Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào...

Chương 99: Chương 99: Phúc lợi lớn nhất




Tôi rất kích động, tôi nghĩ tối nay tôi sẽ đắc thủ, tôi sẽ có được những gì tôi muốn, được cảm nhận thân hình quyến rũ và mê hoặc của Trương Ngọc Dung.

Nhưng thực ra, khi khoá quần được mở ra hoàn toàn, cô ấy đã trực tiếp nhét nội y nhỏ nhắn gợi cảm vào đũng quần của tôi.

“Cậu được phép ‘chơi súng’ với chiếc quần lót nhiễm hương vị nơi bộ phận thân mật nhất của chị đây, phúc lợi này ổn chứ?”

“Ừm, phúc lợi này rất tốt…”

Rốt cuộc tôi cũng không kiếm được chút gì, ăn tối xong tôi để xe ở đây, nhờ cô ấy chở về, rồi bắt taxi đến Phòng tắm Đế Vương.

Khi tôi đến nơi thì đã tám giờ tối, vừa đúng giờ làm việc.

Tôi và Lưu Thông mỗi người châm một điếu thuốc, chúng tôi cùng trò chuyện tán gẫu.

“Khỉ Gầy sáu giờ tới, kết quả đúng là đã chộp lấy được một người khách.”

“Sao, có tiền boa không?”

“Tiền boa? Khỉ gió! Khách vừa nhìn thấy anh ta đã quay đầu bỏ đi, nói sau này sẽ không bao giờ đến chỗ này của chúng ta nữa, cậu không thấy bang chủ Hoàng tức giận mắng anh ta như thế nào đâu, chửi rủa là tại sao còn chưa tới giờ đi làm mà anh ta đến đây làm gì, có phải bên cạnh tranh cử đến phá quán không!”

Tôi nghĩ Khỉ Gầy chắc hẳn oan ức lắm, nên tôi rất muốn khuyên anh ta một câu— đáng đời!

Cả đêm không có chuyện gì, cũng có tới bốn năm người khách, đáng tiếc không chọn tôi, thế là tôi cứ thong dong vui vẻ nói chuyện phiếm với Lưu Thông ở đây.

Khoảng mười hai giờ sáng, tôi đang nằm trên ghế sô pha định chợp mắt một lúc, điện thoại vang lên.

Tôi nhìn thì đó là Thôi Tuyết Ngưng, lúc này mới nhớ ra mình đã quên ném tấm thẻ điện thoại mua không ký tên tạm thời.

Nhưng chuyện đó cũng không quan trọng, tôi trả lời điện thoại của Thôi Tuyết Ngưng, cô ấy hỏi tôi khi nào thì về, cô ấy nói cô ấy đói.

“Em đói thì gọi đồ ăn đi, chúng ta đang ở trong phòng tổng thống mà, cứ ăn thoải mái, muốn ăn gì thì ăn cái nấy, có anh ở đây mà, ôi em không biết đâu, anh thắng nhiều ơi là nhiều, haha, không thèm nghe em nói nữa, Tuyết Ngưng, ngày mai anh sẽ ở cạnh em, cứ vậy nhé…”

Cúp điện thoại, tôi rút thẻ điện thoại, sau đó xé con chip thành từng mảnh, ném tất cả vào sọt rác.

Vừa đổi sang thẻ trước đó, sau đó đã có người gọi đến.

Đó là một số lạ, thế là tôi nhấc máy, hỏi đối phương là ai.

“Xin phép Lưu Thông nghỉ đi, nói là có chuyện, sau đó đến văn phòng của tôi.”

Là giọng của bang chủ Hoàng Hương, không biết nửa đêm cô ấy gọi tôi làm gì.

Thế là tôi nói với Lưu Thông tôi có việc phải về sớm, Lưu Thông gật đầu, sau đó chỉ ra ngoài.

“Mặc dù chuyện này nói với tôi là xong, nhưng cậu nên đi nói một tiếng với bang chủ Hoàng, kẻo khi không có đủ nhân lực cô ấy lại đổ lỗi cho cậu.”

Tôi gật đầu, sau đó thay quần áo, đến văn phòng của Hoàng Hương.

"Hương Nhi, ba chiếc tất đen của cô, mỗi ngày một chiếc mới hả?”

Hoàng Hương liếc tôi một cái, châm một điếu thuốc lá rồi ném cho tôi một bao thuốc.

Tôi lấy một điếu ra, vị ngon và nhẹ.

“Hai đôi tất, mỗi ngày giặt một cái, anh làm gì được?”

Tôi đặt lại bao thuốc lên bàn của cô ấy: “Tất nhiên là không, nhưng tôi có một gợi ý, sau khi thay đồ thì đừng giặt, để lại cho tôi ‘chơi súng’ đi. Đó là đôi tất lụa ướt đẫm hương thơm nơi đôi chân xinh đẹp của cô, ‘chơi súng’ nhất định là rất thú vị.”

Hoàng Hương đỡ trán, lúc lâu sau mới nói: “Tôi hoàn toàn cứng họng với sự vô liêm sỉ của anh.”

“Cảm ơn cô đã khen, không biết là có thưởng gì không nhỉ?”

Hoàng Hương nhấp thêm một ngụm thuốc, sau đó dúi điếu thuốc vừa châm vào gạt tàn.

Cô mở ngăn bàn, lấy trong ví ra 1 triệu 8, đặt lên bàn làm việc.

“Tiền boa cho anh, đây cũng tính là một phúc lợi nhỉ?”

