Đêm Mưa: Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Chương 109: Chương 109: Chết cũng phải lấy được em




Không? Anh ta không thể đối với mình như vậy được, nếu để cho Hàn Trạch Vũ thấy được nhất định sẽ tức giận?

Ở trong hoàn cảnh như vậy mà trong lòng của cô lại xuất hiện ý nghĩ quan tâm đến tâm trạng của Hàn trạch Vũ. Cô lại có thể vì Hàn Trạch Vũ mà bảo vệ sự trong sạch của mình?

"Không! Anh khốn kiếp, anh buông em ra?"

Nghĩ đến Hàn Trạch Vũ có thể vì vậy mà hiểu lầm mình, Lãnh Tiếu Tiếu đột nhiên dùng sức đẩy Tần Phi ra, liều mạng chạy về phía trước.

Dục hỏa dưới thân bùng nổ, Tần Phi sao có thể bỏ qua cho cô?

Anh ba chân bốn cẳng liền đuổi theo cô, ôm lấy cô té nhào xuống đất, đất cát bay vào trong cổ, cảm giác lạnh lẽo từ sau lưng lan tràn tới toàn thân.

"Tiếu Tiếu, anh yêu em, từ đầu đến cuối anh chỉ yêu một người là em, cho anh, anh muốn em?" Tần Phi nặng nề đè thân thể của mình trên người Tiếu Tiếu, dùng sức cởi quần áo của cô.

"A. . . . . Tần Phi, anh không thể đối xử với em như vậy, ban đầu là anh từ bỏ em, gây tổn thương cho em, hôm nay anh giống như cầm thú khiến em bị thương tích đầy mình, anh mới cam tâm sao?"

Cô dùng hết sức lực của toàn thân cũng không cách nào nhúc nhích, Lãnh Tiếu Tiếu nhìn đáy mắt tràn đầy thú tính của Tần Phi tức giận hầm hừ.

Nhìn đáy mắt băng lãnh cùng tuyệt vọng của Tiếu Tiếu, lòng Tần Phi tê liệt đau đớn. Tiếu Tiếu của anh đã từng suy nghĩ toàn tâm toàn ý yêu một mình anh nhưng bây giờ đã hoàn toàn biến mất, vĩnh viễn cũng sẽ không trở lại.

Là mình tự tay phá hủy tất cả sao? Là thù hận phá hủy mình?

Tần Phi bất lực lắc đầu, không dám nhìn thẳng vào Lãnh Tiếu Tiếu: "Không, Tiếu Tiếu, anh không bao giờ muốn tổn thương em, anh yêu em?"

"Yêu vậy anh hãy bỏ qua cho em đi, đừng làm như vậy?" Tần Phi chần chờ khiến Lãnh Tiếu Tiếu có hi vọng, cô kích động khẩn cầu Tần Phi.

"Anh không muốn ép buộc em, Tiếu Tiếu, anh chỉ muốn em trở lại bên cạnh anh, anh muốn tìm lại phần tình cảm đã từng thuộc về của chúng ta,Tiếu Tiếu, đồng ý với anh được không? Được hay không?" Tần Phi nhẫn nại cầu xin Lãnh Tiếu Tiếu.

Hương thơm cùng thân thể mềm mại của cô đã gợi lên nhiệt tình đã ị đè nén trong cơ thể anh bấy lâu, những năm này, anh vẫn khát vọng lấy được thân thể của cô, khát vọng có thể cùng cô dung hợp cùng một chỗ, trở thành chặt chẽ không rời nhau.

"Tần Phi, chúng ta không thể nào ở bên nhau được nữa, em cũng đã không phải là Lãnh Tiếu Tiếu trước kia nữa, anh tỉnh táo lại đi?"

Lãnh Tiếu Tiếu không muốn nói láo lừa anh, cũng không muốn lừa gạt bản thân mình. Cô đã không còn thương anh, không thể nào đồng ý trở lại bên cạnh anh được, bởi vì cô đã yêu người đàn ông khác.

Chỉ là, rất dễ nhận thấy, Lãnh Tiếu Tiếu thật không thể giải thích là mình bị tình dục của một người đàn ông khống chế.

Lời của cô rất gượng gạo, anh khổ sở lắc đầu, hận hận nói : "Tiếu Tiếu, em đang bức cung của anh đấy, em chỉ có thể trở thành người phụ nữ của anh mà thôi, chính em mới có thể cam tâm tình nguyện trở lại bên cạnh anh."

