Đế Tôn

Chương 906: Chương 906: Trấn hồn thánh âm. (2)




Mọi người rối rít thăm dò đánh giá những đạo tắc biến thành tinh cầu này, mưu cầu từ đó lĩnh ngộ ra sở học của Tinh Quang Đại Đế, bất quá những đạo tắc này cực kỳ thâm ảo, làm cho không người nào giải.

Mọi người thỉnh thoảng dẫn dắt tới từng đạo Đại Đế oai. Mượn Đế Uy tôi luyện Đạo tâm của mình. Ở loại địa phương này, đối với tôi luyện Đạo Tâm vô cùng có lợi, Đại Đế oai áp bách, có thể làm cho Đạo Tâm càng thêm thấu triệt càng thêm kiên định, mà cảm giác bị áp bách cường đại, có thể kích thích tiềm năng của mình, tăng lên tốc độ tu luyện.

Giang Nam lấy ra từng cục linh thạch to như núi nhỏ, phát cho mỗi người một khối. Để cho bọn họ nhân cơ hội tu luyện, tốc độ tu vi của mỗi người tăng trưởng cũng cực kỳ kinh người.

- Ta muốn đột phá, tu thành Thiên Cung.

Âu Tùy Tĩnh đột nhiên trầm giọng nói.

Lúc hắn đột phá không giống Giang Nam kinh thiên động địa như vậy, bất quá cũng không phải chuyện đùa, Thần Phủ gắn thành một đạo giơ lên thẳng tắp, cột sáng từ trong từng ngọn Thần Phủ thẳng tắp bắn ra, ầm ầm mở rộng hư không, chỉ thấy vô số hư ảnh cung điện phảng phất từ trong hư không mà đến, dần dần hiện lên, dần dần rõ ràng. Cùng đạo tắc của Âu Tùy Tĩnh giao hòa, hóa thành một tấm Thiên Cung.

Trong tấm Thiên Cung này hiện ra các loại Yêu Thần hư ảnh, có điểu thủ nhân thân, có thiên dực chi thể, có thú thủ nhân thân, có ngàn chân chi thần, tất cả là một vạn tám ngàn Yêu Thần, hình dung quái dị.

Yêu Thần chủ chưởng chiến đấu, mà tấm Thiên Cung chính là chiến thần!

Đây là Câu Trần Thiên Cung!

Trong Câu Trần Thiên Cung, một cây trường thương như trụ đứng vững ở chính giữa, mặt ngoài thương thể bắt đầu hiện ra đủ loại ký hiệu, giống như những Yêu Thần đó lạc ấn, đem đủ loại pháp môn chiến đấu gia trì ở trên trường thương.

Tu vi pháp lực của Âu Tùy Tĩnh điên cuồng tiêu thăng, trình độ pháp lực hùng hồn cả thảy so sánh với trước tăng lên gấp đôi!

Thiên Cung dị tượng của hắn còn chưa biến mất, Thiệu Thiên Nhai cùng Thi Hiên Vi cũng ngay sau đó đột phá, bước vào Câu Trần Thiên Cung cảnh giới.

Thiên Cung của Thiệu Thiên Nhai cùng người khác bất đồng, hắn tu luyện chính là Cửu Chuyển Chiến Thể, Thiên Cung mới vừa tạo thành, liền bắt đầu lạc ấn trong thân thể, đem thân thể biến thành Thiên Cung, một vạn tám ngàn Yêu Thần vào trú các huyệt khiếu trong thân thể, nương theo thân thể cửu chuyển, từng tôn Yêu Thần ở trong cơ thể hắn vang lên đủ loại ca ngợi!

Mà Thiên Cung của Thi Hiên Vi lại là một mảnh Băng Cung, băng thiên tuyết địa, lãnh lãnh thanh thanh, từng tôn Yêu Thần giống như tượng đá.

Một cái cuối cùng đột phá chính là Âu Chấn Vân, tư chất của hắn không tốt, bị vây ở Tử Tiêu Thiên Cung cảnh giới mấy trăm năm, hôm nay thân thể một lần nữa tỏa sáng thanh xuân, khí huyết tăng vọt, lúc này liền đột phá, tu thành Thiên Đình, thành tựu thần minh.

Thực lực mọi người đại trướng, nhất là bên cạnh nhiều hơn một thần minh, đối với thăm dò Đế mộ lại càng nhiều mấy phần nắm chặc!

Về phần Tam Khuyết Đạo Nhân, lúc hắn đột phá cảnh giới cần thiết tích lũy so sánh với Giang Nam không kém chút nào, đến nay còn chưa có động tĩnh.

Ở địa phương Tinh Hà quay quanh, tạo lên một cây cột đá khổng lồ, mọi người đứng ở trên Thánh Quân thần thụ trải qua cột đá, ngửa đầu nhìn lại, chỉ thấy trên cột đá có các loại đồ án kỳ lạ, đồ án ký hiệu trên cột đá thỉnh thoảng sáng lên, phát ra thanh âm vù vù, phảng phất có khí cơ phức tạp chí cực ở trong đó vận chuyển.

