"Trời ạ!" Mọi
người đều thở dài, "Hội trưởng, cũng không
thể không cần viết được không? Nói ra là tốt rồi."
Tôi trừng người nói chuyện liếc mắt một cái,"Chẳng
lẽ công tác nói ra là được, không cần phải bắt tay vào làm sao?" Thấy
bọn họ còn muốn mở miệng, tôi làm bộ như không vui nói, "Còn
muốn cò kè mặc cả..., liền phạt người nào năm nay thay mặt giữ chức vụ hội
trưởng."
Lần này ai cũng không dám mở miệng. Bình thường có vài
người không kiểm soát được miệng lưỡi của mình, liền toàn bộ đem miệng
mình che kín. Sợ nhất thời
điểm nói lỡ lời, toàn bộ lượng công việc cả năm đều đè lên lưng người nào đó.
"Tốt !" Tôi hài
lòng nhìn chung quanh một cái,"Nếu mọi người đều
biết lượng công việc hội trưởng rất lớn, cũng đừng có lại dùng loại chuyện nhàm
chán này đến làm phiền tôi. Có việc nói mau, không có việc gì tan họp."
"Oh ——" tất cả
mọi người uể oải kéo dài âm thanh, "Đã biết, hội
trưởng máu lạnh vô tình."
Ngày đó chính ở chỗ quẹo cầu thang đi bộ dẫn tới hội
sinh viên, chỗ kia là một góc chết. Tôi gặp Khâu Hiểu Bình, hướng về phía cô ta
gật gật đầu —— làm hội trưởng phải có độ lượng rộng rãi, cho dù gặp lại người
trong lòng hận đến tưởng muốn ăn sóng thịt của kẻ thù vậy, nhưng bạn cũng phải
đối với ai kia cười đến thật chân thành thật thân thiết.
"Hội trưởng, xin dừng bước." Khi tôi
vượt qua cô ta, nghĩ đến không có việc gì phát sinh trong thời điểm đó, cô ta
liền mở miệng.
Tôi dừng lại. Thật là, nên đến vẫn là sẽ đến. Thế
nhưng, bản thân tôi là thật thưởng thức cô bé này, cô ta có vẻ trầm đắc trụ khí (1), so
với bạn gái của Thuộc Đình đảm nhiệm nhiều lần đều trầm đắc trụ khí hơn nhiều.
Hầu hết các cô gái đều là ngay từ đầu đến tìm tôi trước, gửi cho tôi một chiến
thư.
(1) Trầm đắc trụ khí: là
người đối mặt khó khăn sẽ biểu hiện lạnh nhạt, đối mặt hiểu lầm thì biểu hiện
hờ hững và sẽ không nông nổi.
"Chuyện gì?" Tôi gạt
gạt lông mày.
"Hội trưởng, tôi là tới thông báo với
cô một tiếng." Cô ta thật giảo hoạt nở
nụ cười, "Tôi biết hội trưởng
thích Thuộc Đình, từ ánh mắt của cô nhìn anh ấy tôi biết, đó là ánh mắt của một
phụ nữ xem trọng một người đàn ông." Gặp tôi
bất vi sở động (2), cô ta
nói tiếp đi, "Tôi nghe nói hiện tại
Thuộc Đình cùng Hội trưởng ở cùng một chỗ. Đương nhiên, các người là anh em kết
nghĩa, sẽ không có việc gì, nhưng mà cô nam quả nữ, ít nhất nên tránh né điểm
hiềm nghi (3)? Hội trưởng là người thông minh, tôi hi vọng cô
không cần bám dím lấy anh ấy, đem cơ hội phân chia một cách công bằng cho mọi
người."
(2) Bất vị sở động:
không có hành động nào
(3) Hiềm nghi: ngờ vực
Cô ta thật là một người phụ nữ thông minh, cô ta không
nói muốn tôi đem Thuộc Đình trả lại cho cô ta ..., mà cô ta nói đem cơ hội phân
chia một cách công bằng cho mọi người. Nghe qua thật vô tư, như thể
thay mặt các cô gái thích Thuộc Đình đòi một cơ hội để cạnh tranh, sự thật có
phải sẽ như vậy sao?
"Người đẹp, tôi nghĩ
cô đã lầm. Thuộc Đình không phải là loại người cho phép các người điều khiển
được, ngay cả khi tôi lợi hại đi chăng nữa, cũng không quản được anh. Căn hộ là
của tôi, nếu cô có thể thuyết phục anh ấy không cần mặt dày mày dạn không cần
tới nhà tôi nữa..., tôi còn muốn cảm ơn cô." Nhìn sắc mặt cô ta đột biến, tôi bỗng nhiên theo trong
lòng sinh ra một loại khoái cảm, "Thuận tiện đưa cho cô một đề nghị có lương tâm, theo
đuổi Thuộc Đình mà đem tôi trở thành kẻ thù là lãng phí thời gian, có thời gian
tìm tôi không bằng tốt hơn cô nên nghiên cứu Thuộc Đình thích người
như vậy, càng phù hợp thì càng tốt, như vậy mới đạt tới mục đích của cô chứ.