Đêm Ấy, Tôi Rơi Vào...

Chương 87: Chương 87: THƯỞNG CHO CẬU một triệu tám




Hoàng Hương từ chối, vì vậy tôi không thể nếm thử và cảm nhận đôi chân dài quyến rũ được bao bọc trong đôi tất đen của cô ta nữa.

Sau đó cô ta gọi một người đến, người đó tên là Lưu Thông.

Lưu Thông là giám đốc hướng dẫn, Hoàng Hương lệnh ông ta đưa tôi đi làm quen hoàn cảnh công việc ở bên này.

Dưới sự dẫn dắt của Lưu Thông, tôi đã quen với nơi làm việc và quy trình của bộ phận khách nữ của Phòng tắm Đế Vương.

Móc ra một gói thuốc lá, đưa cho Lưu Thông một điếu rồi châm giúp ông ta, tôi cũng tự mình châm một cây, còn lại thì lặng lẽ bỏ vào túi ông ta.

Lưu Thông liếc tôi một cái, không có từ chối.

Sau khi dẫn tôi đi một vòng và giới thiệu nội dung, quy trình làm việc xong, tôi theo ông ta đến sảnh của trung tâm tắm rửa.

Ngồi trên ghế sofa trong sảnh, ông ta móc thuốc lá của mình ra, còn đưa cho tôi một điếu.

“Sau này cố gắng đừng hút thuốc khi có khách đến, nếu bởi vì khách ghét mùi thuốc lá mà dẫn đến việc cậu bị đổi đi, vậy thì sẽ vì nhỏ mà mất lớn rồi. Nếu như thật sự không nhịn được, thì mang theo kẹo cao su trên người, cũng có thể thoa nước hoa nam.”

“Còn nữa, tám giờ tối phải đến làm đúng giờ, một giờ sáng được tan làm, giả sử như cậu muốn thì cũng có thể xem tình hình rồi ở lại thêm một lúc nữa. Nhớ, không được xảy ra quan hệ với khách, ra khỏi cửa tiệm thì là chuyện của cậu, nhưng ở trong tiệm thì tuyệt đối không được!”

Lưu Thông dặn dò rất nhiều, có lẽ là do con người không tệ, hoặc có lẽ là bởi vì gói thuốc lá đó.

Buổi chiều không có khách gì cả, tôi nói với Lưu Thông, tìm một cái khách sạn gần đây để ở.

Trên con đường này không thiếu khách sạn nhỏ, dù sao hai bên đường không phải KTV thì cũng là phòng tắm rửa, đều là những nơi tốt để hoạt sắc sinh hương, những chỗ để ngoại chiến như khách sạn càng không thể thiếu được.

Thuê một phòng đơn đơn giản, tôi bật quạt và ngủ trong đó cả buổi chiều.

Buổi tối mới ra ngoài, tuỳ tiện ăn chút đồ rồi đi làm.

Dù sao cũng là ngày đầu tiên đi làm, trong lòng ít nhiều cũng có mong chờ, mong chờ vị khách đầu tiên sẽ là người như thế nào.

Chỉ là, kết quả của sự mong đợi này có chút xấu hổ, tám giờ đi làm, đến 10 giờ rồi vẫn chưa thấy khách.

Ngáp một cái, tôi châm một điếu thuốc để chống đỡ.

Bên cạnh còn có bảy tám chàng trai mặc đồ đi làm giống tôi, không đẹp trai, thì cũng có dáng người cường tráng khoẻ mạnh, ai nấy đều có vẻ ngoài không tồi. Lúc này bọn họ đang đánh bài, ồn ồn ào ào rất vui vẻ, hoàn toàn không buồn bã vì không có việc làm không có tiền.

Cảm giác bên cạnh có người ngồi xuống, tôi quay đầu qua nhìn một cái, là Lưu Thông.

Đưa cho ông ta một điếu thuốc, ông ta cũng châm thuốc lên.

