Đế Tôn

Chương 2630: Chương 2630: Tiên thiên đạo chủ.




Một bên có trường kiếm chém tới, Tiên Tôn thiếu niên chém đầu Giang Nam, cười:

- Ngươi chưa từng lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên thì không nhảy ra khỏi chỗ này được, mãi mãi nằm trong vòng khống chế của ta.

Bên kia, Tiên Tôn già huơ gậy điểm, cười nói:

- Dù ngươi lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên cũng là đi con đường ta mở, vẫn phải gọi ta là tổ sư, thấp hơn ta một bậc, rơi vào bàn tay ta.

Giang Nam xoay người chiến đấu, rốt cuộc hắn cảm nhận được sự cường đại vô địch của Tiên Tôn. Bây giờ Giang Nam chỉ có nước cố gắng nhảy ra trước khi cánh hoa sen khép kín.

Trận chiến này rất vất vả, Giang Nam muốn nhảy ra ngoài nhưng cứ bị ba Tiên Tôn kéo xuống.

Trên bầu trời thời đại ma đạo, các cánh hoa dần khép kín, khe hở ngày càng nhỏ, cơ hội trốn thoát càng xa vời.

Giang Nam biến thân ma đạo cầu vồng, cố gắng đụng chạm, liều mạng chiến đấu cuối cùng giành được một cơ hội sống trong chớp mắt. Giang Nam thò đầu ra vũ trụ thời đại ma đạo, quẫy mạnh nhảy khỏi vũ trụ ma đạo trong tay Tiên Tôn.

Lúc này thiên ngoại đột nhiên có một ngón tay xanh mông lung từ xa vươn tới đè thân hình Giang Nam thò ra ngoài, ấn hắn té vào vũ trụ thời đại ma đạo.

Tiên Tôn già, thiếu niên, trung niên lại bao vây, gần như chém Giang Nam chết tại chỗ.

Giang Nam tử chiến chạy trốn, lại nhảy ra thiên ngoại. Lúc này chỉ còn năm chỗ có thể ra thiên ngoại, chợt nghe tiếng nổ, lại một khe hở khép kín, cánh hoa sen khép lại.

Giang Nam định xông ra thiên ngoại nhưng bên ngoài một mảnh xanh mông lung, một ngón tay như mở ra vũ trụ hồng hoang đè xuống, đẩy Giang Nam trở về.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lại một khe hở khép kín, chỉ còn ba khe hở, cái khe càng lúc càng nhỏ, đại biểu cho ba cơ hội sống cuối cùng. Nếu không bắt chặt ba cơ hội sống thì Giang Nam sẽ hoàn toàn rơi vào tay Thanh Liên Tiên Tôn.

Ba Tiên Tôn không vây giết nữa mà bay lên. Tiên Tôn giáo chủ canh khe hở bên trái, Tiên Tôn già canh khe hở bên phải, Tiên Tôn trung niên che khe hở chính giữa.

- Đế Giang đạo hữu, nếu ngươi không dùng đại đạo ma đạo mà sử dụng thực lực thật của mình, lấy ra tiên thiên pháp bảo thì có thể thoát khỏi.

Tiên Tôn trung niên cười to bảo:

- Nhưng làm vậy thì ngươi đừng mơ học được thứ gì từ ta, không thể nghiệm chứng hiểu biết ma đạo của ngươi có đạt đến trình độ như ta không. Dù ngươi trốn ra ngoài sẽ để lại bóng ma trong lòng, sau này gặp ta sẽ thất bại.

- Nếu ngươi bằng vào tu vi ma đạo thì thua là cái chắc. Tiến lùi khó khăn, ngươi lựa chọn như thế nào? Ta để lại cho ngươi ba con đường, một đường quá khứ, một đường tương lai, một đường hiện tại. Ngươi đi con đường nào?

Giang Nam đứng trong không trung, nhíu mày đi hướng Tiên Tôn trung niên.

Giang Nam cười nói:

- Tiên Tôn, kiếp trước không thể đuổi theo, tương lai chưa biết có thể đấu tranh, giành lấy. Nhưng muốn tranh thủ tương lai thì phải cố gắng ngay hiện tại, cho nên ta chọn hiện tại.

Ma đạo Đại La Thiên của Giang Nam càng ổn định, tiên thiên pháp bảo các hình dạng treo cao bên trong, chiếu rọi kiếp này, thông qua hiện tại chiếu sáng tương lai nhưng không chiếu quá khứ.

Quá khứ không thể sửa đuổi, có thể đuổi theo tương lai, có thể thay đổi, phải cố gắng từ hiện tại mới tranh thủ một cơ hội sống thay đổi tương lai.

Đạo tâm Giang Nam sáng tỏ, hắn cảm thấy gặp Tiên Tôn, chiến đấu với Thanh Liên Tiên Tôn làm đạo tâm càng vững chắc hơn, tăng lên trình độ trước giờ chưa từng có, có cảm giác chạm được đạo tâm tiên thiên.

