Đế Tôn

Chương 1555: Chương 1555: Quyền đánh Hồ Thiên, chân đá Linh Đạo. (1)




- Đạo Vương là 5000 vạn năm đệ nhất Đế, trộm đồ đạc của hắn, đúng là lá gan phải khá lớn mới được. Tiểu đạo hữu, ngươi cũng không cần trộm linh dược Đạo Vương gieo xuống, đi theo ta, Đạo Vương không cho ngươi phần thưởng, ta cho ngươi.

Trong lòng Giang Nam mơ hồ có suy đoán, chẳng qua là không dám khẳng định, đi theo phía sau lão giả tóc trắng kia, nghi ngờ nói:

- Xin hỏi tiền bối có phải...

- Ta trong lồng ngực kiến thức, cùng những lão gia hỏa kia không giống nhau, kiến thức của ta là Đế Hoàng chi đạo, bất quá ta không thích hợp làm một Đế Hoàng, mà chỉ có thể dạy Đế Hoàng.

Lão giả tóc trắng kia nháy mắt mấy cái, ha hả cười nói:

- 5000 vạn năm đệ nhất Đế là đại đệ tử của ta, ngươi nói ta là ai?

Hồ Thiên đại thế giới Hồ Thiên lão tổ!

Chỉ có đế sư Hồ Thiên, mới có khí phách cùng lực lượng đủ lớn, dám nói mình là sư tôn của năm ngàn vạn năm đệ nhất đế, chuyên tài bồi Thần Đế của Chư Thiên vạn giới!

Giang Nam nguyên bản đã có suy đoán, hiện tại càng thêm chứng thực cái suy đoán này.

Bổ Thiên Thần Nhân kia không giống như là Thần Nhân, phản phất giống như là một lão tiên sinh tư thục, chỉ kém trong tay không có một cây thước, xích đánh đệ tử.

Có ít người vui với tranh hùng thiên hạ, có ít người vui với kinh thương, có ít người hứng thú với quyền mưu, có ít người thì ưa thích quảng thu thiên hạ sắc đẹp, mà Hồ Thiên lão tổ này, thì là vui với làm lão sư, đối với bồi dưỡng đệ tử có thể trở thành Đế Hoàng rất có hứng thú, đối với mình trở thành Đế Hoàng thống trị Chư Thiên vạn giới, hắn không có hứng thú rồi.

Hồ Thiên lão tổ bước chân không nhanh không chậm, ly khai Đạo Vương Đại Thế Giới, hướng Hồ Thiên đại thế giới mà đi. Giang Nam đi theo hắn, Linh Đạo Tử lưng cõng hồ lô lớn đồng hành, đạo đồng này gầy yếu, lưng cõng hồ lô lớn như vậy lộ ra có chút cố hết sức.

Giang Nam không khỏi có chút đồng tình nói:

- Linh Đạo Tử sư huynh, cái hồ lô này rất nặng sao?

Đạo đồng kia thở hổn hển hai câu chửi thề nói:

- Là có chút nặng, lão gia muốn luyện hóa tiên phù, chính mình lại không chịu xuất lực, cho nên muốn ta đem cái hồ lô lớn này vác tới, hiện tại tiên phù đã luyện hóa được, không có chuyện rồi, lại muốn ta vác trở về. Sư huynh, nếu không ngươi giúp ta một lần, đem cái hồ lô này khiêng trở về?

Giang Nam gật đầu cười nói:

- Cái này là Thiên Đạo chí bảo? Ta đến thử xem.

Linh Đạo Tử đem hồ lô gỡ xuống, đặt ở trên lưng hắn, sắc mặt Giang Nam không khỏi một khổ, chỉ cảm thấy đạo đồng này phảng phất đem một cái Đại Thế Giới phóng ở trên lưng của mình, ép tới hắn xương cốt đùng đùng rung động.

- Sư huynh rõ ràng có thể vác được, xem ra ta có thể nghỉ ngơi một chút rồi.

Linh Đạo Tử cười nói.

Cái trán Giang Nam toát ra mồ hôi lạnh, gian nan hoạt động bước chân, cái hồ lô này so với hắn còn muốn cao hơn một đường, cõng lên rất là cố hết sức. Hồ Thiên lão tổ thấy vậy, ha ha cười nói:

- Thân thể luyện được không kém, có một khí lực tốt, sau này đánh nhau là hảo thủ.

Linh Đạo Tử gật đầu nói:

- Thời điểm ta vẫn là Thiên thần, liền không có khí lực như sư huynh.

Thân hình Giang Nam lay động, dần dần biến thành cự nhân vạn trượng, không ngờ cái hồ lô này cũng theo hắn cùng một chỗ biến lớn, vẫn là cao hơn hắn một đường, cõng lên như trước cố hết sức.

