Đế Tôn

Chương 2460: Chương 2460: Thời đại chư hầu.




Lanh địa cỡ bốn tòa tiên châu bị Huyền Châu nuốt chửng. Các cường giả đẳng cấp Tiên Vương trước tiên bá chiếm, xây dựng tiên phủ, chế tạo tiên thành, khuếch trương lãnh địa. Các Tiên Vương xây dựng lãnh địa mới thành giang sơn chặt chẽ, các đại trận vòng quanh.

Giang Nam tìm Quân Đạo Nhân, Hồng Đạo Nhân, khiến hai Đạo Tổ tiên đạo tuyên bố nơi này là lãnh địa Huyền Châu, vô nhân cấm khu cũng thuộc sở hữu Huyền Châu.

Hành động của Huyền Châu làm người ta tức ngứa răng. Nhiều Tiên Vương đề nghị phân chia Huyền Châu lại nhưng không được các Tiên Quân trong hai cung hồi âm.

- Huyền Châu quá lớn, bây giờ cỡ mười tiên châu, chẳng lẽ Huyền Thiên giáo chủ muốn xưng đế sao?

- Đuôi to khó vẫy, sớm muộn gì Huyền Châu sẽ gặp họa.

Không lâu sau có tin Đại Diễn Cổ Thần Hỗn Độn thiên quốc chứng đạo hỗn độn Thiên Quân, hùng cứ thiên quốc. Tin tức này gây ra náo động lớn, nhưng khiến người nhìn thấy hy vọng.

Đại Diễn Cổ Thần chứng đạo Thiên Quân, ba vị Tiên Quân đại viên mãn Huyền Đô Tiên Quân, Ngọc Kinh Tiên Quân, Càn Nguyên Tiên Quân tu vi cảnh giới ngang ngửa với Đại Diễn Cổ Thần cũng cách Thiên Quân không xa.

Đám người Tự Nhiên Tiên Quân, Côn Luân Tiên Quân, Thái Chân Tiên Quân, Minh Đường Tiên Quân, Minh Phạn Tiên Quân, Tu A Tiên Quân, Cảnh Nguyệt Nữ Quân đi ra hai đạo cung giáng xuống các châu Tiên giới. Bọn họ trú ngụ trong các tiên châu. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ cũng hạ giới gây náo động lớn.

Mấy chục Tiên Quân trong hai cung hạ giới chứng minh những tồn tại cổ xưa này không dám tiếp tục ở lại hai cung, đạo quả ký thác trong hai cung cũng bị bọn họ lấy ra, tránh cho mình chết.

Tiên Quân hạ giới, từ đó về sau e rằng không bao giờ vào ở hai đạo cung nữa.

Vì trong hai đạo cung sẽ có Thiên Quân tọa trấn, dưới Thiên Quân đều là triều thần.

Chờ những Tiên Quân này lại lên hai đạo cung là lúc đi tiều kiến Tiên Đế Thiên Quân.

Thời đại chư hầu kéo đến.

Tiên Vương hùng cứ một phương Tiên giới bây giờ lùi xuống một bậc, Tiên Quân trở thành đại diện các đại tiên châu.

Giờ đây hai cung chỉ còn lại Thái Nhất Tiên Quân, Huyền Đô Tiên Quân, Ngọc Kinh Tiên Quân, Càn Nguyên Tiên Quân ở. Trong đó Thái Nhất Tiên Quân từng chứng đạo Thiên Quân. Huyền Đô Tiên Quân, Ngọc Kinh Tiên Quân, Càn Nguyên Tiên Quân thì cách cảnh giới Thiên Quân gần nhất. Tương lai chủ nhân hai đạo cung sẽ nằm trong bốn người này.

Nhạc Ấu Nương đến báo cáo:

- Quân sư, Ngọc Cung Tiên Quân xin gặp giáo chủ.

Nhạc Ấu Nương khom người nói với Càn Khôn lão tổ:

- Ngọc Cung Tiên Quân đến có lẽ vì muốn giáo chủ cắt bớt lãnh địa Huyền Châu tặng cho môn nhân của mình cư trú.

Càn Khôn lão tổ hỏi:

- Có hùng hổ không?

Nhạc Ấu Nương lắc đầu, nói:

- Rất khách sáo.

Càn Khôn lão tổ nhức đầu nhỏ giọng nói:

- Nếu hùng hổ thì đi tìm con rồng to nói chuyện, con rồng đó rất dễ dụ. Còn lễ phép thì hơi khó đuổi. Thôi, Ấu Nương hãy đi tìm lão già vô sỉ Nam Quách Tiên Ông đi, kêu lão già đó đối phó Ngọc Cung Tiên Quân, chắc người giải quyết.

Nhạc Ấu Nương chớp mắt nói:

- Nam Quách Tiên Ông là chân tiên, kêu đi tiếp đãi Ngọc Cung Tiên Quân thì hơi xem thường người ta.

Ngọc Cung Tiên Quân cười nói:

- Giáo chủ đang bế quan, Nam Quách Tiên Ông là một trong ba đầu não Huyền Châu, địa vị ngang với Đạo Vương, Đông Cực, sao bảo là coi hường được? Nàng cứ bảo mọi chuyện do Tiên Ông quyết định, bảo đảm Tiên Ông sẽ không để Ngọc Cung Tiên Quân chiếm chút lợi ích.

