Đêm Ngày Sủng Nịnh

Chương 21: Chương 21




"Tại sao vẫn chưa tìm ra? Tôi nuôi các người để làm gì hả?" Cố Hạo Khương rống giận.

Hắn chắc chắn Vân Nghê vẫn còn ở trong thành phố này. Hắn cũng đã cho người kiểm soát sân bay, và hải cảng, dù có muốn bọn chúng cũng không thể thoát được!

Vậy mà đã nhiều giờ trôi qua rồi, vẫn không tìm ra tăm hơi bọn chúng!

"Bọn thuộc hạ thật sự đã lục tung hết mọi ngỏ ngách trong thành phố này rồi, nhưng vẫn không tìm ra được!" Tên thuộc hạ báo cáo.

"Bọn cảnh sát nơi đây có làm khó dễ gì không?" Cố Hạo Khương vẫn giữ một giọng trầm thấp đến đáng sợ, có điều đã không nghe ra sự tức giận như khi nãy nữa.

"Bọn họ không gây khó dễ, nhưng thái độ vẫn là không chịu phối hợp cho lắm!"

"Nối máy cho thị trưởng thành phố!"

"Vâng!" Thư kí đứng bên cạnh lập tức bấm số máy, rất nhanh, đầu dây bên kia đã có người nghe máy.

"Cố... Cố tổng. Có chuyện gì không ạ?" Tên thị trưởng rất bất ngờ với cuộc gọi này. Ông ta đã được biết Cố Hạo Khương đến nơi đây hưởng tuần trăng mật, nhưng không ngờ còn gọi điện cho ông ta.

"Tin tức của ông tốt quá nhỉ? Người của tôi gây náo loạn thành phố mà ông cũng không biết?"

"Náo...Náo loạn? Tôi thật xin lỗi, là sơ suất của tôi!" Thị trưởng ngay lập tức xanh mặt. Chắc chắn hắn ta gọi là vì ông không phối hợp với hắn. Khoan nói tới việc giúp hắn, thân là thị trưởng mà thành phố của mình bị xáo trộn vẫn không hay tin gì thì đúng là thất trách!

"Lệnh cho người của ông phối hợp với tôi! Ban lệnh cho lục soát nhà dân!" Cố Hạo Khương thấp giọng ra lệnh.

"Vâng vâng... Tôi sẽ làm ngay đây!"

"Các người đi tìm một lần nữa, bất cứ nhà nào cũng không được bỏ qua!"

"Rõ!"

Không phải dễ dàng mà lão thị trưởng chịu giúp đỡ, bọn người này phải được lợi thì mới mau tay mau chân.

Thành phố này được Cố Xuyên đầu tư không ít, nó có thể trở thành một khu du lịch bậc nhất như thế này đều là do được hắn để mắt tới! Ông ta là thị trưởng, lấy một chút lợi nhuận làm của riêng cũng không có gì lạ, là hắn ta cho phép!

Tên chủ mưu vụ việc lần này không phải người bình thường, thân phận chắc cũng không thua hắn, nếu vậy có thể là đối thủ làm ăn.

Lúc sáng hắn đã cho người điều tra vụ việc của Vân Nghê ở bãi biển, nhưng hoàn toàn vẫn chưa có tin tức gì thì Vân Nghê xảy ra chuyện, hai việc này chắc chắn có liên quan đến nhau. Không thể nào là trùng hợp được!

"Đưa máy cho tôi!" Cố Hạo Khương bỗng quay sang nói với thư kí. Sau đó lại bấm nhanh một dãy số.

"Khiêm! Gửi vài người đáng tin cậy cùng vũ khí qua đây!"

Tần Khiêm lúc này đang trong phòng làm việc của Vân Khê, Cố Hạo Khương luôn làm việc cẩn trọng và có quy tắc, lần này phải là chuyện gấp rút hắn mới nhờ vả như thế:

"Được!"

Đôi mắt Cố Hạo Khương hiện ra tia khát máu, sau đó lại chuyển thành ôn nhu....

Vân Nghê... Vân Nghê... Anh nhất định không để em xảy ra chuyện gì!

- ---------------------

Đây là đâu? Tối quá! Cô là bị bịt mắt lại?

Muốn ngay lập tức ngồi dậy nhưng lại phát hiện mình đang bị trói, miệng cũng bị bịt kín, không thể kêu cứu được!

Sợ quá! Làm sao đây? Không nhìn thấy gì hết, lại không nhúc nhích được. Khương! Anh đang ở đâu?

Vân Nghê hoảng sợ, sống mũi cay cay, nước mắt cứ vậy mà chảy ra..

"Tỉnh rồi à? Khóc cái gì?" Một giọng đàn ông khàn khàn cất lên khiến Vân Nghê giật thót, tuy nhiên cũng không còn khóc nữa, đang cố nghe xem nơi đây là đâu.

"Con nhỏ này nhìn ngon quá mày!" Hắn lại nói tiếp, theo sau đó còn có tiếng cười nham nhở.

Vân Nghê cả kinh, cô biết hắn nói thế là có ý gì, thật kinh tởm!

Cô hoảng loạn muốn vùng vẫy thoát ra, nhưng dây trói siết chặt, cô không thể thoát được.

Hai tên này lại nhìn cô bằng ánh mắt thèm khát, lúc nãy tên kia đưa cô ta đến đây họ đã biết cô ta là một đại mỹ nhân rồi, thân hình cũng rất tuyệt!

"Sờ vài cái chắc không sao đâu! He he..."

"Tao cũng muốn sờ thử! Lão đại hình như muốn bắt cô ta để trả thù mà, cho nên nhiều khi còn cám ơn chúng ta đấy chứ!"

- ----------------------

Cám ơn các bạn đã ủng hộ Văn, yêu thích bộ truyện này của Văn. Do Văn vừa đi học vừa đi làm á, nên không thể up chương mới đều đều được, các bạn thông cảm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.