Đế Tôn

Chương 1005: Chương 1005: Tuyết Chủ Tiểu Nguyên Quân. (2)




Cô gái mặc áo đen kia chau mày:

- Ta xuất thân Hắc Thủy nguyên thành, họ Vi tên Tuyết Chủ, người xưng Tiểu Nguyên Quân, giáo chủ phải chăng nghe qua?

- Tuyết Chủ Tiểu Nguyên Quân?

Giang Nam bừng tỉnh đại ngộ, cười nói:

- Nguyên lai là Tuyết Chủ Tiên Tử, nghe nói cô nương là một trong bốn Đại tiên tử của Trung Thiên, Tử Xuyên nghe tiếng đã lâu, hôm nay vừa thấy, cô nương quả nhiên chính là đại mỹ nhân.

Vi Tuyết Chủ khẽ nhíu mày, chỉ cảm thấy vị Huyền Thiên giáo chủ này tuy bề ngoài nhìn như người đọc sách, nhưng nói chuyện có chút thô tục, cái gì gọi là "Cô nương quả nhiên chính là đại mỹ nhân"?

Nếu như Huyền Thiên giáo chủ nói cái gì chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn, vậy thì cũng thôi, còn có thể hiển lộ thân phận người đọc sách rõ ràng của hắn, đột nhiên từ trong miệng hắn tóe ra một câu đại mỹ nhân như vậy, rõ ràng là có chút thành phần trêu chọc ở trong đó.

- Huyền Thiên giáo chủ, ta biết rõ ngươi có chút bổn sự.

Vi Tuyết Chủ rất nhanh đem việc này vứt ra khỏi óc, nhìn xem Giang Nam chính mình tiếp cận, thản nhiên nói:

- Bất quá nếu ngươi muốn cùng ta động thủ, lại còn có chỗ thua kém một chút. Sư phụ của ta là Thánh Mẫu Nguyên Quân, ngươi không phải là đối thủ của ta, hiện tại ngươi ly khai còn kịp.

- Không có đánh qua, làm sao biết ta không phải là đối thủ của ngươi?

Giang Nam cười ha ha, thân hình đột nhiên gia tốc, oanh một tiếng nổ mạnh, khoảng cách giữa hắn cùng với Vi Tuyết Chủ lập tức vô hạn gần hơn, trăm dặm hư không, trực tiếp bị hắn đụng nát!

- Sâm La Ấn!

Giang Nam một chưởng che xuống, Sâm La Vạn Tượng, hắn như là một Ma Đế từ trong Địa ngục đi tới, đi vào Chư Thiên vạn giới, chỉ chưởng tầm đó, Địa Ngục hàng lâm!

- Đế cấp thần thông?

Vi Tuyết Chủ lộ ra vẻ kinh ngạc, thân thể mềm mại khẽ động, sau lưng đột nhiên hiện ra một tòa Hắc Thủy nguyên thành, rộng lớn bát ngát, phảng phất ẩn nấp ở trong không gian trùng trùng điệp điệp, trong Hắc Thủy nguyên thành, một thân ảnh cự đại hiển hiện, báo vĩ thân người, hình như nữ tử, thân bị vô số ngôi sao vờn quanh, hiển lộ thân hình hắn quảng đại vô cùng, nâng lên bàn tay liền hướng Sâm La Ấn của Giang Nam nghênh khứ!

Hư ảnh cô gái này như là một Thần Đế, uy mãnh vô cùng, ra tay tầm đó uy năng mênh mông cuồn cuộn, rõ ràng so với Sâm La Ấn của Giang Nam uy lực không kém chút nào!

- Ngươi cũng có Đế cấp công pháp?

Giang Nam kinh ngạc nói.

Hai người lưỡng đạo thần thông đụng nhau, hư không mất đi ngàn dặm, kinh người đến cực điểm!

Vi Tuyết Chủ cười lạnh nói:

- Ta đã nói qua cho ngươi, sư tôn của ta chính là Thánh Mẫu Nguyên Quân, nhân vật tiếp cận Thần Đế, tu hành Đế cấp công pháp lại có cái gì kỳ lạ quý hiếm?

- Thì ra là thế!

Giang Nam thân hình lay động, hiện ra ba mặt bát tí, chỉ nghe oanh một tiếng nổ mạnh, tám đạo Sâm La Ấn đột nhiên xuất hiện, oanh hướng Vi Tuyết Chủ.

- Ba mặt bát tí? Chút tài mọn!

Thân hình Vi Tuyết Chủ đồng dạng lay động, cũng hiện ra ba mặt bát tí, ngang nhiên nghênh tiếp, cô gái này bưu hãn dũng mãnh, vậy mà cùng Giang Nam lấy cứng chọi cứng, không sợ chút nào.

Giang Nam cũng không khỏi tán thưởng một tiếng, đỉnh đầu đột nhiên có bốn đạo Thần Quang lao ra, Sâm La Đại Đế hóa thân, Xích Viêm Ma Thần hóa thân, Thái Dương thần hóa thân cùng Ma La Ma Thần hóa thân cùng lúc xuất hiện, Sâm La Ấn, Xích Viêm Tôn Vương ấn, Thái Dương Ấn, Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân ấn một phát che tới!

