Đế Tôn

Chương 2338: Chương 2338: Oanh sát Thần Mẫu.




- Huyền Thiên, ta muốn ngươi chết không có chỗ chôn!

Thần Mẫu đạo quân thét lên chói tai, mới vừa sống lại, sau đó liền bị nổ nát, Bát Tiên Quân cũng giống như nàng, cũng là một lần lại một lần bị oanh toái, lại một lần nữa triêm nhiễm với đại đạo nguyên dịch mà sống lại, lặp đi lặp lại, hết đợt này đến đợt khác trải qua đại thống khổ sinh tử phá diệt!

- Đi!

Xúc tu của Thần Mẫu đạo quân bay múa, kéo theo Bát Tiên Quân hướng về phía thềm đá bên dưới phóng đi, lại một cái xúc tu bay ra cuốn lấy Vạn Chú Thiên Chung, mới vừa bay ra được hơn một trượng lại bị nổ nát, nhưng ngay sau đó lại sống lại, sau đó là bị nổ nát, cất bước gian nan.

Rốt cuộc nàng lao ra tế đàn, dọc theo thềm đá chạy gấp xuống, lạc ấn của bát đại Tiên thiên pháp bảo cùng tam đại Tiên thiên linh bảo như cũ đuổi theo bọn họ không tha, một lần lại một lần đem bọn họ đánh chết!

Thềm đá không dài, chỉ có chín mươi chín bậc thang, nhưng mà bọn hắn lại ở trên chín mươi chín bậc thang này chết hơn chín mươi chín lần!

- Chạy ra khỏi đây, lạc ấn chi uy không cách nào đuổi theo ra khỏi lôi mạc sơn môn!

Thần Mẫu đạo quân thét lên chói tai, chín người khó khăn hướng lôi mạc sơn môn đi tới, quả nhiên, càng đến gần lôi mạc sơn môn, uy năng của Tiên thiên pháp bảo lạc ấn liền càng nhỏ, bất quá đại đạo nguyên dịch ở trên người bọn họ cũng tiêu hao đến gần hết, khiến cho tốc độ phục sinh của bọn họ dần dần chậm lại.

Thần Mẫu đạo quân cực kỳ lo lắng, nếu như ở trước lúc xuyên qua lôi mạc sơn môn mà đại đạo nguyên dịch hao hết, bọn họ tuyệt đối sẽ bị oanh sát ở chỗ này!

- Kiện Tiên thiên pháp bảo kia!

Ánh mắt của Thánh Ma thiên tôn đột nhiên sáng lên, cất bước hướng thềm đá bên dưới phóng đi, ánh mắt của Tử Hạm đạo mẫu, Thiên Hoang đạo quân, Vô Tà đạo quân đều không khỏi sáng ngời, cùng nhau lao xuống.

Bọn họ mặc dù bị Thần Mẫu đạo quân đánh cho trọng thương, nhưng mà Thần Mẫu đạo quân cũng không phải là muốn tính mạng của bọn họ, vì vậy không có hạ sát thủ, năng lực khôi phục của bốn vị Đạo Quân cũng là kinh người, giờ phút này khôi phục được bốn năm phần chiến lực.

Vạn Chú Thiên Chung rơi vào trong tay của Thần Mẫu đạo quân, bị Thần Mẫu đạo quân liều chết mang đi. Mà giờ khắc này tuyệt đối là thời cơ tốt nhất để đánh chết Thần Mẫu đạo quân, đạot đi Vạn Chú Thiên Chung!

Cùng lúc đó, ba tôn Hỗn Độn Cổ Thần nằm trên mặt đất ở tế đàn kia, trong thân thể truyền đến tiếng vang bùm bùm cách cách. Từng khối hỗn độn cốt vỡ tan từ trong thân thể chui ra, Hỗn Độn Cổ Thần cốt mới sinh trưởng lại, đã ở trong khoảnh khắc đem thân thể chữa trị.