Tiên Tôn trung niên nghênh đón, hoa sen nở trong tay, cười nói:

- Nếu ngươi vượt qua được ta thì sẽ cho ngươi đi ra ngoài. Đế Giang đạo hữu, mời!

Giang Nam quát to, ma đạo Đại La Thiên khuếch trương, càng vững chắc hơn. Giang Nam xông lên. Đóa sen lắc lư trong tay Tiên Tôn trung niên quét qua, ma đạo hóa thành hồng mông chi khí, đóa sen xanh che trời, tràn ngập vũ trụ hồng hoang. Trong sen sinh ra một ma đạo vũ trụ.

Một đóa sen khai thiên.

Giang Nam gầm lên. Sen xanh và ma đạo Đại La Thiên va chạm. Ma đạo Đại La Thiên tan biến thành tịch diệt kiếp cuồn cuộn hủy diệt đóa sen xanh.

Giang Nam sử dụng hiểu biết sâu sắc nhất về ma đạo của mình hòa tan ma đạo Đại La Thiên, dùng nó phá giải hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn.

Hồng mông thanh liên trong tay Tiên Tôn trung niên bị thế tịch diệt ma đạo Đại La Thiên đồng hóa, biến thành tịch diệt ma đạo của Giang Nam, tăng uy lực tịch diệt kiếp.

Tiên Tôn trung niên nhíu mày, lắc người né tránh. Giang Nam cười to, cất bước chui ra khe hở nhảy ra vũ trụ trong bàn tay Tiên Tôn.

Giang Nam cười nói:

- Tiên Tôn, hôm nay nhảy ra rồi ta có thể đại chiến với ảnh chiếu của ngươi . . . Nguy rồi!

Giang Nam vừa nhảy ra vũ trụ trong bàn tay thì bỗng biến sắc mặt, nhìn xung quanh. Sau khi Giang Nam nhảy ra vũ trụ trong bàn tay thì bốn phía vẫn là trời sao vũ trụ, vẫn là vũ trụ hồng hoang thời đại ma đạo. Dường như tất cả không thay đổi, chỉ có vị trí vũ trụ là đảo điên trên dưới, thay đổi trái phải.

Ma đạo vẫn là ma đạo, Giang Nam còn nằm trong tay Thanh Liên Tiên Tôn, chẳng qua từ vũ trụ trong bàn tay phải nhảy sang tay trái.

Khi Giang Nam nhảy ra, một bàn tay khác của Thanh Liên Tiên Tôn biến thành vũ trụ thời đại ma đạo khác, hai bàn tay chồng lên nhau.

Nhìn như Giang Nam nhảy ra ngoài, m1e cố gắng vùng vẫy trốn thoát nhưng thật ra là nhảy từ bàn tay này của Thanh Liên Tiên Tôn sang tay kia.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trên đầu Giang Nam vang tiếng nổ đinh tai nhức óc, con đường kiếp trước khép kín. Lại một tiếng nổ, con đường kiếp sau khép. Thanh âm chấn động cuối cùng vang lên, con đường kiếp này cũng khép lại. Giang Nam hoàn toàn rơi vào vòng khống chế của Thanh Liên Tiên Tôn.

- Đế Giang đạo hữu, ngươi có thể hóa đạo.

Giọng Thanh Liên Tiên Tôn chấn động thiên địa hoàn vũ, vang vọng không dứt trong vũ trụ.

Thanh Liên Tiên Tôn thản nhiên nói:

- Dù ngươi lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên thì bây giờ đã muộn. Đạo hữu, từ nay ngươi không còn tồn tại.

Trong đôi tay Thanh Liên Tiên Tôn, hai đóa sen xanh bắt đầu hợp thành một, hai vũ trụ thời đại ma đạo trong hoa sen hợp nhất. Vũ trụ bắt đầu đồng hóa, hóa thành ma đạo hồng mông, thiên địa đổ xuống, ầm ầm kéo đến.

Giang Nam thở hắt ra, ngồi xếp bằng giữ cho ma đạo Đại La Thiên không phá. Giang Nam định lĩnh ngộ hồng mông tiên thiên, nhưng lực lượng hồng mông từ bên ngoài càng lúc càng nặng nề, đè ép ma đạo Đại La Thiên liên tục thu nhỏ, khó giữ một góc trời.

Một chớp mắt như qua ngàn năm, trong một góc trời ma đạo Đại La Thiên của Giang Nam có ma đạo vũ trụ chậm rãi khai sáng, cố gắng giữ một góc trời, giữ bất bại.

Giang Nam muốn mượn cơ hội này lĩnh ngộ ma đạo hồng mông tiên thiên, dùng hồng mông tiên thiên đối kháng với hồng mông tiên thiên.

Nhưng so với tốc độ lĩnh ngộ của Giang Nam thì hồng mông tiên thiên của Thanh Liên Tiên Tôn đã hình thành thế tất sát, làm ma đạo Đại La Thiên liên tục tan rã, dung nhập vào hồng mông nghiền áp đổ ập đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.