Đến Khi Đó, Anh Sẽ Thích Em Chứ?

Chương 1: Chương 1




- Xã à~ cái nhà này đã sạch lắm rồi, ngày nào anh cũng bắt em lau lau dọn dọn..

Cái giọng nhõng nhẻo đầy oán trách ấy là của Trúc (nữ chính) nói với anh chàng ngũ quan ưa nhìn đang cắm cúi lau nhà kia. Anh là Thiên (nam chính) là người mà cô nàng đang ườn ra sofa theo đuổi suốt mấy năm trời kia.

Đôi mi khẽ nhíu lại, anh nhìn cô bảo:

- Khỉ, em có biết là không lau dọn gián sẽ vào rồi chiếm luôn nhà, lúc ấy em và anh sẽ không có nhà mà ở đâu.

Khỉ? Vâng đấy chính là biệt danh mà anh đặt cho cô:) còn lí do á? Để sau nhé

Cô cười to rồi bước đi lại gần đến chỗ anh, đôi tay của cô vuốt dọc bờ vai rộng của anh khẽ thì thầm vào tai

- Anh lầm to rồi. Anh sợ gián chứ em không sợ, cũng chẳng sợ bẩn như anh nha~ em đây có thể sống với gián với bẩn. Còn anh hả? Đi qua nhà mấy cô em của anh mà ở.

- [anh nắm lấy tay cô] ghen à? Em nên nhớ đây là nhà của anh, tiền nước, tiền điện các thứ cũng là do anh trả. Em chỉ qua là ở ké, việc nhà còn không làm.. gặp thằng khác nó bỏ lâu rồi nha chưa.

Anh búng nhẹ trán cô rồi khóe môi cong lên nụ cười tà,

Mặt của cô bỗng chốc xụ xuống như 1 cái bánh bao nhỏ, do tức quá mà đỏ lên

- Ai là người bảo sẽ nuôi em, bao ăn bao ở cho em. Có người còn bảo Trúc sinh ra là để yêu thương cơ mà. Anh đây chính là cậy lớn ức hiếp em,

Được lắm Thiên ạ! Anh vì mấy con gián mà muốn bỏ em. Em đi cho anh vừa lòng

Anh thở dài, chán nản bảo:

- Em một đồng còn chẳng có, ở đây cũng chẳng có bạn bè. Cái con mù đường như em ra đường coi chừng bị bán đi đấy, em thử bước ra cho anh xem nào~

Lời nói của anh như thách thức cô. Nhưng mà anh nói cũng đúng, ở nơi Hà Thành này cô chỉ biết mình anh có thể đi đâu được đây. Cô hậm hực bước vào phòng. Anh nhìn thấy bộ dạng của cô như vậy thì phì cười rồi lắc đầu, anh thầm nghĩ:

- Lại phải dọn 1 mình, tối nay em biết tay anh.

~~

Cô sau khi vào phòng thì nằm ườn ra giường, nhìn chiếc gối bên cạnh cô khẽ nở nụ cười tươi, thời gian cũng nhanh thật. Thoáng chốc anh với cô có thể bên nhau rồi, không gì có thể li biệt

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.