Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 69: Chương 69: Các người đừng tìm đường chết




Còn mang theo khí tức ngày nóng oi bức đập vào mặt, nhìn trên bãi tập một đám các nữ sinh, đang vung chân nhanh chóng chạy, tôi cùng An Bình ở giữa tựa như là thời gian nhừng lại, cùng nhìn nhau không nói gì.

Tôi nhíu mày nghĩ lại những vụ tự sát này, luôn cảm thấy không đơn giản như dự liệu như vậy.

Thế nhưng tôi cũng không nghĩ lần nữa đem mình vào loại tình cảnh nguy hiểm kia, tôi đã từng hứa cùng sắc quỷ.

Nhưng hết lần này tới lần khác ngay tại lúc này, có người muốn đi tìm đường chết.

“Này, bạn đã nghe những tin đồn về tòa nhà thí nghiệm hóa học chưa? Chúng tôi cùng mấy người bạn, dự định sẽ đi khám phá vào tối mai.”

“Các ngươi là điên rồi sao? Không muốn sống nữa à? Dò xét cái gì, sơ ý một chút, đem mạng của mình kết liễu đó!”

“Ha ha, nhìn bộ dạng đồ hèn nhát này của cậu, trên đời này tại sao có thể có quỷ, nếu có, tôi liền đem đầu lấy xuống cho cậu làm bóng đá, thế nào?”

Tôi nghe được câu này, kém chút phun ra!

Có hai nguyên nhân, một chính là hắn cùng bạn bè mình đi thám hiểm tầng thí nghiệm hóa học, hai chính là hắn nói bây giờ.

Trên đời thật sự chính là có quỷ tồn tại, bất quá tôi cũng sẽ không cùng hắn đi so đo những điều này, dù cho lời tôi nói là thật, bọn hắn cũng chưa chắc sẽ nghe theo.

“Chính là loại lời thề cùng đổ ước này thật,đừng thuận miệng nói lung tung.”

Tôi không thể không nhìn trộm, ai là người nói những lời này, tôi chỉ cảm thấy hơi quen …

Tôi ngẩng đầu một nháy mắt, con ngươi bỗng nhiên thu lại, An Bình cũng là kích động kéo cánh tay của tôi, tới gần lỗ tai của ta.

“Là nam sinh lớp chúng ta, làm sao lại.. Nơi đó cũng không thể đi, nếu không mình đi nhắc nhở bọn hắn một chút?”

Tôi kéo lại cánh tay của cô ấyvà liếc nhìn những chàng trai đang nói chuyện với nhau, thấy bọn họ một thân chảy mồ hôi bởi vì vận động tôi thõng mắt xuống.

“Cậu đi cũng vô dụng.”

“Thế nhưng …”

Giống tôi cùng An Bình, biết là thế giới này có dương gian cùng âm phủ, là có tồn tại quỷ hồn lưu tồn ở thế gian, nhưng những nam sinh này, bọn họ sẽ không tin.

Nếu là An Bình cố chấp muốn ngăn cản bọn hắn, có lẽ sẽ trở thành chất xúc tác cho lòng hiếu kỳ bọn họ, làm trở ngại không nói, thậm chí sẽ hại đến bọn họ.

“Bất luận nói thế nào, tốt xấu là bạn học cùng lớp, dù cho bình thường không giao lưu.”

An bình thấp giọng, lo lắng nói với tôi.

Tôi suy nghĩ, lần thứ nhất tôi không nghĩ xen vào việc của người khác, nghĩ đến những chuyện trước đó một lần, loại sai lầm kia tôi chắc chắn sẽ không tái phạm.

Thế nhưng,An Bình nhìn ánh mắt tôi, mang theo khao khát, mang theo hi vọng, cô ấy muốn để tôi đi theo.

Sắc quỷ tại âm phủ đang bận rộn công việc, tôi sẽ không dùng loại chuyện này đem anh từ nơi đó gọi đến.