Thân thể của hắn càng ngày càng cao, cái hồ lô này cũng càng ngày càng cao, Giang Nam bất đắc dĩ, chỉ phải hóa thành thân hình bình thường, từng bước một đi theo Hồ Thiên lão tổ hướng Hồ Thiên đại thế giới mà đi.

Đã qua hơn mười ngày, bọn hắn mới đi đến Hồ Thiên đại thế giới, Giang Nam mệt mỏi cơ bắp bủn rủn, động cũng không muốn động thoáng một phát, hận không thể nằm xuống ngáy o..o....

Hồi lâu đến nay, hắn cũng không có mệt nhọc qua như thế, thành tựu Thần linh đến nay, tuy đã trải qua từng tràng ác chiến, thậm chí ngay cả tình huống thân thể cũng bị đánh nát cũng xuất hiện qua, nhưng chưa bao giờ có một lần mệt nhọc giống như vậy, mệt mỏi đến hắn ngay cả động cũng không có lực lượng.

Hồ Thiên lão tổ đem hồ lô tế lên, phiêu phù ở trên không Hồ Thiên đại thế giới, cất bước lên núi, Giang Nam cắn răng đi theo, rất muốn đề nghị nghỉ chân một chút, bất quá xem bộ dạng của Hồ Thiên lão tổ, chắc chắn sẽ không dừng lại nghỉ ngơi.

Đợi đi vào trên núi, Giang Nam cuối cùng khôi phục một tia khí lực, mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy nơi ở của vị Bổ Thiên Thần Nhân này cực kỳ thanh hàn, chỉ có vài linh điền, gieo dược liệu không biết tên, nhàn vân dã hạc ở chỗ này du đãng, cách đó không xa còn có mấy gian nhà tranh, hồn nhiên không giống như là chỗ ở lại của một Thần Nhân.

- Đạo Vương xây cho lão gia nhà ta một tòa thần đình vàng son lộng lẫy, bất quá lão gia ngại địa phương quá lớn, lại quạnh quẽ, cho nên không có dời đi qua ở.

Linh Đạo Tử chép miệng nói:

- Chính là chỗ đó.

Giang Nam nhìn lại, chỉ thấy một tòa thần đình mênh mông đứng vững ở giữa không trung, hằng hà Thần cung Thần Điện, điêu lương họa trục, mái cong thác chảy, cầu vồng khung sóng, lại có kim quang vạn đạo từ trong chút ít Thần cung thần điện này phát ra, vàng son lộng lẫy, thậm chí ngay cả Linh Vân cũng bị nhuộm thành màu vàng, Thần Quang chiếu rọi như ban ngày, sáng lạn cực kỳ.

Cái thần đình này quảng đại đến cực điểm, Hồ Thiên lão tổ không đi ở lại, bên trong ngược lại nuôi những đại yêu quái kia, chiếm núi làm vua, khiến cho các loại Thần Thánh Chi Địa kia chướng khí mù mịt, giữa kim quang xen lẫn yêu khí cuồn cuộn.

Trong đó còn dựng thẳng một mặt đại kỳ, cắm ở trên kỳ đài, lên lớp giảng bài mấy chữ "Quyền đánh Hồ Thiên lão bất tử, chân đá Linh Đạo tiểu thí hài", rất là ngang ngược càn rỡ, để cho Giang Nam thấy nghẹn họng nhìn trân trối, thất thanh nói:

- Ở đó là thần thánh phương nào? Khẩu khí như thế nào lớn như vậy?

- Là một con cua lớn cùng vài đầu đại yêu, vốn là rất an phận.

Linh Đạo Tử tức giận nói:

- Lão gia nhà ta tuy không đi vào trong đó ở, nhưng mà thường thường để cho ta đi vào trong đó quét sạch, miễn cho hoang vu. Vài đầu đại yêu này thường xuyên đến chỗ lão gia nghe giảng, tu luyện một tí pháp thuật. Có một ngày, những yêu tinh này cảm thấy tu vi thực lực cường đại rồi, liền muốn chiếm lấy chỗ đó, lão gia nhà ta cùng bọn họ phân rõ phải trái, bị con cua lớn kia một quyền phóng ngược lại, ngay cả ta cũng bị đá một cước. Cho nên, những tên coi trời bằng vung chi đồ này mới dựng lên mặt đại kỳ này.

Giang Nam kinh ngạc, ngay cả Bổ Thiên Thần Nhân cùng Bổ Thiên Thần Nhân đạo đồng cũng dám đánh, những yêu tinh này ngược lại thật sự to gan lớn mật. Bất quá Hồ Thiên lão tổ cùng Linh Đạo Tử thật sự là tính tình tốt, bị vài đầu đại yêu khi dễ cũng không có ra tay.

Dùng thực lực của Bổ Thiên Thần Nhân, muốn tiêu diệt những yêu tinh này, thật sự rất đơn giản.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.