Vi Tuyết Chủ vừa mới ngăn cản tám đạo Sâm La Ấn của hắn, hồn nhiên không ngờ rằng Giang Nam rõ ràng còn có Tứ đại hóa thân cùng một chỗ đánh xuống, lập tức bị Sâm La Đại Đế hóa thân một chưởng che trở mình, còn chưa kịp đứng dậy, Xích Viêm Tôn Vương ấn, Thái Dương Ấn, Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân ấn hung hăng đánh vào người, đem nữ nhân này đánh bay ra mấy trăm dặm!

Vi Tuyết Chủ tức giận hừ một tiếng, đột nhiên mặt Chiến Thần cổ kia chấn động, hướng về phía Giang Nam xông lên kia một tiếng trống vang lên, chấn hắn đến khí huyết sôi trào, nhưng không bị quấy nhiễu đến đạo tâm.

Vi Tuyết Chủ xoáy lên trống trận liền đi, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, lạnh lùng nói:

- Huyền Thiên giáo chủ, hôm nay trong xã tắc đồ cao thủ rất nhiều, nếu ta giết ngươi tất nhiên nguyên khí đại thương, nếu gặp được những người khác liền nguy hiểm, cho nên mới không cùng ngươi phóng đúng, thực sự không phải là sợ ngươi! Chúng ta ngày khác gặp lại!

Giang Nam bước nhanh đuổi theo tiến đến, cười nói:

- Cô nương chớ đi, cùng nhau chơi đùa đã!

Vi Tuyết Chủ đột nhiên thò tay ra sau lưng nhẹ nhàng vẽ một cái, một đạo Tinh Hà sáng chói xuất hiện, ngăn cách không gian trùng trùng điệp điệp, đợi cho Giang Nam vượt qua đạo Tinh Hà thần thông này, nàng kia đã biến mất không thấy gì nữa.

- Nữ nhân này là một nhân vật lợi hại, không phải chuyện đùa!

Giang Nam dừng bước lại, mọi người trong sân giờ phút này đã không có Chiến Thần cổ quấy nhiễu, thần trí lập tức khôi phục thanh minh, nguyên một đám kinh ngạc dị thường.

- Chư vị, chư vị!

Giang Nam nhìn về mọi người phía dưới, cười tủm tỉm nói:

- Mới vừa rồi Hắc Thủy nguyên thành Tuyết Chủ Tiểu Nguyên Quân, dùng Chiến Thần cổ cho các ngươi lâm vào bên trong tự giết lẫn nhau, là Giang mỗ đánh lui Tiểu Nguyên Quân, đem bọn ngươi giải cứu ra, nếu không các ngươi thần trí hôn mê, không có chừng mực, thế tất sẽ chết tổn thương hầu như không còn.

- Đa tạ Giang huynh viện thủ.

Một cường giả tuổi còn trẻ chắp tay nói.

- Không cần cảm tạ, không cần cảm tạ.

Giang Nam cười tủm tỉm nói:

- Chư vị, tuy Tiểu Nguyên Quân ly khai, nhưng nguy cơ của các ngươi cũng không giải trừ, cũng có không ít người ngấp nghé Tiên Đỉnh Lệnh trong tay các ngươi. Các ngươi hiện tại kinh qua một hồi ác chiến, nguyên khí đại thương, không bằng ta làm người tốt làm đến cùng, các ngươi đem Tiên Đỉnh Lệnh trong tay các ngươi giao cho ta, ta đến thay các ngươi đảm bảo, khiêng qua một kiếp này, các ngươi ý định như thế nào?

Mọi người ngạc nhiên, một nữ tử tuổi trẻ tức giận nói:

- Họ Giang, ngươi rốt cuộc là ý định cứu chúng ta, hay là có ý định đoạt chúng ta?

Giang Nam không khỏi đau đầu, dùng tay nâng trán, xoắn xuýt nói:

- Các ngươi nhất định phải ép ta nói ra cái từ kia sao? Được rồi...

- Bây giờ là thời gian cướp bóc!

Giang Nam hung ác nói:

- Đem Tiên Đỉnh Lệnh của các ngươi hết thảy giao ra đây cho ta, nếu không giết sạch! Còn có tiểu nữ nhân kia, ta thấy ngươi có chút tư sắc, hôm nay giáo chủ liền cướp sắc, ngươi tới, đấm bóp lưng cho Giang Đại giáo chủ!

Thi Hiên Vi nhu thuận đi tới, thay Giang Đại giáo chủ nắn vai đấm lưng.

- Hiên Vi Tiên Tử...

Phía dưới bảy tám chục vị cao thủ trẻ tuổi ngạc nhiên nhìn một màn này, Hiên Vi Tiên Tử thân là một trong tứ đại tuyệt sắc của Trung Thiên, giờ phút này bị Giang đại giáo chủ hung thần ác sát kia hiếp bức, phải nắn vai đấm lưng cho hắn, biết điều như một cô dâu nhỏ.

Phải biết rằng, Trung Thiên tứ đại tuyệt sắc, từng cái giống như không trung trăng sáng, bị vô số người truy phủng, bị vô số người theo đuổi, có người thậm chí cầu một bức họa cũng không thể được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.