Ba tôn Cổ Thần cấp Tiên Quân vươn người đứng dậy, dọc theo thềm đá chạy như điên mà xuống, chạy thẳng tới chỗ của Thần Mẫu đạo quân, rõ ràng cũng là muốn giết nàng, đoạt đi Vạn Chú Thiên Chung.

Mà trên thềm đá, Đông Vân tiên vương, Thanh Thường tiên vương cùng Tùng Nguyên tiên vương cũng lập tức buông tha cho ý niệm đi lên tế đàn, đồng thời hướng Thần Mẫu đạo quân đuổi giết!

- Giáo chủ!

Tử Tiêu lão đạo khôi phục thân thể, nhìn về phía Giang Nam, thấp giọng nói:

- Tiên thiên pháp bảo cực kỳ trọng yếu, chúng ta có muốn đi tranh đoạt hay không?

Giờ phút này Băng Liên thánh mẫu cũng mở mắt, tràng đại chiến này Giang Nam thủy chung che ở trước người nàng, vì nàng đỡ lấy trùng kích của Vạn Chú Thiên Chung, không dể cho nàng bị nửa điểm liên lụy.

- Tiên thiên pháp bảo trên đời hiếm có, có một kiện liền có được mấu chốt vượt qua Tịch diệt kiếp, kiện bảo vật này tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác!

Hai mắt của Băng Liên sáng ngời, nhảy lên, nói:

- Giáo chủ, đoạt lấy! Đoạt lấy nó!

Giang Nam đứng ở biên giới tế đàn, quay đầu nhìn hắc bào nam tử kia một cái, chỉ thấy hắc bào nam tử kia ánh mắt sáng ngời, mười phần thú vị nhìn hắn, nhưng mà không như những người khác là đi tranh đoạt Vạn Chú Thiên Chung.

- Đạo huynh vì sao không đi tranh đoạt Vạn Chú Thiên Chung?

Giang Nam cười hỏi.

Hắc bào nam tử kia trên dưới đánh giá hắn mấy lần, ha ha cười nói:

- Vạn ChúThiên Chung? Lại không phải là vật tốt gì, cần gì đi đoạt? Huống chi mặc dù ta đi đoạt cũng chưa chắc có thể đoạt được qua ngươi, vẫn là thôi đi. Đạo hiệu của ngươi là Huyền Thiên giáo chủ, là người hạ giới?

Trong lòng Giang Nam nghiêm nghị, cười nói:

- Đạo hiệu của tại hạ là Huyền Thiên, đích xác là đến từ hạ giới. Đạo huynh, ngươi đã bao nhiêu lâu chưa xuất thế rồi?

Hắc bào nam tử không đáp, nói:

- Ta tới nơi đây chỉ bất quá vì lấy được một ít đồ đạc thuộc về ta!

Hắn cất bước xuống tế đàn, bước nhanh mà rời đi.

- Người kỳ quái, cho ta một loại cảm giác quen thuộc...

Giang Nam đưa mắt nhìn hắn rời đi, thầm nghĩ.

Thánh Ma, Tử Hạm, Thiên Hoang, Vô Tà bốn tôn chuyển thế Đạo Quân cùng tam đại Cổ Thần, Đông Vân, Thanh Thường, Tùng Nguyên đã ngăn lại đám người Thần Mẫu đạo quân, ngăn cản ở trước sơn môn, không để cho đám người Thần Mẫu đạo quân xuyên qua sơn môn.

Mọi người hỗn chiến liên tục, các loại thần thông bộc phát, hơn nữa còn có bát đại Tiên thiên pháp bảo cùng tam đại Tiên thiên linh bảo lạc ấn không ngừng oanh xuống, oanh kích đám người Thần Mẫu đạo quân, lúc này Thần Mẫu đạo quân tràn ngập nguy cơ, Bát Tiên Quân cũng là liên tục bị thương, đại đạo nguyên dịch dính ở trên người cũng đang nhanh chóng tiêu hao, cơ hồ hầu như không còn.