An Bình sau khi quấn lấy tôi, đột nhiên giống như là nhớ ra cái gì đó, lập tức buông lỏng tay đang nắm lấy quần áo tôi, cúi đầu, trên ánh mắt phủ lên một lớp bụi mịt mờ.

“Kỳ thực, người ích kỷ nhất, là mình mới đúng chứ.”

Ánh mắt của co ấy nhìn về phía tôi: “Mỗi lần xuất hiện loại chuyện này, đều dựa vào cậu, còn có chồng cậu mới giải quyết, hoặc là chính là dựa vào ông nội mình”.

An bình cứng ngắc trên mặt biểu lộ nhìn không hẳn là nụ cười, đắng chát tràn đầy trên gương mặt.

“Haizz, không biết nguyên nhân có phải gen di truyền trong gia đình hay không, nhìn thấy loại chuyện này, bản năng liền muốn đi trợ giúp bọn họ, thế nhưng mình lại không muốn kế thừa gia nghiệp, còn tới làm phiền mọi người”.

Tôi có chút kinh ngạc nhìn cô ấy, phát hiện An Bình bình thường một mực là người mười phần hoạt bát sáng sủa, hiện tại lại lộ một biểu lộ đến tôi nhìn cũng không ra.

“Không có đâu. An bình, cậu cũng có nỗi khổ tâm riêng của mình, là mình không muốn, không phải sao.”

Tôi vội vàng lắc đầu, cô ấy nằm lấy tay tôi, giống như là đã quyết định rất lớn quyết tâm nói:” Tiểu Hoa! Chúng ta lần này không tham gia vào chuyện này! Không quan tâm bọn họ đâu, bọn hắn muốn tìm chết thì cứ đi mà làm!”

An bình bắt đầu đùa nghịch lên như đứa trẻ, đem tôi chọc cười, tôi gật đầu:” được, lần này sẽ không đi quản bọn hắn, cậu mau nhìn, nữ sinh kia nhanh nhất, đã chạy đến điểm đích cuối cùng.”

Tôi nghĩ đến cô ấy vừa rồi vì chính mình mà xin phép nghỉ, mặc dù đã biết cô ấy nói thứ gì đối giáo viên thể dục, tôi vẫn hỏi thăm.

“Mình còn có thể nói cái gì, cậu mang thai, bất luận con nuôi mình là con gái hay tra, nó đặc biệt thế nào, mình cũng sẽ không đem tính mạng của nó ra nói đùa.”

An bình vừa nói vừa muốn dùng tay sờ đến bụng của tôi, mỗi lần tôi cùng cô ấy tiếp xúc, đều cố ý tránh mang theo vòng tay hồng ngọc, miễn cho thương tổn tới cô ấy.

Ông nội An cũng phát hiện, cô ấy ở bên cạnh tôi không xảy ra chuyện, cũng yên lòng, không có can thiệp quá nhiều giữa chúng tôi.

Ở trường sinh hoạt rất đơn giản, thời điểm có khóa lên lớp, không có lớp tôi liền sẽ đợi tại trong phòng ngủ xem tivi, hoặc là cùng An Bình ở bên trong sân trường đi dạo, nói chuyện phiếm.

Xế chiều hôm đó chỉ có một tiết khóa phiên dịch, sau khi kết thúc chúng tôi liền trở về phòng ngủ.

Nghĩ đến hôm nay nghe được cuộc đối thoại giữa các nam sinh, tôi cùng An Bình ngồi ở trên bên trên ván trải giường, lăng lăng nhìn đối phương, không nói lời nào.

Trong lòng tôi cảm giác có chút rối bời, lấy máy tính ra lên mạng, An Bình thì đã hẹn bạn chơi của mình, ban đêm có hoạt động bang hội gì, dù sao tôi không phải hiểu rõ lắm.

Nhưng trong tim tôi, vẫn là nhớ câu chuyện nghe được tại trên bãi tập.

Bọn hắn nói chính là đêm mai, tôi hiện tại chỉ có thể làm được là ở đây, cầu nguyện bọn hắn sẽ không xảy ra chuyện.

