Đêm Mưa: Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Chương 27: Chương 27: Bồi thường tôi một chút




Đối với người phụ nữ trong ngực này, Hàn Trạch Vũ rõ ràng đã không còn nhẫn nại rồi, cơ bản chỉ là một đạo cụ, nếu không có tác dụng gì, anh cũng không có hứng thú đi vỗ về cô ta.

Cảm thấy Hàn Trạch Vũ lạnh lùng, thân thể người phụ nữ có phần cứng đờ, vẻ mắt trong nháy mắt ảm đạm đi. Cô biết chọc giận anh là một chuyện không hề sáng suốt, cô sửa sang xong y phục nâng lên nụ cười ngọt ngào, ở trên mặt anh in lên một cái hôn.

“Tốt, vậy em đi trước, Vũ, buổi tối em chờ anh nha!” Nói xong cực kỳ không muốn đứng lên, đi ra ngoài cửa.

Người phụ nữ kia sau khi rời đi, phòng làm việc đột nhiên yên tĩnh lại, yên tĩnh thế này khiến

Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy bất an, lòng của cô đột nhiên nhảy loạn.

Hàn Trạch Vũ dấy lên một điếu thuốc, ưu nhã phun vòng khói thuốc, anh nhìn chằm chằm Lãnh Tiếu Tiếu, không nói một lời.

“Hàn tổng, xin hỏi ngài còn phân phó gì nữa?” Lãnh Tiếu Tiếu thật sự không chịu nổi không khí đè nén này, nhắm mắt mở miệng hỏi.

Hàn Trạch Vũ nghe thấy âm thanh của Lãnh Tiếu Tiếu cảm giác bực mình.

Anh bỏ khói đứng dậy đi tới trước mắt Lãnh Tiếu Tiếu, cúi đầu bên tai của cô nhẹ giọng mà hỏi: “Việc gì mà tôi giao, cô đều nghe theo mà làm sao?”

Anh mang theo hơi thở nhàn nhạt mùi thuốc lá đập vào mặt, đó là hương vị rất dễ chịu, một mùi đàn ông khiến cho người ta an tâm. Lãnh Tiếu TIếu nháy mắt hoảng hốt.

Lãnh Tiếu Tiếu không thể không thừa nhận, trước mắt người đàn ông này có đủ mọi thứ quyến rũ phụ nữ. Anh anh tuấn nhiều tiền, tà mị kiêu ngạo, chỉ cần là anh, sẽ có vô số phụ nữ quỳ xuống chân anh.

Nhưng, người đàn ông như vậy sẽ không là lựa chọn của cô, vết thương đã qua của cô càng rõ ràng cho cô biết mong muốn của mình.

Nghĩ đến việc này, Lãnh Tiếu Tiếu nhanh chóng phục hồi lại tinh thần. Cô lui về sau một bước, mặt nghiêm nghị lạnh lùng đáp. “Chỉ cần là công việc tôi đang làm bên trong, tôi đều sẽ dốc toàn lực đi hoàn thành”.

Hàn Trạch Vũ thấy được biến chuyển nháy mắt của cô, cười tà một tiếng, “Làm gì luôn là bộ dạng lạnh như băng thế này? Tôi nhớ cô rất nhiệt tình cơ mà!”

Nghe được lời nói ngụ ý của Hàn Trạch Vũ, lòng của Lãnh Tiếu Tiếu không cách nào bình tĩnh lại, anh ta chỉ tới đêm hôm đó sao?

Trong đầu của cô hiện ra một màn cuồng nhiệt đêm đó, mặt chợt đỏ. Cô có chút bối rối nghiêng đầu sang chỗ khác né tránh ánh mắt của anh, “Hàn tổng, tôi không hiểu anh nói tới cái gì!”

“Thật không hiểu sao?” Hàn Trạch Vũ đem vẻ bối rối của cô thu hết vào trong ánh mắt, đến gần tới cô.

“Xem ra Hàn tổng không có chuyện gì khác, vậy tôi đi ra ngoài trước!”

Hàn Trạch Vũ đến gần Lãnh Tiếu Tiếu khiến cô không thể suy nghĩ thêm cái gì, mong ước duy nhất rõ ràng hiện giờ là mau chóng rời đi!

Nhưng, tay của Lãnh Tiếu Tiếu còn chưa chạm vào cửa, thân thể của cô liền rơi vào lồng ngực vững chắc. Cô bị dọa đến mức kêu lên.

“Hàn tổng, anh muốn làm gì?”

“Thư ký Lãnh, cô không phải cảm thấy cô nên bồi thường tôi một chút sao?”

Hai tay Hàn Trạch Vũ chống ở trên cửa, đem cô giam cầm thật chặt tại lồng ngực của mình, anh hết sức hưởng thụ mùi hương của cô, tà mị cười.

Anh ấm áp ôm cô trong ngực, cười tà tà, trong nháy mắt lại làm rối loạn tinh thần của cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.