Những cường giả này đặt ở trong rất nhiều Tiên Quân của Tiên giới cũng là một cỗ năng lượng vô địch, giờ phút này chư hùng chinh chiến, vây công Thần Mẫu đạo quân, lại có Tiên thiên pháp bảo lạc ấn không ngừng oanh kích, Thần Mẫu đạo quân cùng Bát Tiên Quân khổ không nói hết, ở dưới oanh kích của lạc ấn Tiên thiên pháp bảo, bọn họ căn bản là không cách nào tế lên Vạn Chú Thiên Chung, không có uy năng của Vạn Chú Thiên Chung tương trợ, bọn họ chỉ có thể cứng rắn đỡ công kích của đối thủ!

Vô luận là Đạo Quân chuyển thế như Thánh Ma hay là tma đạo Cổ Thần, hay là Thanh Thường, Tùng Nguyên cùng Đông Vân đều không phải là người yếu, thực lực của bọn họ vượt xa cùng thế hệ, chiến lực kinh người, đám người Thần Mẫu đạo quân bị bọn họ cuốn lấy, bị bức phải quay ngược lại về phía tế đàn, rời xa sơn môn, căn bản không thể nào chạy trốn!

- Vạn Chú Thiên Chung, đưa cho các ngươi!

Xúc tu của Thần Mẫu đạo quân đột nhiên bay múa, đem Vạn Chú Thiên Chung ném xa ra, đám người Thánh Ma, Tử Hạm, Hắc Điệt, Thanh Thường tung người bay lên, thân ảnh cường đại của từng người bay lên không, các loại thần thông bắn ra, hướng bốn phương tám hướng oanh tới, đều muốn đem đối thủ áp xuống, chính mình độc chiếm Vạn Chú Thiên Chung!

Đông Vân tiên vương đầu tiên bị loại ra khỏi cục, từ giữa không trung bị đánh xuống, tam đại Cổ Thần lần lượt bị oanh xuống, rơi trên măt đất. Bất quá ngoài dự đoán của mọi người chính là một đạo kiếm quang kinh thế phóng lên cao. Nữ tử Thanh Thường kia thế nhưng tế lên một kiện Hỗn Độn Tru Tiên Kiếm cấp bậc Tiên Quân, kiếm quang tung hoành, trang ngập hung uy kinh thế, đem Tử Hạm đạo mẫu áp xuống!

Mà một người khác là Tùng Nguyên tiên vương lại vào lúc này tế lên một kiện tiên kính. Kính quang chiếu diệu, tiên quang giống như đại mạc, bá một tiếng đem Thánh Ma thiên tôn chiếu vào trong màn sáng, để cho Thánh Ma thiên tôn trong lúc nhất thời giãy dụa không thoát.

Thiên Hong đạo quân cùng Vô Tà đạo quân cười ha ha, đột nhiên một chưởng đánh ra, đem Thanh Thường cùng Tùng Nguyên đánh rớt, hai người cơ hồ là đồng thời đi tới bên cạnh Vạn Chú Thiên Chung, đồng thời lấy tay chụp tới nó.

Hai người cười to:

- Thiên Hoang (Vô Tà), ta và ngươi từ thời đại Yêu đạo liền tranh đạot Tiên thiên dao cầm, tranh đấu không biết bao nhiêu năm, không nghĩ tới hôm nay còn phải tranh một trận!

Mà vào lúc này, Thần Mẫu đạo quân cùng Bát Tiên Quân đã đi tới trong sơn môn, đạo dịch dính ở trên thân chín người đã tiêu hao không còn, thân thể phá toái, khí tức héo tàn không chịu nổi, gặp phải trọng thương.

Bất quá đến bên trong sơn môn, uy năng của bát đại Tiên thiên pháp bảo cùng tam đại Tiên thiên linh bảo đã không còn oanh kích bọn họ nữa.

Thần Mẫu đạo quân đứng vững thân hình, Bát Tiên Quân xung quanh, đứng vững ở trái phải.

- Muốn đoạt tiểu bảo bối của thiếp thân?

Thần Mẫu đạo quân cười khanh khách nói:

- Thật là tìm đường chết a! Bát Tiên Quân, cùng ta trấn sát bọn hắn!