Cũng hi vọng lời đồn quỷ ám đều là giả, tuy nhiên tôi nghĩ có lẽ không thể.

Tôi chỉ có thể hy vọng rằng họ sẽ không đụng vào những linh hồn xấu xa bị nhốt trong tòa nhà thí nghiệm bỏ hoang, và tốt nhất là có thể trốn thoát.

Như vậy cũng tốt, có thể để cho bọn họ biết, có nhiều chỗ không thể đi, lòng hiếu kỳ có khi chẳng những có thể hại mèo chết, còn có thể hại chết người!

Ban đêm, thời điểm tôi chìm vào giấc ngủ, một cỗ khí tức quen thuộc bay tới, tôi biết sắc quỷ tới gặp tôi.

Tôi mở to mắt, mở khóa điện thoại ra, nhìn xuống thời gian.

So với hôm qua lại trễ hơn một giờ.

Một cỗ lực đem tôi một mực ôm vào lòng, tôi nhẹ nhàng đối với anh nói:” Xử lý xong mọi việc rồi?”

“uhm……”

Trong giọng nói của anh mang theo mỏi mệt, tôi có thể nghe được.

“Một đám phế vật vô dụng, ta không biết bọn hắn là thế nào làm việc, một đám ngu dốt!”

Tôi nghe được giống như là anh đang tức giận, ngữ khí bất đắc dĩ nói, tôi nhịn không được cười ra tiếng.

“Được rồi, có muốn ta tới dỗ dành an ủi chàng hay không? Người là cấp trên, mà lại yêu cầu của người nhất định rất cao, thuộc hạ làm không được cũng rất bình thường, tức giận có thể có làm được cái gì?”

Sắc quỷ nghe được tôi an ủi, giống như là đạt được trấn an, khẽ hừ một tiếng, cũng coi là đồng ý với tôi.

Tôi nhớ tới lúc ông An đi xử lý chuyện địa điểm cũ Nhạc gia, sắc quỷ có vẻ như đem Hắc Bạch Vô Thường phái đi nơi đó, đi trợ giúp bọn họ.

Hắc Bạch Vô Thường …… Rất nhiều phim kinh dị bên trong, luôn luôn đem hai quỷ bọn hắn hoá trang làm cho mười phần kinh dị, doạ người, nhưng theo ý tôi sau khi thấy đến tướng mạo sắc quỷ, tôi không khỏi đối với Hắc Bạch Vô Thường trong cuộc sống hiện thực hiếu kì nhiều một chút.

Tôi đem mình ý nghĩ nói cho sắc quỷ, sắc quỷ tay ôn nhu nhéo nhéo cái mũi của tôi.

“Lần sau dẫn nàng đi gặp”

“Bọn hắn, ta mỗi ngày bị hai huynh muội bọn hắn, làm tức giận đến không thở được.”

“Huynh muội?!”

Tôi lấy làm kinh hãi, Hắc Bạch Vô Thường không phải hai người nam sao? Thế nào lại là một nam một nữ à?

Vả lại……

Tôi cắn ngón tay, tự hỏi, nghe nói người sau khi chết, đôi Âm sai này sẽ xuất hiện, câu rời đi hồn phách, dẫn đạo bọn họ tiến vào âm phủ, trên thế giới có nhiều người như vậy, mỗi thời mỗi khắc đều có người lại bởi vì nguyên nhân tử vong khác biệt, Hắc Bạch Vô Thường chỉ có hai người, bọn hắn là thế nào làm được trong thời gian ngắn tại khoảng cách rất lớn như vậy mà qua lại?

Mà lại người qua đời, mỗi ngày đều là nhiều như vậy, chỉ nhiều không ít, không phải phải mệt chết sao.

“Ha ha.”

Sắc quỷ đột nhiên nở nụ cười, tôi đang suy nghĩ, không ngờ tới hắn sẽ cười, rất lâu mới phản ứng được,nguyên nhân anh cười.

“Ta nói, đừng tùy tiện nhìn trộm tâm tư của ta!”

