Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào...

Chương 102: Chương 102: Cô ta rất căng thẳng




Tôi từng nghe nói một số gà tinh làm chuyện ác, sẽ dùng vị trí bí ẩn nào đó hút thuốc, nhưng lại chưa từng nhìn thấy.

Nhìn khí chất trên người người trước mắt này, dường như đã tiếp nhận không ít rèn giũa và luyện tập, tôi đoán rằng có lẽ cô ta có thể khiến tôi mở rộng tầm mắt.

Nhưng thực tế thì tôi sai rồi, cô ta không biết, cô ta chỉ biết kiêu căng đánh người, sau đó đánh người không được thì đổi thành ném đồ.

Là một người cùng ngành khác phái, tôi cảm thấy xót xa, hổ thẹn vì tố chất làm việc kém cỏi của cô ta.

Các loại tinh dầu massage bị cô ta ném rào rào, ngay cả bàn massage đằng sau tôi cô ta cũng muốn thử lật tung lên, có thể thấy tính tình nóng nảy đến nhường nào.

“Đêm nay, hoặc là anh dùng miệng giải quyết giúp tôi, hoặc tôi sẽ tìm người đập phá tiệm các anh, sau đó tìm người chém chết đồ trai bao anh!”

Cô ta đang uy hiếp, sau đó cửa phòng tắm bị đẩy ra.

Hoàng Hương đi đến, Lưu Thông đi theo sau cô ta.

“Hình như tôi nghe thấy có người muốn đập tiệm của tôi, còn muốn chém chết nhân viên của tôi?”

“Ồ, cô chính là Giám đốc của cửa tiệm này hả, tôi muốn khiếu nại anh ta, anh ta không thỏa mãn yêu cầu của khách hàng!”

Gà tinh chỉ thẳng vào tôi khiếu nại với Hoàng Hương, trên mặt chứa đầy tức giận, dáng vẻ vô cùng kiêu căng ngông cuồng, cũng không biết lấy tự tin từ đâu ra.

“Không thỏa mãn yêu cầu gì?”

“Tôi bảo anh ta dùng miệng giải quyết cho tôi, anh ta không làm!”

Hoàng Hương lên tiếng, lập tức nói với tôi: “Khách hàng chính là Thượng Đế, cần phải thỏa mãn yêu cầu của Thượng Đế.”

Trên mặt gà tinh rất đắc ý, thậm chí cô ta còn khẽ dạng chân ra một chút.

Sau đó Hoàng Hương vẫy tay với Lưu Thông: “Tìm một con chó ngao Tây Tạng, treo một miếng thịt chín phía dưới vị Thượng Đế này, nhất định phải thỏa mãn yêu cầu của Thượng Đế chúng ta, một con không đủ thì tìm hai con. Còn nữa, để thể hiện thành ý của chúng ta, không được phép nhận tiền boa của cô ta.”

Lưu Thông gật đầu, sau đó đi về phía gà tinh.

Gà tinh rất sợ hãi, rống lên độc ác: “Tôi là bạn gái của Tam Ca, ai dám động đến tôi, tôi bảo anh ấy chém chết người đó...”

Lưu Thông vung tay tát một cái, lập tức khiến khóe miệng gà tinh rớm ra vệt máu.

“Tam Ca nào, có phải Mã Tam Nhi không.”

Gà tinh dường như bị đánh cho hồ đồ, cũng không lên tiếng nữa, chỉ rầu rĩ gật đầu.

Ngay sau đó, Lưu Thông lấy điện thoại di động ra gọi: “Mang sáu mươi triệu lăn đến đây chuộc người.”

Chưa đầy mười phút đã có người đến, trên hai bắp tay đều là hình xăm, thậm chí trên cổ cũng có, mang theo bảy tám đàn em, anh ta chính là Mã Tam Nhi.

Mã Tam Nhi đi đến trước mặt Hoàng Hương, lập tức lộ ra nét mặt tươi cười: “Chị, có chuyện gì vậy?”

Hoàng Hương chỉ vào con gà tinh kia: “Tự hỏi.”

