Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào...

Chương 110: Chương 110: Thúc đẩy cậu phấn đấu




Trọn vẹn hơn nửa canh giờ, Hoàng Hương đầu hàng tuyệt đối, dù cho là đang trong nước ấm, cô ta vẫn đầu đầy mồ hôi như cũ, tóc ướt sũng dán vào ở phía trên, vô cùng mỏi mệt.

Nhưng trên khuôn mặt mỏi mệt kia, lại treo nụ cười thỏa mãn.

“Lâu rồi không có thoải mái như vậy, không đúng, là chưa bao giờ được thoải mái như vậy.

Hoàng Hương thay đổi quá mức, hôn khẽ một cái lên mặt tôi, mắt say lờ đờ mê ly.

“Tôi bây giờ hình như lại biết, vì sao những người phụ nữ kia đều bằng lòng cho cậu tiền boa, bởi vì quả thực rất dễ chịu.”

Tôi rửa sạch bên dưới của cô ta bằng nước, để thứ không tan trong nước đặc dính tồn tại toàn bộ cọ rửa mà ra.

“Cô nghĩ nhiều rồi, ngoại trừ chị, trong Đế vương này không có một người phụ nữ nào được hưởng thụ qua loại đãi ngộ này. Từ một trình độ nào đó mà nói, chị phá trinh của tôi!”

Hoàng Hương yêu kiều cười: “Vậy ý của cậu là, tôi còn phải đưa phong bì cho cậu?”

“Có thể, một đồng không chê ít, tiền tỷ không chê nhiều, cứ như vậy thì tốt, tôi còn không kiêu ngạo!

Hoàng Hương ra khỏi bồn tắm, trên mặt nở nụ cười. Nhìn ra được, tâm trạng cô ta bây giờ đã khá nhiều.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ với cô ta trong vòi hoa sen, cô ta vỗ nhẹ vào đồ vật vẫn đang chào mình: “Tôi không thỏa mãn được nó, cậu thay người phụ nữ khác thỏa mãn nó đi!”

Tôi vỗ vỗ tay: “Không cần, nó có hai người bạn gái.”

Hoàng Hương sững sờ, lập tức cười to, nhánh hoa run rẩy, nhất là đôi gò bồng đảo căng tròn trước ngực kia, càng rung lắc, để cho người ta càng động tâm them muốn......

Hoàng Hương mặc quần áo tử tế về phòng làm việc, lúc tôi mặc xong quần áo ra cửa, cô ta cho tôi cái phong bì 24 triệu, ngụ ý cát tường phát tài.

Nhưng tôi không nhận.

“Để cậu mua quần áo, người phụ nữ đẹp mặc kệ là lúc nào, trải qua bất kể chuyện gì, đều hẳn là thích trang điểm, ăn mặc thật xinh đẹp.”

“Cô nói là tôi cách ăn mặc không xinh đẹp?”

“Sai, tôi là hi vọng cậu ăn mặc càng xinh đẹp, để Hoàng Định Văn tên khốn kiếp kia hối hận, sau đó chúng ta còn không xử lý anh ta!”

Hoàng Hương cười, rất xán lạn......

Buổi tối tan việc xong, về tới nơi ở Lưu Thông.

Tôi từ phòng tắm cọ rửa xong đi ra, sau đó Lưu Thông hai tay để trần tiến phòng tắm. Lúc này, tôi mới lần đầu tiên chú ý tới xương bả vai phía sau lưng anh ta có một hình xăm, hơn nữa là một mặt người cổ đại.

“Ông xăm cái đầu người ở chỗ đó làm cái gì, nửa đêm hù dọa người ta?”

Gương mặt kia dựa theo sự di chuyển của Lưu Thông cũng cử động nhẹ, khi thì nụ cười quỷ quyệt, khi thì dữ tợn, mặc dù sinh động như thật, nhưng nhìn quả thật hơi dọa người.

Lưu Thông duỗi hai tay ra, chắp tay trước ngực, thì thào lẩm bẩm, không biết không trách, không biết chớ trách......”