Nói xong, Tần Phi giống như mãnh thú phát cuồng, khuôn mặt đỏ bừng. Anh tàn bạo xé quần áo của cô, tay dò xét đi vào trong, dùng sức vê nắm ngực của cô.

"À? Tránh ra, buông em ra? Tần Phi, em hận anh? Hận anh?"

Lãnh Tiếu Tiếu bất lực, không tình nguyện nhưng hôm nay có khả năng không chạy thoát bị anh ta cường bạo, khổ sở nước mắt bừng lên, cô vô lực giùng giằng, tuyệt vọng chửi mắng.

Da thịt của Lãnh Tiếu Tiếu trơn mềm, làm cho dục vọng của Tần Phi bùng lên, anh vội vã cởi đồ trên người mình, cứng rắn tách hai chân của Tiếu Tiếu ra.

Cảm thấy cảm giác hủy diệt phút chốc kia lập tức tới, Lãnh Tiếu Tiếu buông lỏng tay ra đẩy hai tay của Tần Phi, nắm bàn tay đầy đất cát.

Tuyệt vọng đã khiến đôi mắt của cô đã mất đi tiêu điểm.

Đột nhiên, ngón tay của cô bị đâm bị thương rồi, một hồi đau đớn.

Là một miếng thủy tinh bể ? Ngón tay của cô bị vật này đâm chảy máu?

Giờ khắc này, giống như trong màn đêm đen tối vô biên, xuất hiện một tia hy vọng làm cho cô hưng phấn.

Cô cầm miếng thủy tinh bể lên kề lên cổ của Tần Phi .

"Buông em ra?"

Đang lúc nhiệt tình, Tần Phi lại đột nhiên cảm thấy ở cổ một hồi lạnh lẽo, anh sửng sốt, nhưng là chốc lát anh biết trong tay cô đang cầm thứ gì.

"Tiếu Tiếu, em đừng hồ đồ như vậy, nó không thể gây thương tổn cho anh được đâu, không cần chọc giận anh?"

Ở thời điểm mấu chốt, Lãnh Tiếu Tiếu hành động như vậy làm anh hết sức mất hứng, Tần Phi không vui cảnh cáo cô.

"Anh có nên nhìn một chút không?"

Trên tay cô lại tăng thêm lực độ, một cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân Tần Phi.

"Tiếu Tiếu? Em thật xuống tay với anh?"

Một cảm giác đau đớn khiến Tần Phi tâm ý phiền ý loạn, anh lấy tay sờ bên cổ đang chảy xuống gì đó, đó là một vết máu, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Lãnh Tiếu Tiếu, trong mắt đều là thất vọng.

"Tần Phi, anh đừng ép buộc em được không?"

Nhìn máu trên tay của anh, Lãnh Tiếu Tiếu mới run rẩy, cô không phải cố ý thương tổn anh, mới vừa rồi chỉ là nóng lòng, lực độ quá mạnh rồi.

"Có thể chết ở trên tay em, anh cũng nguyện ý, nhưng là, hôm nay, anh nhất định phải lấy được em!"

Tần Phi lãnh khốc khiến cho cô cảm thấy sợ, ánh mắt lạnh như băng của anh như nói với cô, anh tuyệt đối nghiêm túc, mà anh cũng đánh cuộc nhất định cô không đành lòng tổn thương anh.

"Không? Tần Phi, anh đừng ép em?" Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy hạ thân Tần Phi hạ thân động, cô bị dọa sợ đến mức hét rầm lên.

"Tiếu Tiếu, em dám làm như vậy, hôm nay dù cho anh chết, anh cũng phải lấy được em?"

Lời nói lạnh lùng của Tần Phi khiến Lãnh Tiếu Tiếu hoàn toàn tuyệt vọng.

"Tần Phi, em nói rồi, em sẽ hận anh, anh đánh cuộc em không thể xuống tay phải không? Đúng, em đối với anh xuống tay không được, nhưng. . . . . ." Trong đáy mắt Tiếu Tiếu trồi lên một cảm giác trống rỗng tuyệt vọng.

"Em không thể chống lại được anh nhưng mà đến chết em cũng sẽ không tha thứ cho anh?"

Cô dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn chằm chằm Tần Phi, tay cầm lấy miếng thủy tinh bể kia đưa lên cổ của mình rạch một phát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.