“Nha, Con khỉ lông vàng kia,… Ngươi là bị bệnh mù màu hay sao?? Ta muốn đồ màu lam, là màu lam!! Ngươi đem tới màu vàng này sơn loạn lên đồ đạc làm cái quái gì vậy?”
Nhìn căn phòng mà chính mình đã chuẩn bị màu sắc vô cùng tốt đã bị cái màu vàng một mảnh chói mắt kia hoàn toàn phá hủy, Uhey nổi trận lôi đình với người đang vui tươi hớn hở tô vẽ lên tường. Jeremy, đồ chết tiệt!
Hwang Tae Kyung có kiêu ngạo không tới trợ giúp nàng cũng còn hơn là người chuyên môn gây trở ngại Jeremy này, thật sự làm nàng điên đầu mất thôi!.
“Ô…ô… ta, ta chỉ là muốn hỗ trợ thôi…” nghe tiếng Uhey quát lớn, tiểu tử kia lại ủy khuất trốn biệt vào trong góc xoa xoa móng tay mình.
Kang Shin Woo xoa xoa đầu Jeremy trấn an, tiếp lời nói:
“Quên đi, Jeremy, cậu mau đi nghỉ ngơi trước đi!”
“Ân, “ Jeremy nhu thuận gật gật đầu, như được đại xá, ngay lập tức chạy ra khỏi phòng nhanh như làn gió.
Trên trán Uhey ngay lập tức có ba sọc hắc tuyến chỷ dài. Sao hắn lại chạy nhanh chư vậy a? chẳng lẽ ở đây có cái gì vô cùng đáng sợ?
Như nhìn ra nghi vấn của nàng, Kang Shin Woo lại lên tiếng an ủi: “Jeremy chính là tính cách như vậy hơi tẻ con một chút, nhung mà hắn thật sự là muốn giúp đỡ”
Gì vậy? nàng có nói cái gì sao?? Làm sao hệt như nàng khi dễ hắn vậy? tuy rằng giờ ngoài mặt Kang Shin Woo cười, có trời mới biết giờ trên mặt hắn có bao nhiêu lạnh lùng!!
Tức khí như vậy dồn nén lại trong đầu nàng, tuy rằng trước kia Thân Du Tĩnh nàng thường nhìn người trong giới nghệ sĩ bằng ánh mắt xem thường cùng khinh thị nhưng nàng không thể nào cho ai khác dùng ánh mắt như vậy hoài nghi nhìn mình.
“Này, ngươi … nhất định phải cười như vậy sao? ..ngươi có biết rằng nụ cười của ngươi thực giả dối?! Nếu như ngươi chán ghét ta như vậy?! .. Nếu chán ghét ta như vậy sao không bỏ đi như bọn họ đi? Ngươi như vậy lạnh lùng đứng ở bên cạnh ta, trong lòng lại sinh ra nghi kị ta như vậy ta thật sự không chịu nổi.!!”
Uhey lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt của hắn, trong mắt hắn nàng lại nhìn thấy tràn đầy sự nghiêm túc. Thật sự,.. hắn nghĩ muốn bảo vệ nàng sao?
Nhìn ánh mắt tràn đầy sự cố chấp trước mắt, Kang Shin Woo ngây người, không làm bất kì hành động gì nhưng hắn như thấy tâm hồn của mình bị ai đó nhìn thấu. tại sao nàng lại có thể nhìn thấu suy nghĩ của hăn đây? Nhìn nữ nhân ngay trước mắt, Shin Woo nhịn không được chạm vào thân thể của nàng.
Da của nàng thật mềm mại như lụa, hơi ấm thấm qua lòng bàn tay, thấm vào tận tim của hắn, làm cho tim của hắn đập vô cùng nhanh. Cả người Kang Shin Woo như trống rỗng, không thể nói lên điều gì, bàn tay của hắn chậm rãi kéo dài xuống, véo lấy hai má xinh đẹp kia.
Bàn tay của hắn chạm vào da thịt của nàng như có làn điện giật, tê tê, Uhey nghiêng đầu qua tránh bàn tay của hắn. những sợi tóc thật dài che khuất gương mặt của nảng, làm cho người ta không thấy rõ biểu tình trên gương mặt kia.
