- Loại bảo vật Khổn Thần Tác này đúng là lợi hại, đem thân thể khí huyết pháp lực thần thức cùng thần hồn trói lại, khóa ở trong thân thể, không hổ là Ma Thần luyện chế pháp bảo.
Trong bóng tối vĩnh hằng của Chư thiên vạn giới, một chiếc thuyền nhỏ rách rưới cô độc phiêu lưu ở trong hư không vô tận, chiếc thuyền nhỏ này mũi thuyền giơ lên một cây cột buồm thật dài, cao tới 20-30 trượng, phía trên buộc một thiếu niên mi thanh mục tú, chính là Giang Nam.
Giờ phút này Giang Nam đã khôi phục diện mục thật sự, đi tới chư thiên vạn giới vẫn còn lấy diện mạo Xích Viêm Thần Tộc đi lại mà nói, nếu bị tu sĩ phát hiện, khẳng định là một cực hình.
Mặc dù Khổn Thần Tác cực kỳ thần diệu, nhưng Giang Nam không không nóng nảy chút nào, Khổn Thần Tác buộc chặc hắn mặc dù là Ma Thần luyện chế thành, lại không phải là Thần minh chi bảo, trói thần hồn của Thiên Cung cường giả thậm chí cường giả gần Thần, nhưng không cách nào trói lại thần hồn của hắn.
Thần hồn của hắn đã sớm luyện thành thần tính, tu thành Huyền thai kim nhân, mặc dù Khổn Thần Tác có hai cây, nhưng mà hiệu quả cùng một cái cũng không có khác nhau.
- Đáng tiếc, dây thừng này trói không được thần tính. Huyền thai kim nhân, đi ra ngoài thôi!
Giang Nam tâm niệm hơi động, Huyền thai kim nhân từ bên trong mi tâm của hắn hiện ra, vừa sải bước ra, tôn kim nhân này mặc dù ở trong mi tâm cùng Tử Phủ của hắn vô cùng vĩ ngạn, nhưng đến ngoại giới lại cũng không lớn, chỉ có một tấc cao, giống như Giang Nam bản bỏ túi.
Huyền thai kim nhân vừa xuất hiện, liền lập tức quơ lấy Địa Từ Nguyên Phủ, nhẹ nhàng chém xuống, hai dây Khổn Thần Tác ứng với búa chém làm bốn đoạn, thân thể Giang Nam run lên, dây thừng rơi vào trong thuyền nhỏ.
- Hai Khổn Thần Tác này cũng là bảo vật, mặc dù trói không được ta, nhưng mà dùng để trói mấy Thiên Cung cường giả, Chưởng Giáo Chí Tôn cấp nhân vật còn không nói chơi.
Hắn cầm dây trói thu hồi, hai dây Khổn Thần Tác này đã bị hắn chặt đứt, uy năng tổn hao nhiều, phải lần nữa tế luyện một phen, liên tiếp lại mới có thể khôi phục uy năng thường ngày.
- Cuối cùng có thể trở về, từ khi ta bước lên Vạn Thi Lộ đến nay, không dài không ngắn, đã qua ba năm, ba năm trước đây tu vi của ta là Huyền Đài Cảnh, mà bây giờ là Thất Bảo Đài Cảnh trung kỳ, đợi trở lại Huyền Minh Nguyên Giới, chỉ sợ sẽ tu luyện tới Thất Bảo Đài đỉnh.
Hắn lần này lịch lãm, kinh nghiệm chuyện tình thật sự quá nhiều, chẳng những trải qua chuyện kinh khủng Bạch Cốt Chi Thành gọi về Đại Xích Thiên Thần Chủ phủ xuống, còn ở trên Vạn Thi Lộ chứng kiến địa ngục xâm lấn chư thiên vạn giới.
Hắn xuyên qua vũ trụ màng thai, cùng Chu Thập Tam Đạo Nhân trong địa ngục cướp Địa ngục Thần Điện, bắn bạo Thái Dương, gặp phải Địa ngục cường giả đuổi giết, trốn vào Đế chiến chi địa thấy được một vị Ma Tôn tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh khác, đã từng gặp dư ba do Quang Vũ Thần Đế cùng Sa La Ma Đế giao thủ.
Làm người ta không thể tưởng tượng nổi vẫn là Đại Xích Thiên Thần Chủ đối với hắn có chút thưởng thức, rất là tài bồi hắn, cho hắn cơ hội vào Ma Nguyên Bí Giới tu luyện, trải qua yêu thú triều, còn săn đuổi một đầu Ma Linh, chiếm được Ma Cực Chứng Tiên Kinh của Sâm La Đại Đế.