“Tam Ca, em...”

Gà tinh muốn kể khổ, sau đó chính là liên miên không dứt kể lại một lượt chuyện xảy ra, cả khuôn mặt kích động giống như một cái đầu heo, không còn chút dáng vẻ nào của con người.

Sau khi hỏi thăm xong, nhất là sau khi biết được gà tinh muốn anh ta dẫn người đến đập tiệm này, chém chết Hoàng Hương, sắc mặt lập tức thay đổi.

Vội vàng nhận tiền trong tay đàn em, móc ra ba xấp tiền màu xanh mới tinh, hai tay dâng lên cho Hoàng Hương.

“Chị, tối nay trên người em chỉ mang theo chín mươi triệu, ngày mai phái người mang sáu mươi triệu đến cho chị.”

Hoàng Hương quay người rời đi, Lưu Thông cầm tiền đi theo sau lưng cô ta.

Trong phòng tắm cũng chỉ còn lại tôi, Mã Tam Nhi và bảy tám đàn em của anh ta, đương nhiên còn cả tiểu thư gà tinh.

Tiểu thư gà tinh bước lên phía trước, sau đó lại bị Mã Tam Nhi tát ngã xuống mặt đất.

“Mang đi, đêm nay cho các cậu cùng vui vẻ. Không phải cô ta thèm sao, cho cô ta đủ.”

Sau đó Mã Tam Nhi rời đi, sau đó nữa là tiếng hét sợ hãi của tiểu thư gà tinh, nhưng rất nhanh tiếng thét chói tai này đã bị nhấn chìm bởi tiếng cười gằn vui vẻ của đám đàn em...

Sau khi bọn họ rời đi hết, tôi đang định dọn dẹp căn phòng, Lưu Thông lại quay về: “Bà chủ Hoàng tìm cậu, tôi sẽ cho người dọn dẹp nơi này, cậu đi đi!”

Đưa cho Lưu Thông một điếu thuốc, sau đó tôi đi đến văn phòng của Hoàng Hương.

Ba xấp tiền trên bàn, cô ta cầm một xấp ném cho tôi.

Sau đó tôi trả lại tiền về trên bàn, hai tay bất chợt xoa nắn bả vai cô ta.

“Tôi đã từng nói, tôi không có hứng thú với tiền boa, tôi có hứng thú với chị.”

Hoàng Hương im lặng, sau đó nắm chặt bàn tay đang vân vê trên bả vai cô ta của tôi, khe khẽ dán gò má vào.

“Trong lòng hơi mệt mỏi.”

Cơ thể không mệt, trong lòng mệt, trong lòng mệt tức là cần yên tĩnh, vì vậy tôi gật đầu rời khỏi phòng cô ta.

Trước khi sắp ra khỏi cửa, cô ta nói với tôi: “Tiền này cho cậu, tối nay cậu làm rất tốt, trong tiệm có quy củ của tiệm, nếu quy củ đã không thể phá, vậy đó là tiền cậu nên được, không phải tiền boa.”

“Tôi không cần, chị mua quần áo đi, coi như là tôi tặng chị.”

Sau khi rời khỏi văn phòng của Hoàng Hương, tôi trở về phòng nghỉ, hút thuốc thả phanh với đám người Lưu Thông, tiêu hao thời gian nhàm chán.

Cho đến khi tan ca cũng không xảy ra chuyện gì nữa, trở về nơi ở nằm ngủ.

Nằm ở trên giường, tôi cảm thấy tối nay chuyện này xử lý không được tốt lắm, cách giải quyết thật sự hoàn mỹ hẳn phải là không nói chuyện, lại không cho gà tinh này nổi nóng, đây mới là cách làm chính xác của một con vịt.

Tôi còn chưa đủ thông minh, còn chưa đủ khôn khéo, vì vậy tôi còn cần phải học tập nhiều hơn.

Lăn qua lộn lại không ngủ được, tôi suy nghĩ, nếu lần sau lại gặp chuyện thế này, cần phải dùng phương pháp gì để giải quyết, hóa giải loại phiền toái này...