Shin Woo cúi đầu nhìn bàn tay trống rỗng của mình, giống như nàng vừa mất đi cái gì, lòng bàn tay ấy cũng trống trơn.
“Thực xin lỗi…” Sau một hồi lâu, Kang Shin Woo trả lời phá vỡ không khí trầm mặc . Giọng nam trầm thấp tràn đầy từ tính phát ra từ đôi môi hồng nhuận của hắn.
“Không có việc gì,.. Ngươi… trước hết ngươi hãy đi ra ngoài đi, còn lại ta sẽ làm nốt.” Như muốn tránh né điều gì đó, Uhey lắp bắp giọng, muốn đuổi Kang Shin Woo đi
“Được rồi,…Nếu cần giúp đỡ gì hãy cứ gọi ta.” Kang shin Woo nhìn thấy Uhey ngượng ngùng. Hắn cũng quay đầu dấu đi sựu xấu hổ của mình, quay người đi ra ngoài. Nhưng mà, hắn cũng không đi xa, hắn chỉ đứng cách nàng một bức tường, thầm thở dài. Hắn cảm thấy Uhay có gì là lạ, sao đến ngay cả hắn cũng trở nên kì lạ??
“Hô,… Người này thật là kì quái nha!! Thôi vậy, quên đi… trước hết làm việc rồi nói sau.”
Chẳng hiểu sao trái tim nàng lại đập rộn lên, nàng đưa tay vuốt vuốt ngực, bũi môi nhỏ xinh để tiếp tục việc vừa mới lên.
“Hô —— người này thật sự là kỳ quái a! ! ... Thôi... Quên đi... Trước làm việc nói sau.” Uhey vuốt lên đang ở kịch liệt nhảy lên trái tim, không sao cả bĩu môi bắt tay vào làm tiếp tục vừa mới việc.
3 giờ sau đó, phòng ngủ một màu thiên thanh mở ra, Uhey bước ra ngoài. Rõ ràng không có tên khỉ lông vàng kia quấy nhiễu nên không có bất kì trở ngại nào phát sinh, tất cả đều thuận lợi, căn phòng đã được nàng trang hoàng vô cùng đẹp. Uhey rất hài lòng về thành quả của mình.
Uhey nhìn quanh, thấy thành quả lao động trong mấy giờ, nàng vô cùng cảm khái, vách tường một màu lam như mộng như ảo, chiếc giường xinh đẹp hai màu trắng đen đan xen, bên giường lại có thêm một chiếc bàn nhỏ xinh xắn cùng chiếc đèn bàn vô cùng đáng yêu. Tuy rằng tất cả đều là đồ cũ, có hơi nhiều bịu bặm thế nhưng nàng đã để một chiếc bàn lớn kê sát cửa sổ để lấy ánh sáng thật tốt a~ Tuy rằng căn phòng này kém căn phòng trước kia của nàng nhưng cũng thật là tinh xảo đáng yêu. Nhưng, có một vấn đề vô cùng cấp thiết! Sau này nàng sẽ đi đâu để rửa mặt đánh răng?
Tuy là toilet ở dưới nhà trong phòng khách cũng có, nhưng là, những vấn đề khác,… đây nàng phải giải quyết như thế nào??? OMG
“Uhey…cơm đã xong, ngươi mau tới đây ăn đi!” Go Mi Nam chậm chạp tiến vào phòng liền ngay lập tức bị cảnh đẹp trong phòng hấp dẫn, dù sao cũng là con gái với nhau, có ai là không thích căn phòng tinh xảo đáng yêu?
“Thật là lợi hại a~ Nhanh như vậy mà ngươi đã làm tốt như vậy rồi! thật là giỏi a~”
Go Mi Nam như một con thỏ con choi choi nhảy tham quan cả căn phòng, bộ dáng của nàng như vậy lại vô cùng đáng yêu, nhưng mà, Uhey lại không phải là nam nhân. Chiêu này đối với nàng là vô dụng!
“Ân, giờ chúng ta cùng đi xuống đi.” Xoay người lại Uhey mặt không chút biểu cảm đi ra khỏi căn phòng.