Nhạc Ấu Nương rời đi, giây lát sau Tịch Trọng dẫn đám cường giả từ bên ngoài trở về xin gặp Càn Khôn lão tổ.

Tịch Trọng nói:

- Quân sư dự đoán đúng, chỗ trú của Thần Mẫu Đạo Quân trống rỗng. Thân thể Thần Mẫu bị người đưa ra khỏi chỗ trú cấm khu, đã biến mất. Chuyện vô nhân cấm khu bạo động đúng là có kẻ âm thầm điều khiển.

Càn Khôn lão tổ nhíu mày, nhỏ giọng nói:

- Huyền Đô Tiên Quân nguy hiểm rồi.

Tịch Trọng không hiểu tại sao Càn Khôn lão tổ nói như thế, gã do dự hỏi:

- Có nên báo cho giáo chủ, Bình Thiên lão tổ, phụ thân của ta không?

Càn Khôn lão tổ lắc đầu, nói:

- Khoan nói. Giáo chủ bế quan đến thời kỳ mấu chốt, đừng tùy tiện quấy rầy. Tịch Ứng Tình, Bình Thiên dù biết cũng không giúp Huyền Đô được, ngược lại mất mạng. Đây là kiếp số của Huyền Đô, phải do hắn tự mình gánh. Tịch Trọng, ngươi lại đi làm một chuyện, điều tra người này giúp ta.

Càn Khôn lão tổ viết tên một người dưới đất, biểu tình nghiêm túc nói:

- Dù ngươi tra ra dấu vết gì cũng đừng nổi ý đối phó hắn, nếu không người này sẽ cảm giác được, ngươi sẽ bị nguy hiểm.

Tịch Trọng nhìn tên họ, giật mình kêu lên:

- Người này và giáo chủ có tình cũ, quen nhau rất thân, quân sư muốn điều tra . . .

- Đừng hỏi nhiều, ngươi đi đi.

Càn Khôn lão tổ dặn dò:

- Nhớ lời ta, tuyệt đối đừng có ý định đối phó hắn, nếu không mạng sống của ngươi khó giữ. Dù ngươi điều tra được cái gì phải báo về cho ta ngay, không được nói với ai khác.

Tịch Trọng gật đầu, ôm mối nghi ngờ rời đi.

Càn Khôn lão tổ vươn chân xóa cái tên dưới đất, suy tư thật lâu.

Càn Khôn lão tổ nhỏ giọng nói:

- Người này là kiêu hùng một thế hệ, ta không đối phó được. Nếu Quỷ Bà Thiên ở đây thì dễ xử, nhưng giáo chủ ra lệnh cấm Quỷ Bà Thiên thượng giới . . .

Lúc này một quái nhân toàn thân bao phủ trong tiên quang nhìn đằng trước, mỉm cười nói:

- Ta dùng năm gốc tiên đạo linh căn luyện thành thân xác, hơn Vân Hương Tiên Vương nhiều. Thân xác này thế nào, Thần Mẫu Đạo Quân?

Trước mặt quái nhân là một nữ nhân xinh đẹp yêu kiều không mảnh vải che thân, nàng chậm rãi ngước đầu lên, mắt đưa làn thu bà hút hồn người.

Nữ nhân mỉm cười nói:

- Thân xác này không tệ, nhưng chỉ là cái vỏ tạm thời.

Sau lưng nữ nhân là một cái bóng tám chân khổng lồ đứng thẳng, vô số xúc tu bay múa, cái đuôi móc câu giơ cao.

Thần Mẫu Đạo Quân.

Nữ nhân xinh đẹp đứng dậy, không xấu hổ vì mình không mặc quần áo.

- Tiểu quỷ, nói đi, yêu cầu của ngươi là gì?

Nữ nhân mỉm cười nói:

- Ngươi thuyết phục đám lão quái vật trong cấm khu bạo động, để những lão quái vật chuyển thế vào Tiên giới, lại tìm thân xác cho ta, chắc chắn ngươi có điều gì cần?

Quái nhân cười to bảo:

- Ta không dám yêu cầu gì, thả Thần Mẫu ra vì muốn Thần Mẫu chấm dứt một đoạn nhân quả.

- Ta hiểu ý ngươi. Ngươi đang nói đến nhân quả với đám người Câu Trần, Tử Tiêu, Hậu Thổ đúng không?

Thiếu nữ xinh đẹp sải bước đi tới bên cạnh quái nhân, cái bóng khổng lồ sau lưng nàng di chuyển theo, xúc tu huơ trước mặt quái nhân.

Quái nhân không dám nhúc nhích.

Thiếu nữ xinh đẹp cười khúc khích:

- Thật muốn đâm thủng đầu ngươi, hút hết trí tuệ của ngươi. Tiếc rằng ngươi có hai thân hình, là hồn song sinh.

Thiếu nữ lắc người, cơ thể Thần Mẫu Đạo Quân cũng biến mất, thanh âm mơ hồ vang vọng:

- Tiểu quỷ, sau này ta sẽ tìm một thân hình khác của ngươi, dung nhập các ngươi vào cơ thể ta!

Tiên giới, hư không thứ bảy, hai đạo cung.

Hiện giờ hai đạo cung trống trơn, rộng lớn, mênh mông, không một bóng người. Khắp nơi là tiên quang như khói như sương, tiên khí tràn ngập như mây. Tiên quang chiếu rọi tiên vân, rực rỡ huyễn lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.