Quanh thân Bát Tiên Quân đại đạo tràn ra, đại đạo của bọn họ bị oanh đến vỡ nát, một thân tu vi còn thừa lại không có mấy, đại đạo quanh thân Thần Mẫu đạo quân cũng không khá hơn chút nào, chín người hợp lực thúc dục Vạn Chú Thiên Chung!

Thủ chưởng của hai người Thiên Hoang đạo quân, Vô Tà đạo quân vừa mới chạm đến Vạn Chú Thiên Chung, đột nhiên chỉ nghe thấy một tiêng chuông vang lên, hai đại quân không khỏi hộc một ngụm máu lớn, từ giữa không trung rơi xuống!

Thần Mẫu đạo quân cùng Bát Tiên Quân đem hết toàn lực thúc dục Vạn Chú Thiên Chung, tiếng chuông vang lên không dứt, giờ phút này uy lực của Vạn Chú Thiên Chung xa xa không sánh bằng uy lực cường đại như ở trên tế đàn, nhưng thực lực của đám người Thánh Ma, Tử Hạm cũng không phải là ở trạng thái toàn thịnh, nhất thời đem những người này chấn đến nghiêng ngả/

Trên mặt Thần Mẫu đạo quân mang theo nụ cười, thấp giọng nói:

- Mặc dù bị Huyền Thiên tiểu tử kia ám toán, bất quá tốt ở không mất đi Vạn Chú Thiên Chung, hơn nữa còn có thể đem đám người kia một lưới bắt hết, thu hoạch tương đối khá...

- Thật sao?

Một cái tiếng cười quỷ dị từ sau lưng bọn họ truyền đến, Thần Mẫu đạo quân vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vạn Chú đạo quân áo choàng tán phát, đứng ở trên một tòa tế đàn không lớn, bộ đạp cương đấu, nhanh chóng di động, chuyển động ở chung quanh trung tâm tế đàn, rõ ràng là đang thi triển một môn đại thần thông của Chú đạo.

- Vạn Chú Thiên Chung của ta, bất luận kẻ nào cũng đừng hòng cướp đi!

Vạn Chú đạo quân cũng là gặp phải trọng thương, mặc dù chạy thoát được tính mạng nhưng thương thế so với đám người Thần Mẫu đạo quân còn phải nghiêm trọng hơn, giờ phút này vị đạo quân này không dám xung đột chính diện với đám người Thần Mẫu, mà là đang làm phép ở sau lưng bọn họ. Đám người Thần Mẫu đạo quân nhất thời chỉ cảm thấy bị Chú đạo xâm lấn, thân thể trở nên vô cùng trầm trọng, thần hồn, đạo quả, nguyên thần hết thảy bị khóa lại, pháp lực không cách nào nhúc nhích!

Vạn Chú đạo quân cười ha ha, toàn lực cảm ứng Vạn Chú Thiên Chung, cười nói:

- Người đại thắng, nguyên lai ta mới là người đại thắng! Tiểu bảo bối của ta rốt cuộc liền rơi vào trong tay ta rồi! Hơn nữa ta còn có thể đem những cường giả như các ngươi hết thảy trấn sát ở chỗ này, ít đi một nhóm đối thủ lớn.

Cách!

Vạn Chú Thiên Chung chấn động, hướng vào sơn môn, đem đám người Thần Mẫu đạo quân cùng Bát Tiên Quân chấn đến hộc máu ngã xuống đất.

- Thì ra là tám tên tiểu quỷ này đem đạo quả ký thác vào bên trong Vạn Chú Thiên Chung của ta, hắc hắc, Thần Mẫu, xem ra là ngươi truyền thụ phương pháp ký thác cho tám tên tiểu quỷ này. Bất quá đạo quả của ngươi cũng không có ở bên trong chuông, ta ngược lại không thể đem các ngươi giết chết, tránh cho tám tên tiểu quỷ từ trong Thiên Chung của ta sống lại.