“Nga?..Nga! đến đây!” Go Mi Nam vui vẻ mà ngốc nghếch đi phía sau, không tim không phổi cười vô cùng thích thú. Điểu này thật làm cho Uhey đi phía trước mồ hôi lạnh chảy dòng dòng, tiểu thư, thật là, chủ nhân cũ của thân thể này thật sự là quá dễ dãi với ngươi rồi~ như vậy một chút phòng bị cũng không có?? Thật sự là ngốc tới mức không nói được cái gì nữa!!
*******************************************************************************
“Này,… đây là… cơm sao?”
Uhey khiếp sợ nhìn một đoàn đen mơ hồ trước mắt mình, nó còn có cái gì đó dinh dính. Nàng nhìn thấy như bị sét đánh trúng, thật không thể động đậy được!
Jeremy trưng ra vẻ mặt vô cùng vô tội, nhìn chằm chằm ‘Đồ ăn’ trước mắt, Kang Shin Woo cũng vô cùng xấu hổ ngại ngùng nhìn ra ngoài cửa sổ, ai nói bọn họ có ai biết nấu ăn đâu?! Còn Hwang Tae Kyung lại trưng ra bộ mặt vô cùng bình thản, không quan tâm bĩu bĩu môi.
Go Mi Nam xem không khi không được ổn, mở miệng gải thích:
“Cô giúp việc có việc nên xin phép nghỉ, chúng ta cũng không biết nấu ăn cho nên,..”
Uhey kêu lên , nhìn 4 người bọn họ hệt như quái vật, chỉ thẳng tay vào mặt bọn họ mà run run nói:
“Cái gì? Ngay cả cơm cũng không biết làm! Các ngươi có phải nam nhân không vậy?”
Ấn tượng của Uhey về đàn ông là trời sinh chỉ để nấu cơm, giặt quần áo, tại sao những người này lại hệt như quái vật vậy?
(Giải thích một chút, gia tộc của Thân Du Tĩnh chính là gia tộc nữ tôn, những người nam nhân chỉ biết làm việc nhà. Ba của cô vì không chịu nổi điều này nên mới li hôn. Còn mẹ của cô vì đi xây dựng sự nghiệp bên ngoài nên cũng rất ít khi trở về, cũng không quan tâm nhiều đến nàng.)
“aid a, chẳng lẽ ngươi biết sao?”
Hwang Tae Kyung nóng nảy mở miệng.
“Vô nghĩa, ngươi nghĩ ta giống ngươi làm con sâu gạo suốt này như vậy sao? Hừ!”
Hừ lạnh khinh thường một tiếng, Uhey còn liếc một cái khinh bỉ hắn rồi nhanh chân bước qua chiếc bàn thiếc, đi vào phòng bếp bắt đầu làm việc. hừ, chẳng lẽ nàng tới đây ở là để làm bảo mẫu sao?
“Chi chi..” theo tiếng động từ phòng bếp vang ra, mấy người tò mò hướng mắt vào trong căn phòng. Nhìn thấy Uhey đang lưu loát vung đao, hành động nhanh nhẹn, hữu lực, nhìn mà mấy người chỉ biết sửng sốt.
Sau khi hoàn thành món ăn, mùi hương tỏa ra vô cùng mê người, lại xinh đẹp hệt như một tác phẩm nghệ thuật. Shin Woo trợn mắt há mồm nhìn những nguyên liệu vô cùng bình thường trước măt này qua tay Uhey lại làm sao trở nên thành những món ngon chỉ nhìn thôi người ta cũng phải rớt nước miếng a??
Thật sự không biết Uhey nguyên lai còn biết cả nấu ăn nha! Còn làm cơm ngon như vậy!
Go Mi Nam nhìn người trong phòng bếp bận rộn trong lòng lại cảm thấy thập phần ghen tỵ, quay đầu ra nhìn lại thấy bên cạnh Hwang Tae Kyung đang một vẻ trợn mắt há mồm lại chợt cảm thấy lòng đau ê ẩm, ngay cả đại ca mắt cũng không rời Uhey a~