Thì thầm gần mấy giây sau, Lưu Thông lúc này mới dừng lại, sau đó cũng không giải thích với tôi, tiến vào phòng tắm.

Ở phòng khách cầm tiền đồng trên đầu lưỡi luyện tập, đại khái mười mấy phút sau, Lưu Thông từ phòng tắm ra.

“Ngày mai tôi ra ngoài, cậu giúp tôi chỉ huy trực ban, có lẽ là một tháng.”

Cất đồng tiền đi, tôi hỏi Lưu Thông đi đâu, ông ta nói đi Tây Tạng du lịch.

“Ông thật là có tâm trang tốt đấy, trung tâm tắm rửa Đế vương sắp thuộc về Hoàng bang chủ, ông lại còn có tâm trạng đi du lịch. Chờ ông trở về, đoán chừng nơi đây đóng cửa rồi.”

Lưu Thông đốt một điếu thuốc: “Cho nên mới muốn đi du lịch!”

Chắp tay trước ngực, đầu ngón tay kẹp thuốc, sau khi trịnh trọng vái bốn phương tám hướng ba vái xong, Lưu Thông về phòng ngủ.

Đêm nay tôi mới phát hiện, Lưu Thông người này lải nhải, dường như không đơn giản như trước kia, giống như người có tâm sự vậy......

Đương sáng ngày thứ hai tôi rời giường, mới hơn chín giờ sáng, đối với loại động vật sống về đếm như tôi mà nói, hơn chín giờ vẫn còn sớm.

Nhưng trên thực tế hiển nhiên còn có người sớm hơn, lúc đi tới phòng vệ sinh đi ngang qua phòng ngủ của Lưu Thông, trong phòng của ông ta đã không còn ai, chỉ có một tờ giấy để chỉnh tề trên giường.

Tôi cầm lên xem, đại ý là ông ta đi, ra ngoài đi bộ một chút, sẽ trở về, cũng có thể là không về.

Tóm lại tôi xem dừng lại cũng không hiểu ông ta rốt cuộc là muốn biểu đạt chuyện gì, nhìn giống như đang nói nhảm vậy.

Thế là tôi tiện tay để lại tờ giấy trên giường, tiếp tục tiến về phòng vệ sinh giải quyết vấn đề.

Đại khái lúc chín giờ rưỡi, tất cả đều xử lý xong xuôi, tôi về tới chỗ ở của Trương Ngọc Dung.

Cô ta ở bên ngoài, thế là tôi rón rén mở cửa phòng ra.

Vào cửa thì cởi giày ra, sau đó ở trước cửa phòng ngủ nhìn, vẫn còn ngủ say.

Tôi cởi sạch toàn bộ quần áo, không mảnh vải che thân đi tới phòng ngủ của cô ta, sau đó lén lút chui vào chăn cô ta.

Sau một cái chớp mắt, lúc tôi vừa mới tiếp xúc cơ thể non mềm mơn mởn, còn chưa kịp hưởng thụ loại quyến rũ cùng xinh đẹp, có xúc cảm lạnh buốt trên ngực.

Tôi vén chăn lên xem xét, lại là cái súng đồ chơi......

Nằm tại trên giường lớn, tôi nghiêng mắt nhìn về gương mặt hoàn mỹ Trương Ngọc Dung: “Vợ ơi, chị đi ngủ cũng mang theo súng, không sợ cướp cò a?

Trương Ngọc Dung ngáp một cái, lập tức ngẩng đầu gối lên trên cánh tay của tôi: “Không mang súng, vậy còn không để tên lưu manh cậu đây ăn sạch không sót lại một chút cặn. Hơn nữa, nếu thật bị cậu ăn hết vậy thì thôi đi, người khác không thể được.”

Xoa nắn lấy đôi gò bồng đảo căng tròn, mịn màng của cô ta, nâng cặp đùi thon dài như ngọc, tôi dần dần lại có phản ứng, thế là loại phản ứng kia do phần bụng mịn nhẵn trên bụng cô ta mang lại.