“Không cần gấp, rất bình thường thôi, đối với mấy người phụ nữ vừa muốn làm bitch vừa muốn làm giá mà nói, thế giới sau 10 giờ nới là thuộc về bọn họ.”

Cũng có đạo lý nhất định.

Đang trò chuyện, máy bộ đàm trên người Lưu Thông reo lên, bên trong truyền đến tiếng thông báo của người canh cửa, nói có một khách nữ đến.

Lưu Thông dập điếu thuốc, lấy ra một viên kẹo cao su trong túi rồi đưa cho tôi.

Tôi không lấy: “Tôi cũng đâu có định thổi vào bọn họ, lấy thứ đó cũng vô ích.”

Lưu Thông cất kẹo cao su đi, vỗ tay ra hiệu mọi người tập trung lại.

Bất kể thắng thua, những người đánh bài đều ngừng tay lại, lập tức dấy lên tinh thần, giống như là lãnh đạo muốn đi kiểm duyệt bộ đội vậy, ai nấy đều đứng thẳng tắp, cố gắng thể hiện phong thái cá nhân.

Lúc này, tôi cuối cùng cũng biết tại sao lại có người gọi bọn họ, nói chính xác là gọi chúng tôi là chim công.

Chim công xoè đuôi để thu hút con khác phái, chúng tôi cũng như vậy.

Không muốn làm ngựa trong đàn cừu, đứng cùng với bọn họ, xếp thành hàng ngang, tôi đứng ở cuối.

Rất nhanh, Thượng Đế đã xuống rồi, vị thượng đế này có chút trọng tải, nhìn bằng mắt thường thì khoảng 75 kilogram, dáng người 150cm, thể trọng 75 kilogram. lúc đi bộ, hai cái gì đó thõng xuống, giống như là không có mặt áo ngực vậy.

Thế là có rất nhiều người liền chán nản, không có tinh thần kính nghiệp nữa.

Nhưng thật trùng hợp, tôi cũng không muốn.

Nhưng thật không may, cô ta trực tiếp vươn tay chỉ thẳng vào tôi.

“Cậu mới đến đúng không, cậu đi.”

Người phụ nữ béo đang đứng trên bậc thềm từ trên cao chỉ vào tôi, sau đó quay người đi.

Đồng nghiệp xung quanh nở lên nụ cười xấu xa: “Người anh em, cậu có phúc rồi, cái thân hình đó, còn ba rọi hơn cả ba rọi nữa!”

Lúc đi ngang qua bên người Lưu Thông, ông ta cũng bất lực mà lắc đầu, thấp giọng nói: “Cố gắng nhịn đi, nhịn là qua thôi.”

Xem ra, vị thượng đế này còn là khách quen nữa, hơn nữa còn là một vị khách quen rất khó hầu hạ.

Đi ra khỏi phòng, tôi đưa người phụ nữ béo vào nhà tắm.

Phòng tắm này là phòng độc lập, bên trong có bồn tắm dài 3m ở giữa, bàn massage và vòi hoa sen ở hai bên trái và phải.

Sau khi đóng cửa phòng, người phụ nữ béo liền dang hai tay như thể Rose đang đứng trên tàu Titanic vậy.

Nhưng tôi không phải là Jack, tôi cũng không thể đỡ nỗi cái vòng eo toàn là thịt mỡ đó của cô ta, nhưng tôi biết cô ta muốn làm gì.

Giúp cô ta cởi quần áo, sau đó treo trên giá áo ở bên cạnh.

“Chị, da chị thật trắng, tuy tôi chưa gặp qua mấy minh tinh điện ảnh đó, nhưng bọn họ tẩy trang xong chắc chắn sẽ không có làn da đẹp như chị. Làn da này, giống như là em bé, nhìn là thích.”

Người phụ nữ mập quay đầu lại, trong ánh mắt có chút nghi hoặc, cô ta cố gắng đánh giá, trong đôi mắt tôi thì toàn là sự chân thành.

