đại đạo tiền sử, dù là Nguyên Thủy đại đạo của Giang Nam cũng nằm yên trong người hắn, không nhúc nhích được.

Giang Nam thử thúc giục thần thông nhưng không phát huy ra chút uy lực nào được. Giang Nam thúc giục Vạn Chú Thiên Chung, chuông không nhúc nhích. Giang Nam thử thần thức truyền âm, thần thức không thể rời khỏi người hắn.

Đây là một khu vực tịch diệt, hoàn toàn yên tĩnh. Hét to không được hồi âm, yên lặng đáng sợ.

Nơi quái dị này không có tiền sử cấm khu, hết thảy yên tĩnh, đối lập hoàn toàn với cảnh tượng hỗn loạn đại đạo tiền sử giao hòa.

Giang Nam, Quỷ Bà Thiên càng chú ý cẩn thận hơn. Không thể sử dụng pháp lực pháp bảo nghĩa là khi nguy hiểm đến, Giang Nam, Quỷ Bà Thiên ít có cách đối phó hơn, nguy hiểm càng trí mạng.

May mắn thần toán cả Quỷ Bà Thiên vẫn còn, hai người đi đường gần cát tránh hung, không gặp nguy hiểm nào không thể giải trừ.

Giang Nam bỗng đứng lại, nhỏ giọng nói:

- Phía trước có sinh linh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.