Tôi trừng mắt liếc hắn một cái, có chút tức giận nói.

Hắn đỡ lấy sau gáy của tôi, trong giọng nói mang theo ý cười: “Hắc Bạch Vô Thường có phân thân, phán quan kia đã ghi chép tốt người cùng ngày sẽ trở lại âm phủ, bọn hắn sẽ có vô số cái phân thân, sau đó tại thời gian khác biệt, đi câu dẫn linh hồn người khác nhau.”

Sắc quỷ cho tôi giải đáp, tôi hiểu rõ gật đầu.

Nguyên lai là chuyện như vậy.

“Hai người huynh muội bọn họ, dáng dấp thế nào, tính cách thế nào?”

Tôi lóe một đôi con mắt óng ánh, mong đợi nhìn xem anh, muốn từ trong miệng của anh biết chút ít tin tức.

Sắc quỷ rất ít gặp tôi như vậy thừa nước đục thả câu: “Hoa nhi, chờ nàng gặp được, nàng tự nhiên sẽ biết đến.”

Khi anh gõ lên cánh mũi, tôi đã nản lòng và nhắm mắt lại.

Đi ngủ, đi ngủ, sắc quỷ ôm tôi, tôi rất nhanh liền tiến vào giấc ngủ nặng nề.

AN BÌNH cô gái nhỏ này, sớm đã thành thói quen ban đêm biết sắc quỷ sẽ đến trong chăn tôi, ngủ với tôi, bởi vì thật sự là chịu không được tôi cùng hắn ban đêm vung lấy thức ăn cho chó, nàng không biết từ lúc nào đó bảo đã đặt nút bịt tai, hiện tại đã sớm đi tìm Chu Công đánh cờ.

Ngày thứ hai lớp học thường ít và phòng ngủ bên cạnh có mối quan hệ tốt hơn với chúng tôi, vì vậy vào buổi trưa,họ mời An Bình và tôi tìm một nhà hàng ở trung tâm thương mại đối diện trường để ăn tối.

Phòng ngủ chúng tôi vốn dĩ có bốn cô gái, có hai nữ sinh bởi vì ra nước ngoài học, cho nên phòng ngủ chúng tôi, chỉ còn lại tôi cùng An Bình.

Sát vách phòng ngủ có bốn nữ sinh.

Lúc ăn cơm, Diệp Dao thần thần bí bí mà nhìn tôi cùng An Bình, kích động nói: “các cậu nghe đồn chuyện tầng thí nghiệm hóa học chưa?”

Từ hôm qua bắt đầu, bốn phía liền tràn ngập cái đề tài này, hiện tại lại nghe được, không khỏi làm tôi cảm thấy có chút phiền muộn.

Tôi vô lực gật gật đầu, nhìn thấy An Bình vùi đầu dáng vẻ ăn cơm, cũng biết cô ấy đối cái đề tài này đã chán ngấy.

“Lớp chúng ta có mấy cái nam sinh dự định đêm nay đi thám hiểm, vừa mới còn phát động bên trong, hỏi nữ sinh chúng ta có cùng đi hay không, mình dự định cùng Vương Tiểu Manh đi cùng một chỗ, các cậu có hứng thú không?”

Không có.

Tôi rất muốn trực tiếp trả lời các cô ấy, nhưng cảm thấy, như vậy có chút trực tiếp, trong lòng châm chước phiên, đang muốn mở miệng.

“Khuyên các cậu đừng đi, nếu như các cậu còn muốn sống”.

An Bình trong ánh mắt lóe ra quang mang nguy hiểm, nhìn chằm chằm Diệp Dao cùng Vương Tiểu Manh, ngồi đối diện chúng tôi bốn nữ sinh, rõ ràng giống như là bị hù dọa, mặt lập tức xanh.

Cũng không biết là bởi vì nguyên nhân có thực ở đó.

“Đừng tìm đường chết.”

Cô ấy kẹp lên một chân ếch, ném vào trong miệng của mình, nhai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.