Tôi đứng dậy, đi đến trước mặt cô ấy: “Tiền boa không phải là phúc lợi, cô mới là phúc lợi lớn nhất.”

Hoàng Hương mỉm cười, sau đó đứng dậy, nắm lấy tay tôi, kéo tôi vào phòng bên cạnh văn phòng của cô ấy nương theo tiếng ‘cạch cạch’ từ đôi giày cao gót.

Tôi cứ nghĩ cô ấy muốn ngủ với tôi, còn suy nghĩ liệu điều này có quá trực tiếp và ảnh hưởng đến giá trị của tôi hay không. Dù sao những khách hàng lớn mà tôi tiếp luôn động một tí là có những mấy chục triệu, 1 triệu 8 của Hoàng Hương đây quả thực là một vết nhơ cho sự nghiệp rực rỡ của tôi.

Nhưng hóa ra là tôi đã nghĩ nhiều quá, phòng bên cạnh có vẻ là phòng tắm riêng của cô ấy.

Nhìn phong cách trang trí cũng giống với các phòng tắm khác, tôi hỏi Hoàng Hương: “Đây là đãi ngộ đặc biệt à?”

Câu hỏi của tôi tế nhị, nhưng câu trả lời của Hoàng Hương thì lại trực tiếp: “Anh là người đầu tiên.”

Cô ấy dang tay giống như luffy, sau đó giơ hai tay lên trên đầu như một người thợ lặn đứng trên nơi cao nhảy xuống.

Khi dang tay ra, tôi giúp cô ấy cởi chiếc áo khoác mỏng bên ngoài.

Lúc đưa tay lên, tôi giúp cô ấy vén chiếc áo trong nhỏ ôm sát vào người.

Sau đó, một chiếc áo lót hình hoa bách hợp màu hồng nhạt xuất hiện trong tầm mắt tôi.

“Hương Nhi, đồ lót nhỏ của cô rất sexy, khiến tôi không nhịn được mà phá vỡ quy tắc của cửa hàng chúng ta.”

Hoàng Hương không nói chuyện, chỉ là có chút thở gấp.

Điều này khiến tôi cảm thấy hơi nghi hoặc, vì tình huống này chỉ xảy ra đối với những cô gái ngại ngùng vì lần đầu tiên người khác giới nhìn thấy thân hình gợi cảm của mình nên thở gấp.

Vậy Hoàng Hương thì sao?

Rồi tôi suy nghĩ, chắc đây là lần đầu tiên cô ấy để lộ thân hình mình trước mặt người đàn ông không phải chồng mình.

Nói cách khác, nếu đêm nay tôi tiến vào cơ thể cô ấy, thì tôi là người đàn ông thứ hai của cô ấy.

Kéo khoá kéo sau váy ra, sau đó tôi giúp cô ấy cởi váy.

Đôi giày cao gót bị cô ném sang một bên, cả người bây giờ chỉ còn lại một mảnh áo lót, nội y nhỏ và bộ ba mảnh tất chân.

“Giúp tôi cởi tất đi!”

Sau một lúc im lặng, giọng nói của Hoàng Hương vang lên.

Thế là hai tay tôi áp vào cái mông đầy đặn của cô ấy mà xoa nhẹ.

Rất đầy đặn và gợi cảm, nhưng không phải là loại nhiều thịt, mà là một loại đàn hồi chắc chắn.

Có người nói mông của phụ nữ chặt chẽ giống như nơi bí ẩn của cô ấy, như vậy nếu giả thuyết này là sự thật, Hoàng Hương phải rất chặt, sẽ rất khiến người ta thoải mái.

“Anh định sờ đến bao giờ?”

Lời nói khó xử phát ra từ miệng Hoàng Hương, tôi thản nhiên đáp: “Nhanh thôi, không chậm trễ việc cô đi ăn sủi cảo đón giao thừa đâu.”

Đùa thì đùa, nhưng tay của tôi vẫn tiếp tục.

Tôi đưa hai tay lên, đút vào ống tất đang áp vào bụng Hoàng Hương.

Bụng dưới trơn nhẵn, mịn màng, không có nửa phần mỡ, rất gợi cảm, cảm giác tuyệt vời đến nỗi tôi không thể buông tay được.

Hoàng Hương hít sâu một hơi, đoán được cô ấy định nói gì, cho nên tôi không đợi cô ấy nói, tôi trực tiếp giúp cô ấy cởi tất.

Cả động tác vô cùng nhẹ nhàng, tám ngón tay trái phải đè lên đôi chân mảnh mai của cô rồi từ từ trượt xuống khiến thân thể mềm mại của cô khẽ run lên.

“Vậy còn hai cái này thì sao?”

Hai món tôi hỏi là đương nhiên là áo ngực và nội y nhỏ bên trong.

Hoàng Hương lại im lặng, sau một phút, cuối cùng cô ấy cũng nói một cách gian nan.

“Không để lại một mảnh nào.”

Thế là, tôi dùng hai tay chạm vào tấm lưng ngọc ngà mịn màng của cô ấy, nhẹ nhàng cởi cúc lưng ra, giải phóng đôi đầy đặn đầy sung mãn kia. Dù ở phía sau, tôi vẫn có thể nhìn thấy sự sung mãn và độ cứng chắc của nó.

Cuối cùng, đôi tay đã cương cứng đè lên hai bên eo của cô, ngay cả nội y mỏng manh cuối cùng giúp cô che giấu sự xấu hổ cũng hoàn toàn tách khỏi thân thể mềm mại của cô.

Hoàng Hương lúc này, thân hình mềm mại động lòng người, không mảnh vải che thân, hết sức dụ hoặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.