Trọng Quang Thiên Quân ký thác đạo quả vào Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân.
Mông Tốn thái tử, Tử Hạm tiên hậu ký thác đạo quả vào tiên thiên ngũ sắc liên. Ngọc Kinh Thiên Quân tiến lên bàn bạc với Mông Tốn thái tử, cũng ký thác đạo quả vào tiên thiên ngũ sắc liên.
Linh Nữ lấy Bất Không Thông Thiên Kiều ra. Đám người Đại Diễn Cổ Thần ký thác đạo quả vào Bất Không Thông Thiên Kiều. Những Đạo Quân chuyển thế Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân do dự, bọn họ không ký thác đạo quả. Khổ Hạnh Thiên Tôn nhíu mày, suy tư giây lát, cũng chọn không ký thác đạo quả.
Khổ Hạnh Thiên Tôn nói:
- Chúng ta có tiên thiên pháp bảo trong người, không làm phiền các vị.
Mỗi người có thủ đoạn riêng.
Huyết Tổ cười khùng khục:
- Ta có tiên thiên thần đăng, các ngươi đừng hòng ám toán ta.
Chín thành chủ không miễn cưỡng, nhìn Giang Nam hỏi:
- Đế Giang đạo hữu không ký thác đạo quả sao?
Giang Nam giật mình, các suy nghĩ kéo đến:
- Đế Giang? Tại sao bọn họ gọi ta là Đế Giang?
Giang Nam chỉ được kêu Đế Giang hai lần, một lần là tiên thiên linh căn trong vùng đất nguyên thủy, từ bụng hỗn độn cự thú phát ra tiếng kêu Đế Giang, Đế Giang.
Lần thứ hai là cùng con rồng to trong hỗn độn, từ hỗn độn truyền ra thanh âm Đế Giang, Đế Giang.
Không ngờ tại đây cũng có người gọi Giang Nam là Đế Giang, tình huống này thật kỳ lạ.
- Các sinh linh trong nguyên chung tiên thành này có liên quan Đế và Tôn, có lẽ đúng là đại đạo Đế và Tôn biến thành. Bọn họ là thần trong đạo cung của Đế và Tôn.
Giang Nam hít sâu, từ giải thích này ra không còn cái nào hợp lý. Chỉ có thần trong đạo cung đạo quả của Đế và Tôn mới có một phần ý thức tư duy của Đế và Tôn, gọi Giang Nam là Đế Giang.
Giang Nam hơi khó tin, nếu những sinh linh này là thần trong đạo cung đạo quả của Đế và Tôn, vậy hai đạo cung tầng hư không thứ bảy chính là đạo cung đạo quả của Đế và Tôn.
Nếu là đạo cung của Đế và Tôn vậy đạo quả đi đâu?
Nhìn khắp các hư không, tiên châu trong Tiên giới không có chỗ nào chứa nổi đạo quả khổng lồ kinh người như vậy. Nếu đạo quả của Đế và Tôn giấu trong Tiên giới, mục tiêu lớn như thế nên sớm bị phát hiện.
Chỉ có đạo cung không thấy đạo quả, Đế và Tôn giấu đạo quả ở đâu?
Trong lòng Giang Nam có nhiều thắc mắc, hắn lấy lại bình tĩnh, lắc đầu nói:
- Thân ta là đạo quả, không cần ký thác.
Chín thành chủ không khuyên thêm, leo lên tế đàn giữa thành, bái lạy nguyên chung. Trong tiên thành, trăm vạn Tiên Quân cùng vái nguyên chung. Chín Thiên Quân leo lên tế đàn, vái nguyên chung. Nguyên chung chấn động ầm ầm, vách chuông hiện phù văn rậm rạp ghép thành con đường.
Tiếng chuông vang dội khắp thiên địa , dường như quán thông các thời đại xưa nay. Phù văn đánh đến đâu là đảo ngược thời gian, mở ra con đường đi thông quá khứ.
Tiếng chuông phù văn lan đến đâu là hình ảnh các thời đại hiện ra, thời đại chú đạo, ma đạo, yêu đạo, thần đạo, nhân đạo . . .
Thời đại vô cùng huy hoàng sắp tái hiện trong dòng sông thời gian theo tiếng chuông ngân vang. Mọi người nhìn hoa mắt say mê, khó thể kiềm chế.
Cái chuông to này phá vỡ trói buộc thời gian, xuyên suốt xưa nay, từ thời đại tiên đạo đánh thủng vách tường thời gian đi thông chú đạo, ma đạo, yêu đạo, thần đạo, nhân đạo, xuyên suốt các thời đại tiền sử.
Cảnh tượng làm người hãi hùng.
Tiên thiên pháp bảo cường đại làm được một bước này, có uy lực như thế, xuyên thủng thời không từ kiếp này thẳng hướng tiền sử.
Cường giả Tiên giới phá vỡ thời không chỉ là một câu hình dung, cường giả Tiên giới chỉ đánh xuyên thời gian, không thể đảo ngược trở về quá khứ.