Cái loại thanh âm vù vù nầy phảng phất là Đạo âm, Chư Thần niệm chú, huyền diệu khó giải thích.

Mọi người nghe đến nhập thần, chỉ cảm thấy trong đạo âm kia có hàng vạn hàng nghìn thần diệu, tựa hồ lắng nghe, là có thể lĩnh ngộ ra đạo lý huyền diệu nhất.

- Trấn Hồn Thánh Âm?

Sắc mặt Âu Chấn Vân kịch biến, vội vàng cao giọng quát lên:

- Không tốt! Mọi người trăm triệu lần không nên nghe loại Đạo âm này, nếu không thần hồn sẽ bị trấn áp ở trong cột đá!

Hắn nói ra lời này đã chậm, ba tên Xuất Vân thành đệ tử may mắn còn sống sót mặt mỉm cười, thần hồn đột nhiên từ trong cơ thể bay ra, dung nhập vào trong cột đá.

Thi thể của bọn hắn từ trên thần thụ lung la lung lay, ngã vào trong tinh hà, ngay sau đó bị Đế Uy vô thanh vô tức mất hết.

- Không nên nghe loại Đạo âm này!

Âu Chấn Vân quát lên, thanh như Lôi Đình, đột nhiên phía sau hiện lên Thiên Cung nặng nề, một tòa Thiên Đình, Thiên Đình ầm âm nổ vang, cùng cột đá truyền tới trấn hồn âm đối kháng.

Trên mặt ba người Âu Tùy Tĩnh, Thiệu Thiên Nhai cùng Thi Hiên Vi cũng lộ ra mỉm cười, thần hồn bị loại Trấn Hồn Thánh Âm này từ trong cơ thể kéo ra, hướng cột đá thổi đi.

Tam Khuyết Đạo Nhân quát lên:

- Thân thể của ta hóa vạn ngục, thần hồn hòa tan vào trong vạn ngục, giấu ở bên trong lò lớn, Trấn Hồn Thánh Âm kéo không đi thần hồn của ta!

Ba...

Hắn đột nhiên bay lên, cả người dán ở trên cột đá, Trấn Hồn Thánh Âm không cách nào đem thần hồn của hắn kéo ra bên ngoài cơ thể, nhưng đem cả người hắn kéo tới, gắt gao dán ở trên cột đá không cách nào nhúc nhích.

Âu Chấn Vân gầm lên, nhưng thủy chung không cách nào quấy nhiễu đạo âm trong cột đá truyền đến, thần tính của hắn cũng bị Trấn Hồn Thánh Âm từ trong cơ thể kéo ra, phiêu hướng cột đá.

Hô...

Huyền thai kim nhân của Giang Nam đi ra mi tâm, rung thân thoáng một cái, hiện ra tám cánh tay, lấy tay đem thần hồn thần tính bốn người bắt được, nhưng ngay sau đó, ngay cả Thần Chủ thần tính của hắn cũng chống lại không được, bị dần dần kéo hướng cột đá!

Giang Nam tâm niệm vừa động, Ngự Thiên Đạo Chung bay ra, gào thét xoay tròn, tiếng chuông đương đương nổ không dứt, hắn đem Thiên Đạo lĩnh ngộ của mình hết thảy đánh vào bên trong khẩu đạo chung này, ý định dùng Ngự Thiên Đạo Chung đến đối kháng Trấn Hồn Thánh Âm!

Bất quá, toàn thân cột đá có vô số phù văn lưu chuyển, hào quang tách ra, vẫn là không ngừng kéo thần tính của hắn gần hơn, muốn đem thân hình của hắn triệt để thu nhập bên trong cột đá trấn áp, Ngự Thiên Đạo Chung cũng không cách nào phá vỡ Trấn Hồn Thánh Âm!

Quanh thân Giang Nam có vô số đạo vân tách ra, hóa thành từng ngụm Thiên Đạo bảo chung thần thông, điên cuồng dũng mãnh vào bên trong Ngự Thiên Đạo Chung.

Cạch...

Thanh âm của Ngự Thiên Đạo Chung càng phát ra to rõ, rốt cục đè xuống Trấn Hồn Thánh Âm, để cho trong cột đá truyền đến lực hút nhỏ đi rất nhiều, hắn điên cuồng thúc dục Huyền Thai kim nhân, kéo lấy thần hồn thần tính bọn người Âu Chấn Vân, Thi Hiên Vi bay trở về thần thụ.

Ba ba ba...

Bàn tay của Huyền Thai kim nhân đè xuống, đem thần hồn thần tính của bốn người nhao nhao ép vào mi tâm bọn hắn, bốn người này mới khôi phục thần trí, liền kinh hồn chưa định.

Lần này nếu không có Giang Nam ở lúc độ kiếp tìm hiểu Thiên Đạo chí bảo, dùng Thiên Đạo đối kháng Trấn Hồn Thánh Âm, mặc dù bọn họ là Thần Chủ, chỉ sợ cũng muốn chạy trời không khỏi nắng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.