Hôm nay là một ngày trời nắng đẹp, Hoàng vẫn như mọi khi đi khắp nơi quanh khu rừng này để săn bắt.
Hiện tại cũng đã được một năm từ khi hoàng đến nơi này, Cơ thể hoàng hiện tại đã khá là to lớn tiếp cận chiều cao 1mét, cơ thể là một bộ lông trắng xoá khiến hải rất hiếu kì vì sao ba màu đen mẹ màu vàng mà lại sinh ra hắn màu trắng?.
Trong một năm này hải được bố mẹ hổ của mình chỉ dạy nhiều cách săn bắt, cách sinh tồn nên dần dần Hoàng cũng đã tiếp thu được cuộc sống hoang dã hiện tại.
Bốn chân nhẹ nhàng di chuyển thoăn thoắt trong rừng, đi lang thang tới một mỏm đá trên cao hải khẽ nhìn về phía khu rừng trước mặt, khuân mặt đăm chiêu suy nghĩ về nhân sinh miệng khẽ than
“ Giờ này không biết Thương đang làm gì nhỉ? có vì mình mất tích mà đau lòng hay không? Haizz mà thôi đi mình hiện tại cũng đã không thuộc về nơi đó nữa rồi”
Hoàng khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận làn gió lạnh nhẹ nhàng thổi qua làm đung đưa làn ria mép.
“Bùm” một tiếng nổ lớn từ trong rừng truyền ra khiến hải bừng tỉnh lại, hai mắt tròn xoe màu xanh dương nhìn về hướng phát ra tiếng nổ. ở giữa khu rừng khói bay nghi ngút lên thẳng bầu trời, bầy chim kêu loạn bay khắp nơi
Hoàng nhíu mày lại, trong lòng bỗng cảm thấy có một một nỗi bất an khiến hải có dự cảm không lành nhanh chóng bật dậy hướng về phía cột khói chạy đến
- -- ở bên kia rừng ---
“ nhanh! Mau qua bên kia đốt sạch cho ta!!”
“ Đúng rồi! Lấy mấy bình dầu cho nổ nát hang đồn đó đi! “
“ Các ngươi nhanh qua bên kia tóm hết lũ yêu thú cho ta! “
Liên tục vang lên âm thanh của một tên trung niên hình dáng to béo đang chỉ đạo những kẻ bên dưới phá hoại khu rừng, khiến cả khu rừng trở lên hỗn loạn
“ Ngaooo ô!! “ một âm thanh gàm lớn vang lên. Tên trung niên nghe thấy tiếng kêu liền quay đầu sang chỗ phát ra âm thanh nhìn, đầu bên kia là hai con yêu sư một đen một vàng đang đứng sát nhau phản kháng đám người kia, ánh mắt hắn bỗng nhiên sáng lên hét lớn
- nhanh dùng cung tên hoả dược bắn gục chúng nó cho ta! Chúng nó là hổ yêu a!
Nghe thấy tên chỉ huy ra lệnh cả một đám hơn 20 người không chút chần chờ, trên tay liền giơ cung tên ra nhằm về phía hai con hổ yêu kia bắn
Con hổ đen nhìn thấy hơn chục chiếc mũi tên lao đến phía mình, rồi lại nhìn hổ vàng bên cạnh mình đang nằm bệt dưới đất chân bị thương chảy khá nhiềumáu, hai mắt toả ra một tia sáng, cơ thể quay lưng về phía những mũi tên kia che trước người con hổ vàng.
“Phập Phập” âm thanh vang lên để lại trên lưng hắc hổ gần chục mũi tên cắm vào người, máu đỏ từ vết thương chảy xuống nhuốm đỏ cơ thể nó thể nó. hắc hổ khẽ run lên một cái rồi mất tự chủ ngã bệt xuống đất chỉ để lại một bên con hổ vàng khuân mặt đờ đẫn.
chứng kiến hắc hô bị giết trước mắt mình. hổ vàng sâu trong hai con mắt màu đen chứa sự tức giận liền đứng dậy mặc cho cơ thể đang bị thương lao thẳng đến phía đám người cầm cung tiễn giơ ra lợi trảo một cào xé rách ngực một tên đứng gần đó, huyết tinh chảy ra văng tung toé trên mặt đất, tiếp tục lao vào những kẻ còn lại.
đứng một bên ngồi nhìn, tên đội trưởng nhìn thấy cả đám thuộc hạ ăn hại của mình bị một con hổ yêu đánh cho chật vật liền nhíu mày lại. tay phải khẽ rút ra một thanh trường kiếm bên hông, hắn thúc ngựa phi đến phía trước mặt hổ vàng giơ lên thanh kiếm toả ra một tia sáng chói mắt. ngay sau đó chỉ nghe thấy tiếng “xoẹt” một cái đầu hổ màu vàng liền bay lên không trung rồi rơi xuống đất, bên cạnh thi thể máu ồ oạt phun ra nhuốm đỏ một khu vực
mấy tên thuộc hạ thấy thủ lĩnh của mình chỉ dùng một chiêu chém chết con hổ yêu kia liền tung từng hoan hô lên nịnh nọt “thủ lĩnh xuất thần”, ngồi trên ngựa tên thủ lĩnh kia thấy vậy chỉ khẽ nhếch miệng xua tay sau đó nói với bọn thuộc hạ
“ còn đứng đấy làm gì? mau đi xử lí nốt những con yêu thú khác đi! xong mọi việc chúng ta sẽ thiêu huỷ khu rừng này! “
từ sâu trong bụi cỏ phía sau tên thủ lĩnh. một đôi mắt xanh biếc màu nước biển trong veo không một làn sóng đang chằm chằm không chớp mắt nhìn đám người kia, đặc biệt là tên thủ lĩnh. Hoàng hiện tại trong nội tâm sự tức giận đã lên đến đỉnh điểm, ánh mắt toả ra một luồn sát khí mà hắn trước nay chưa từng có. hắn đang đợi, hắn đợi thời cơ, hoàng biết là nếu bản thân tuỳ tiện xông ra sẽ có kết cục như ba mẹ hổ của hắn vậy! điều này chính là trong một năm qua hải học được từ ba hổ của mình “ sự kiên nhẫn khi đi săn con mồi! “
“ các ngươi mau qua bên kia tìm đi! xem còn con yêu thú nào lẩn trốn xung quanh đây không? “
Tên mập mạp thủ lĩnh tuỳ ý ra lệnh chỉ đạo, bản thân thì cưỡi ngựa đi ra phía bụi cỏ gần đấy nhẹ nhàng bước xuống, sau đó hắn vạch quần ra xử lí nỗi buồn của mình. “ Gàoooo!!! “ một tiếng gầm chứa sự giận dữ từ trong bụi bỏ vang ra làm tên thủ lĩnh giật mình, hắn mở to hai mắt nhìn về phía trước là một bộ hàm răng đớp về phía mình!.