Cô ta không có nói gì, lại quay đầu lại.

Giúp cô ta cởi chiếc đầm rộng lớn ra xong, đôi chân ngấn mỡ và chiếc quần lót gần như bị phần bụng mỡ che giấu đi đã lộ ra.

“Chị, chúng ta cởi mở một chút hay là sao đây?”

Người phụ nữ mập yên lặng, giống như là đang xoắn xuýt, nhưng cuối cùng vẫn chọn để như vậy, thế là cô ta đi xuống bồn tắm.

Cô ta ngồi trong bồn tắm, tôi ngồi sau lưng cô ta, giúp cô ta thả lỏng vai, giúp cô ta xoa bóp lưng, giúp cô ta giãn gân cốt toàn thân.

Nửa tiếng sau, cô ta thoải mái hài lòng, cuối cùng cũng thả lỏng toàn bộ: “Làm giúp tôi một lát.”

Làm thế nào, làm đến trình độ nào, cái này không có định luận, có thì cũng chỉ có thể xem yêu cầu cá nhân của người ta thôi.

Thế là tôi thử thăm dò mà sờ vào hai thứ buông thõng nặng nề ở trước ngực của cô ta, cô ta không có phản cảm, cũng không có từ chối, cho nên tôi trực tiếp leo lên đỉnh của cô ta, hai ngón tay búng nhẹ giống như thể đang chơi cây đàn thổ tỳ bà yêu quý của tôi vậy.

Tay trái khẽ phe phẩy, tay phải khảy khảy, rất nhanh, người phụ nữ mập đã có phản ứng, trong miệng có tiếng rên rỉ truyền ra.

Cản thấy mồi lửa cũng được rồi, thế là tay của tôi trực tiếp men theo cái bụng núc ních của cô ta di chuyển xuống phía dưới.

“Chị, da của chị thật sự rất tốt, hơn nữa không chỉ có làn da, tôi cũng rất thích loại cảm giác núc ních này. Chị đừng cười tôi chứ, tôi cảm thấy phụ nữ béo mới là một loại đẹp, cái độ đàn hồi khiến người ta kinh ngạc đó, phụ nữ gầy gò giống như là một xương vậy, trên người bọn họ căn bản không thể trải nghiệm được vẻ đẹp đàn hồi của phụ nữ.”

“Tôi cảm thấy chúng ta sinh ra sai thời đại rồi, nếu như tôi sinh ra trong thời Đường coi sự mập mạp là cái đẹp, hơn nữa may mắn được trở thành Đường Minh Hoàng, thì chị mập chị nhất định chính là Dương Ngọc Hoàn của tôi…”

Tôi nói rất nhiều, nhưng người phụ nữ mập không nói một câu nào, có lẽ cô ta cũng không rảnh màng đến nữa rồi.

Dưới sự khuấy động và trêu ghẹo của ngón tay tôi, cơ thể mập mạp của cô ta run lên một hồi, khiến cho nước trong bồn đều chuyển động rào rào, giống như là sóng thần vậy.

Một lát sau, thì có thể nhìn rõ một số chất lỏng nhớt không hòa tan với nước từ từ trào ra ngoài.

“Đỡ tôi lên đi, tôi xong rồi.”

Đây là câu nói đầu tiên của người phụ nữ mập sau khi vào phòng.

Khi tôi định bảo cô ta nằm sấp lên bàn massage để thoa tinh dầu xoa bóp cho cô ta, thì cô ta từ chối, sau đó mặc quần áo của mình lên. Còn về cái quần lót ướt nhẹp đó thì bị cô ta cởi ra vứt vào trong thùng rác.

Sau đó, cô ta lấy ví ra và nói một câu cuối cùng của đêm nay.

“Cậu rất không tệ, tuy tôi biết những gì cậu nói đều là giả, nhưng ít nhất tôi nghe rất vui vẻ, hơn nữa rất thoải mái. Một triệu rưỡi, thưởng cho cậu đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.