Giang Nam đầy ẩn ý nói:
- Nó nhặt được cái chuông, ta nhặt một con rồng.
Quỷ Bà Thiên kinh ngạc hỏi lại:
- Nhặt một con rồng?
Trán Quỷ Bà Thiên toát mồ hôi lạnh, ngoái đầu lại, ánh mắt đồng tình nhìn con rồng to cõng Chú Đạo thiên đàn.
Quỷ Bà Thiên nhỏ giọng nói:
- Quả nhiên bệ hạ vô sỉ hơn.
Hai người một rồng đi qua đầu là vô nhân cấm khu lặng ngắt, không chút tiếng vang. Chờ cả đám đi qua thì các thần thức siêu cường đại trong các cấm khu cổ xưa mới dao động.
- Con rồng kia cuối cùng không tai họa chỗ này nữa, rốt cuộc nó đi Tiên giới phá rồi. Nên cạn bát to chúc mừng!
- Nó xứng đáng bị đánh lúc tám ức năm trước, ngần đấy thời gian mới chịu ngoan một chút.
- Trước khi đi không quên vác một tòa cấm khu, khốn kiếp, đang khoe cơ bắp với chúng ta sao?
- Mặc kệ nó đi, dù sao nó không khiêng cấm khu của chúng ta.
* * *
Giang Nam, Quỷ Bà Thiên, con rồng to tốn nửa năm để đến biên giới vô nhân cấm khu, lại hơn nửa tháng mới hoàn toàn ra khỏi đó. Nhìn đằng trước khói đen nghi ngút, đó là một mảnh cấm khu nhưng đã bị lộ, là hang ổ của Thần Mẫu Đạo Quân.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Nếu có thể mang con rồng to này đi san bằng hang ổ Thần Mẫu Đạo Quân thì tuyệt quá, tiếc rằng con rồng chưa chắc nghe theo ý ta.
Đột nhiên có thanh âm cao giọng hỏi:
- Huyền Thiên giáo chủ?
Giang Nam nhìn qua. Mười mấy tiên nhân đứng trên ngọn núi từ xa nhìn lại hắn, là mấy băng cướp nổi tiếng trong vô nhân cấm khu.
Trong mấy người đó có một băng là thuộc hạ Ma Thiên Tiên Quân, người dẫn đầu là Tuyên Lâu Tiên Vương, từng gặp mặt Giang Nam một lần. Bây giờ Tuyên Lâu Tiên Vương đã là cường giả đẳng cấp bát Tiên Vương, Ma Thiên thành tựu Tiên Quân thì chỉnh đốn lại băng cướp trong vô nhân cấm khu, thống nhất dưới tay mình.
Đám cướp ngơ ngác nhìn con rồng to cõng Chú Đạo thiên đàn, người vừa lên tiếng là Tuyên Lâu Tiên Vương.
Giang Nam dừng bước, chào:
- Tuyên Lâu đạo hữu.
Tuyên Lâu Tiên Vương vui vẻ nói:
- Quả nhiên là giáo chủ!
Tuyên Lâu Tiên Vương sợ sệt nhìn con rồng to, không dám tiến lên. Hiển nhiên băng cướp vô nhân cấm khu có nghe nói truyền thuyết về con rồng hoang này.
Tuyên Lâu Tiên Vương chắp tay từ xa:
- Giáo chủ, gia chủ nhà ta, Ma Thiên lão gia ở gần đây, không biết giáo chủ có hứng thú ở lại mấy ngày để chúng ta làm chủ nhân chiêu đãi không?
Một nữ cướp giật vạt áo Tuyên Lâu Tiên Vương.
Tuyên Lâu Tiên Vương giật mình hiểu ra, vội sửa lời:
- Nếu giáo chủ không rảnh thì thôi . . .
Giang Nam cười nói:
- Mấy ngày nay chúng ta khá mệt, đang định quấy rầy Ma Thiên Tiên Quân và các vị đạo hữu.
Tuyên Lâu Tiên Vương hận không thể vả miệng mình, đành liều tới cùng dẫn đường đám người Giang Nam.
Tuyên Lâu Tiên Vương thầm kêu khổ:
- Sao ta nhiều chuyện quá vậy? Mời hắn làm gì? Nếu chỉ là Huyền Thiên giáo chủ mời làm khách mấy ngày cũng đành thôi, nhưng hắn mang theo con rồng kia . . .
Giang Nam đi tới, thấy mấy tên cướp không theo cùng mà canh giữ bên ngoài cấm khu Thần Mẫu. Giang Nam hỏi thăm.
Tuyên Lâu Tiên Vương cung kính nói:
- Sau khi vùng đất nguyên thủy đóng, Càn Nguyên lão gia tiến đến bái phỏng Ma Thiên đại lão gia, bàn bạc xong Ma Thiên đại lão gia kêu chúng ta đi canh gác cấm khu Thần Mẫu, nghiêm cấm không cho ai vào trong. Nếu cứng rắn xông vào thì giết không tha!