Trương Ngọc Dung mặt đầy kiều mị, tôi sau đó cảm giác được cô ta vươn tay ra, ở trong chăn nhẹ nhàng vuốt ve.

Mặc dù tôi nhìn không thấy, nhưng lại có thể cảm nhận rõ ràng.

Năm ngón tay tung bay, liên tiếp rơi vào bên trên cơ thể tôi, như đang đánh đàn dương cầm vậy, rất có cảm giác tiết tấu, hoặc dịu dàng, hoặc cuồng bạo, hoặc thư giãn, hoặc gấp rút......

Mười mấy phút sau, tôi bận bịu nói với Trương Ngọc Dung nói: “Đừng đùa, tôi đầu hàng, lại chơi thêm một lần nữa.”

Trương Ngọc Dung cười khanh khách, lập tức hai tay chạy lên ngực của tôi, lúc nhanh lúc lại dị dàng trêu chọc lấy, phảng phất coi tôi là đàn cổ, cung thương giốc, chùy vũ( 5 loại ngũ âm) năm dây cung tất cả đều bị trêu chọc.

Tôi cũng chịu không nổi nữa đáy lòng xúc động, thế là xoay người, đặt Trương Ngọc Dung mềm mại đáng yêu cơ thể mềm mại cho ở dưới thân.

“Dưới giường của tôi có một cái rương tiền mặt.”

Trương Ngọc Dung cười duyên nhìn về phía tôi, sau đó tôi đè lên cơ thể cô ta, mặc cho chỗ đó của mình sung mãn thẳng tắp áp sát vào trên người ta......

Sau một hồi, tôi rời khỏi cơ thể mềm mại của Trương Ngọc Dung, cuối cùng cũng không có làm gì với cô ta.

“Vừa sáng sớm tới tìm tôi, sẽ không đơn giản là muốn cùng tôi triền miên đấy chứ?”

Một lần nữa kéo cô ta vào trong ngực, nhẹ nhàng hôn trán của cô ta, sau đó tôi kể lại chuyện của Hoàng Hương cùng Hoàng Định Văn.

Tôi nói xong, Trương Ngọc Dung nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Cô ta biết, tự nhiên cũng sẽ biết nên làm gì bây giờ.

Tôi quay đầu nhìn chăm chú nhìn gương mặt xinh đẹp mỹ miều đến không tưởng nổi của cô ta: “Tôi giúp Hoàng Hương, chị chắc không phải không vui chứ?”

Trương Ngọc Dung cười khẽ, xinh đẹp vô ngần: “Sao lại thế, tôi không phải hoàng hậu của cậu sao? Hoàng hậu là mẫu nghi thiên hạ, có dáng vẻ hoàng hậu, luôn giúp cậu quản lý tốt hậu cung là được rồi.”

“Ây, thật sự là hoàng hậu tốt của trẫm.”

Lại lần nữa khẽ hôn đôi môi non mềm gợi cảm của cô ta, đầu lưỡi dây dưa.

Sau khi hôn nhau đầy gợi dục xong, tôi nói với Trương Ngọc Dung: “Nhưng chị yên tâm, tôi và Hoàng Hương không phải người một đường, hẳn là không thể đi cùng nhau.”

Trương Ngọc Dung lên tiếng, nhìn ra được, cô ta hơi cao hứng.

Thế là tôi hiếu kỳ nói: “Chị cũng đừng vội ăn, tôi đều bị Bích Phượng cùng Lục Tiểu Nham ăn hết rồi, nếu lại bị người khác ăn nữa, chị không thèm ăn?”

Cô ta xoay người lên, ghé trên người tôi: “Đương nhiên thèm a, nhưng tôi với họ không giống nhau lắm. Cậu đã thích tôi như vậy, vậy tôi để mình làm mồi câu, thúc đẩy cậu phấn đấu.”

“Nếu chị đã thèm, vậy tôi giúp chị giải quyết thôi!”

Thế là, tôi xốc chăn lên, lộ ra cơ thể Trương Ngọc Dung non mềm trắng nõn......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.