Mà cực kỳ có thú vị nhất chính là khi hắn rời Địa ngục thế giới muốn trở lại chư thiên vạn giới gặp phải mai phục, Địa ngục Ma Thần chủ động đem hắn lưu vong chư thiên vạn giới.
- Tương lai nếu ta công thành danh toại, trở thành truyền thuyết, trở thành Thần Thoại, đoạn kinh nghiệm này của ta đủ để lưu truyền hậu thể, viết thành một quyển sách, nói vậy nhất định hoang đường quái dị, không biết có người tin tưởng hay không?
Giang Nam thấy buồn cười, phân biệt phương hướng, tế lên Thiên Dực Thần Chu hướng Vạn Thi Lộ bay đi.
Qua một lúc lâu, cái trán của hắn có mồ hôi lạnh tinh mịn chảy xuống, mới vừa rồi hắn phi hành không dưới mấy chục ức dặm, theo lý mà nói hẳn là sớm đã đi tới phương vị của Vạn Thi Lộ, nhưng Vạn Thi Lộ lại không có xuất hiện!
- Ta lạc đường...
Ở trong bóng tối vĩnh hằng, lạc đường là một chuyện hết sức kinh khủng, vũ trụ của chư thiên vạn giới thật sự quá lớn, quá mênh mông vô tận, mặc dù có chư thiên vạn giới, nhưng chư thiên vạn giới đặt ở trong vũ trụ rộng lớn cũng là nhỏ đến thương cảm, huống chi Vạn Thi Lộ càng thêm nhỏ?
Hơn nữa chỉ có nơi có Địa Từ Nguyên Lực mới có trên dưới đông nam Tây Bắc, nhưng mà ở trong bóng tối vĩnh hằng, hư không vô cực, vô cực thì không phương hướng, chỉ cần lạc đường, liền rất khó tìm được mục đích, thậm chí có những người cả đời ở trong hư không vòng quanh, cho đến mình chết già mới thôi.
- Nếu như tìm không được bất kỳ phương hướng, chỉ sợ ta thật sự là bị trục xuất ở trong bóng tối, cuối cùng hóa thành một cụ xương khô trong bóng tối!
Giang Nam ổn định tâm tình một chút, tinh tế tính toán xuống, lúc này thần thức trán phóng, đồng thời thi triển Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông, vừa về phía trước bay đi, vừa cảm ứng động tĩnh chung quanh.
Thần thức tu vi của hắn đã đạt tới Thiên Cung cấp, thần thức có thể khống chế Thần Thông, dọc theo người đến mấy vạn dặm mới bộc phát Thần Thông. Thần thức của hắn chính là một đôi mắt khác của hắn, nếu như trong bóng tối vô cùng có ánh sáng xuất hiện, thần thức có thể dẫn đầu phát giác.
Mà Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông là một đôi mắt khác của hắn.
Bất luận cái gì cũng tích chứa Địa Từ Nguyên Lực, sức nặng càng lớn, Địa Từ Nguyên Lực càng mạnh, nếu như một thế giới tản mát ra Địa Từ Nguyên Lực, cách ức trăm triệu dặm cũng có thể thông qua Địa Cực Nguyên Từ Thần Thông cảm ứng được.
Trong vũ trụ của Chư thiên vạn giới hoang vu trống vắng, Giang Nam ở trong hư không phi hành, cơ hồ là không mục đích, bốn phía một mảnh đen nhánh, không có bất kỳ ánh sáng, không có bất kỳ màu sắc, không có bất kỳ thanh âm, thỉnh thoảng ở trong bóng tối bay tới mấy viên tinh cầu chết đi lạnh như băng, đó là chiến đấu chẳng biết lúc nào phát sinh, đem thế giới đánh cho tan biến lưu lại.
Hiện tại hắn rốt cuộc biết những Thần Ma phạm vào giới luật bị lưu để ở chỗ này, bởi vì nơi này tịch mịch hoang vu đến có thể làm cho người nổi điên, đem một người tươi sống ép điên, so sánh với chết cũng không bằng!
Song đối với sinh mạng khát vọng khiến Thần Ma phạm tội này lựa chọn tồn tại sống sót, không ngừng gặp phải hành hạ cùng đau khổ, ở trong tịch mịch cùng bóng tối vượt qua cả đời.
- Đó là...
Giang Nam ở bóng tối vũ trụ phiêu lưu bốn năm tháng, thậm chí ngay cả tu vi cũng đã tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh đỉnh, rốt cục, hắn thấy được phía trước có một tia ánh sáng, mặc dù hắn là Đại Tông Sư tâm cảnh, trái tim như cũ không nhịn được kịch liệt nhảy lên mấy cái, vội vàng bay đi.
Để cho hắn thất vọng chính là, đây cũng không phải là là thế giới tản mát ra ánh sáng, mà là một ngọn ngọc thai cố định ở trong vũ trụ.