Vạn Chú đạo quân cười ha ha, đắc ý vô cùng, cảm ứng được đạo quả của Bát Tiên Quân ở trong Vạn Chú Thiên Chung, đem từng viên đạo quả chấn bay ra khỏi Vạn Chú Thiên Chung, cười nói:

- Tốt ở những tiểu ngu ngốc các ngươi không có đem đạo quả ký thác ở bộ vị trọng yếu của kiện thiên chung này, nếu không muốn tiêu diệt đạo quả của các ngươi ngược lại là không dễ dàng... không tốt! Hạch tâm của Vạn Chú Thiên Chung còn có một cái đạo quả!

Sắc mặt của Vạn Chú đạo quân kịch biến, vội vàng tung người nhảy xuống tế đàn, xoay người chạy như điên, lạnh lùng nói:

- Huyền Thiên giáo...

Chữ "chủ" còn chưa phun ra, chỉ thấy uy năng kinh khủng của Vạn Chú Thiên Chung bộc phát, bốn đầutrầu ngẩng lên trường hống, Vạn Chú Thiên Chung chuông thân chấn động, từng tiếng chuông vang càng tột cùng vang lên, đem Câu Trần, Hậu Thổ, Tử Tiêu, Tử Vi đám người Bát Tiên Quân nhất nhất chấn toái, Thần Mẫu đạo quân bị chấn đến nhục thân không ngừng nổ tung!

Tiếng chuông trùng kích đến trước người Vạn Chú đạo quân, Vạn Chú đạo quân lắc người hóa thành một đạo bóng dáng, dán ở trên mặt đất gào thét mà chạy.

Tiếng chuông truyền đến, đem bóng dáng chấn vỡ thành vô số khối, bất quá từng đạo bóng dáng từ khắp nơi bay ra, vẫn là chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của tiếng chuông!

Đạo quả của Bát Tiên Quân đã bị Vạn Chú đạo quân xua ra khỏi Vạn Chú Thiên Chung, tiếng chuông mới vừa vang lên, đạo quả của tám người liền ngay sau đó xuất hiện từng đạo vết rách, chỉ cần trong nháy mắt tám người bọn họ sẽ nhất nhất bị trấn sát!

Chấn động của Vạn Chú Thiên Chung không dứt, thanh âm nổ tung ở bên trong sơn môn kích đãng, Thần Mẫu đọa quân đột nhiên há mồm khẽ hấp, đem đạo quả của tám người hút vào thể nội, vô số xúc tua bay múa, chạy như điên mà đi.

Cạch cạch cạch!

Vạn Chú Thiên Chung bay ra, thủy chung bao phủ ở trên đầu của Thần Mẫu dạo quân, đem vô số xúc tu chấn vỡ, Thần Mẫu đạo quân cũng lại không kiên trì được nữa, thân thể bị chấn đến không ngừng nổ tung.

Đột nhiên, vị Thần Mẫu này há mồm phun ra một cái, tám viên Tiên Quân đạo quả bắn nhanh mà ra, thoát khỏi bao phủ của Vạn Chú Thiên Chung, hướng bốn phương tám hướng mà đi.

- Huyền Thiên, ngươi hản phải chết không thể nghi ngờ, thiếp thân sẽ trở về tìm ngươi...

Thình thịch!

Thần Mẫu đạo quân nổ tung, huyết nhục vẩy ra, bị sinh sôi oanh sát.

Vạn Chú Thiên Chung gào thét bay trở về lôi mạc sơn môn, đám người Thánh Ma, Thiên Hoang, Hắc Điệt, Thanh Thường ngã trái ngã phải, ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy kiện đại chuông này ở giữa không trung từ từ chuyển động, bay lên tế đàn.

Trên tế đàn, thân thể Giang Nam đứng thẳng như một thanh trường thương, đứng ở chỗ đó không nhúc nhích, đột nhiên cánh tay phải của hắn nhẹ nhàng xòe ra, bàn tay nâng lên, Vạn Chú Thiên Chung từ từ trầm xuống, bị hắn nắm ở trên tay.

- Muốn đoạt tiểu bảo bối của bản giáo tôn?

Giang Nam khẽ cười một tiếng, sắc mặt hơi trầm xuống:

- Tìm đường chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.