Hơn nửa tháng sau đó đều khá bình yên, mỗi ngày chính là đi học, đi làm, đi học, đi làm, vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ. Nếu như nói có gì ngoại lệ, đó chính là trong khoảng thời gian đó Loan Gia Gia tìm tôi hai lần, nhưng tôi đều thành công không cho cô ta ăn mất, còn khiến cho cô ta che đậy phía dưới ném tiền rời đi.

Dường như điều này khiến cho cô ta không vui, oán trách tiền bỏ ra không ít, đến nay lại vẫn chưa thật sự nếm thử mùi vị của vật kia là thế nào.

Sự oán trách của cô ta cũng là thành công của tôi, mà đối với tôi thì sự tồn tại của cô ta chính là dùng để rèn giũa bản lĩnh cho chính mình.

“Đi thôi, đến giờ đi làm rồi!”

Lưu Thông gọi tôi, tôi trả lời một tiếng, sau đó đi ra ngoài cùng ông ta, đi vào trong tiệm.

Vừa mới đến tiệm, tôi lập tức nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc bên trong sảnh lớn.

Chuẩn xác mà nói, khuôn mặt quen thuộc cũng không đúng lắm, bởi vì tôi chưa từng nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt cô ta, cô ta vẫn luôn dùng tóc che khuất nửa khuôn mặt, mặc dù thoạt nhìn nửa khuôn mặt kia của cô ta rất đẹp.

“Cô chờ một lát, tôi đi thay quần áo.”

Cô ta ừ một tiếng, sau đó chờ trong sảnh lớn.

Chỉ thoáng chốc, tôi thay quần áo xong đi ra sảnh lớn, dẫn cô ta đến phòng tắm massage.

Tôi cởi bỏ quần áo giúp cô ta, nhưng lần này bên trong cô ta không mặc bikini nữa, là một bộ nội y màu đen, nhìn rất gợi cảm, có loại hương vị của tình thú, chỉ nhìn sau lưng đã khiến tôi nảy sinh xúc động không nhịn được muốn tách hai chân cô ta ra tiến vào bên trong tìm tòi hư thực.

“Tự tôi cởi nội y.”

Ngay khi tôi giơ tay định cởi nội y giúp cô ta, cô ta nói như vậy.

Tôi đáp lại một tiếng, ngay sau đó được ngắm nhìn phần lưng ngọc ngà xinh đẹp và bờ mông nở nang của cô ta.

Trong khoảnh khắc cô ta xoay người cởi quần lót, xuyên qua kẽ hở hai chân cô ta, tôi thấp thoáng nhìn thấy ánh đen mông lung, vô cùng mê người, loại thấp thoáng này càng lộ ra vẻ đẹp, lại càng dễ dàng khiến lòng người nhộn nhạo hơn so với loại đong đưa kia.

Sau khi cởi xuống toàn bộ, gót sen của cô ta khẽ di chuyển, chậm rãi xuống nước, tạo nên những gợn sóng lăn tăn trong bể tắm.

Tôi khe khẽ massage giúp cô ta, rất thoải mái, đến khi hai tay xuyên qua dưới nách chuẩn bị massage nơi vững chắc no đủ kia, cô ta lại ngăn cản một lần nữa.

Tôi không chống lại yêu cầu của cô ta, chỉ là hai tay từ phía sau vòng lên, nắm lấy hai bàn tay nhỏ trước người cô ta, sau đó gối cằm lên bờ vai thơm ngát của cô ta, khẽ khàng liếm vành tai, cần cổ của cô ta.

Thời gian dần trôi, hô hấp của cô ta ngày càng dồn dập, hơn nữa có thể cảm nhận rõ ràng hai gò má cô ta nóng bừng lên.

Điều này khiến tôi cảm thấy rất đã nghiền, thế là dứt khoát dính sát nơi đã phản ứng theo bản năng của cơ thể lên phần lưng bóng loáng của cô ta.

Cô ta cảm thấy rõ ràng loại nóng rực kia, vì vậy cô ta hơi căng thẳng, nắm chặt lấy hai tay tôi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.