Lòng Giang Nam máy động, hắn hiểu ý Càn Nguyên Tiên Quân khi mời Ma Thiên Tiên Quân phong tỏa cấm khu Thần Mẫu. Chắc vì Càn Nguyên Tiên Quân lo có người vào cấm khu Thần Mẫu sẽ bị Thần Mẫu Đạo Quân đoạt xá trọng sinh
Giang Nam thầm nghĩ:
- Nhưng cách làm này chỉ chậm lại thời gian Thần Mẫu hồi sinh, sớm muộn gì Thần Mẫu Đạo Quân sẽ lại xuất hiện trong Tiên giới.
- Bây giờ thực lực của Tiên giới vẫn rất yếu, không thể đối kháng mấy vật khổng lồ như Vạn Chú, Tần Mẫu. Nếu Vạn Chú Đạo Quân có Chú Đạo thiên đàn thì có thể tùy ý giết Tiên Quân. Nếu Thần Mẫu Đạo Quân hồi sinh là có thể biến tất cả sinh linh trong Tiên giới thành chất dinh dưỡng cho mình, điều khiển mọi người, Tiên Quân cũng không thể ngăn cản.
Giang Nam khẽ thở dài:
- Tiên giới không có cường giả đẳng cấp Thiên Quân tọa trấn, không cách nào đối kháng với lão quái vật tiền sử.
Giang Nam càng hiểu nhiều về vô nhân cấm khu thì càng cảm thấy Tiên giới ở trnêm iệng núi lửa.
Không lâu sau Giang Nam đến chỗ ở của Ma Thiên Tiên Quân. Nơi này nằm trong cấm khu đã trống, cấm khu ẩn giấu trong hư không. Nhìn từ bên ngoài không thấy lối vào, dễ thủ khó công. Trong cấm khu có các bài bố tồn tại tiền sử để lại, cực kỳ nguy hiểm, Tiên Quân mạnh nhất Tiên giới cũng khó dễ dàng xông vào.
- Chủ nhân trong cấm khu này đã tan biến trong thời gian.
Tuyên Lâu Tiên Vương cười nói:
- Tuy vô nhân khu giữ được tồn tại tiền sử, nhưng mỗi lần tịch diệt kiếp, Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ đến càn quét một lần, vẫn có người hoàn toàn chết đi. Ma Thiên lão gia vô tình khám phá cấm khu, phát hiện cấm khu này trống không nên chiếm cứ nó, làm chỗ cho chúng ta đặt chân trong vô nhân khu. Long lão gia, mau dừng tay!
Tuyên Lâu Tiên Vương toát mồ hôi lạnh, con rồng to định nhét Chú Đạo thiên đàn vào cấm khu.
Tuyên Lâu Tiên Vương hét lên van xin:
- Long lão gia, Chú Đạo thiên đàn kia mạnh hơn cấm khu của chúng ta, nếu nhét vào thì chỗ của chúng ta sẽ bị sập, mau dừng tay lại! Giáo chủ . . .
Giang Nam hắng giọng, kêu con rồng to đặt Chú Đạo thiên đàn xuống.
Con rồng to khổng lồ ném Chú Đạo thiên đàn sang một bên, buồn bực nói:
- Các ngươi quá yếu.
Trong cấm khu đã hỗn loạn. Mới rồi con rồng to khổng lồ cố gắng nhét Chú Đạo thiên đàn vào cấm khu làm cấm khu xao động sắp sập, các cường giả trong cấm khu bị kinh động bay ra xem. Khi thấy con rồng hoang bên ngoài cấm khu thì than thở.
Ma Thiên Tiên Quân nhìn con rồng hoang, đầu đau như búa bổ.
Ma Thiên Tiên Quân nhìn hướng Giang Nam, lửa giận bùng cháy, tức giận quát:
- Huyền Thiên, ngươi đến phá sao?
Giang Nam liếc qua bên cạnh Ma Thiên Tiên Quân, thấy hai người, mặt hắn tối sầm.
Giang Nam cười khẩy nói:
- Phá rồi sao? Ma thiên, ngươi móc nối với Hỗn Độn Cổ Thần từ khi nào? Sao không giới thiệu mấy vị sư huynh đến từ Hỗn Độn thiên quốc với ta?
Bên cạnh Ma Thiên Tiên Quân là hai tồn tại cực kỳ cao to vạm vỡ, quanh người tràn ngập hơi thở đại đạo hồng mông. Từng đợt đại đạo hồng mông như rồng hoặc quấn quanh hoặc lơ lửng biểu thị bọn họ có cơ thể cực kỳ vạm vỡ. Đây là hai Hỗn Độn Cổ Thần.
Một người trong đó cười to bảo:
- Ma Thiên sư huynh bản thân có huyết mạch Hỗn Độn Cổ Thần, sao có thể nói là móc nối với Hỗn Độn thiên quốc ta? Ma Thiên sư huynh, nếu lão chém Huyền Thiên thì Đại Diễn thủ lĩnh sẽ rất vui, chúng ta hợp tác càng thêm vui vẻ.
Giang Nam không biết nên nói cái gì:
- Chém ta? Hai vị sư huynh lớn lối quá. Ma Thiên là tiểu nhân hai mặt, dám chém ta sao?