Tiếng chuông nguyên chung thì mở ra con đường, quay về quá khứ, không chỉ trước kia mà còn trở về tiền sử, về các thời đại tiền sử.
Mọi người đều có kiến thức rộng rãi, nhìn ra được tiếng chuông chỉ xuyên suốt các thời đại, không quấy rầy những thời đại tiền sử vận động, không phá hoại bất cứ thứ gì trong thời đại tiền sử.
Nguyên chung mở ra con đường vượt qua những thời đại chỉ là tiếng chuông vang lên, không ảnh hưởng những gì xảy ra trong các thời đại. Nếu nguyên chung bộc phát uy lực trong thời đại tiên đạo đánh chết được cường giả tiền sử thì đúng là nghịch thiên.
May mắn tình huống này tuyệt đối không xảy ra, nếu không đám Đạo Quân chuyển thế Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Khổ Hạnh Thiên Tôn sẽ phập phồng lo sợ.
Dù nguyên chung không thể quấy nhiễu tiền sử nhưng cũng khá lợi hại.
Đi vào con đường nguyên chung mở ra, bọn họ có thể nhìn các thời đại vận chuyển, nổi lên, hưng thịnh, đỉnh cao, tụt dốc, suy vong, hủy diệt.
Loại tình huống này dù là Đạo Quân tiền sử cũng chưa từng thấy.
Đột nhiên Vô Tà Đạo Quân rùng mình, hét thất thanh:
- Lúc ta ở thời đại yêu tộc từng nghe tiếng chuông này, tìm kiếm không gian vũ trụ yêu đạo nhưng không có kết quả!
Thiên Hoang Đạo Quân biến sắc mặt, gật đầu:
- Thời đại yêu tộc ta cũng nghe tiếng chuông, ngoài ra còn hai loại đạo âm kỳ lạ khác, hình như là đạo âm từ bảo tháp và tiếng ngân vang của đỉnh to. Loại thanh âm này truyền ra hai lần, nhưng ta sưu taiàm khắp nơi không tìm được ngọn nguồn.
Thiên Hoang Đạo Quân chưa nói xong, bốn Đạo Quân tiền sử Hậu Tôn Đạo Quân, Khổ Hạnh Thiên Tôn, Thiên Cơ Đạo Quân, Đạo Tạng Thiên Tôn biến sắc mặt. Huyết Tổ rùng mình.
Nguyên chung, nguyên tháp, nguyên đỉnh phát ra đạo âm, bọn họ từng nghe thanh âm hai lần lúc ở thời đại của mình.
Khi đó bọn họ không biết đạo âm đến từ đâu, vì sao vang lên. Bây giờ ngẫm lại, thấy nổi da gàv.
Đạo âm này vang lần đầu tiên là Đế và Tôn, Bất Không vận dụng nguyên đỉnh, nguyên tháp, nguyên chung đánh xuyên thời đại tiền sử, nguồn gốc đạo âm lần thứ hai là trước mắt bọn họ.
Đám người giật mình kinh hoàng.
Thời đại càng cổ xưa hơn mở ra theo tiếng chuông. Hồn đạo, cự linh, sa môn, thánh đạo, thú đạo, huyết tộc, khôi lỗi, tam nhãn, thiên đạo . . .
Mười bảy thời đại tiền sử có mười bốn thời đại đã mở. Tiếng chuông mở các thời đại dần chậm lại, nguyên chung lung lay, tiếng chuông từ trong trẻo trở nên trầm đục. Trăm vạn Tiên Quân, chín Thiên Quân trong nguyên chung tiên thành cảm thấy rất vất vả, tiên đạo cực kỳ tinh thuần quanh người bọn họ bắn lên cao nhập vào nguyên chung khiến tiếng chuông lại trong trẻo.
Tiếng chuông chấn động, phù văn nguyên chung xông mở linh bảo, xiển đạo, huyền đạo, phá tan mười bảy thời đại tiền sử, vẫn đang thẳng hướng thời đại càng xa xôi hơn.
Ma đầu vô pháp vô thiên như Huyết Tổ lúc này giật mình đến chết lặng.
Cách nói mười bảy thời đại tiền sử đến từ Tịch Diệt Đạo Nhân, Đạo Quân điện. Tịch Diệt Đạo Nhân lấy hỗn độn làm tuổi, bảo bây giờ mình chỉ có mười bảy tuổi.
Có nhiều người cho rằng tiền sử chỉ có mười bảy thời đại. Giang Nam từng đi Đạo Quân điện, được Vô Cực đạo thư của Vô Cực Thiên Tôn nên biết trước mười bảy thời đại còn có thời đại càng huy hoàng hơn.
Nhưng những người khác không biết, thấy nguyên chung mở ra thời đại thứ mười tám thì kinh hoàng.
Cuối cùng nguyên chung mở mười tám thời đại đi hướng thời đại thứ mười chín.
Mọi người đờ đẫn nhìn. Giang Nam rất giật mình, uy lực nguyên chung quá cường đại. Nguyên chung bộc phát toàn bộ uy lực xuyên suốt xưa nay, đến trình độ Thiên Quân không thể tưởng tượng.