Đến Lúc Dừng Lại

Chương 9: Chương 9: Chúc Hải Người Hạnh Phúc




------ Sáng Hôm Sau -----

Anh tỉnh dậy vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi bước xuống. Vừa bước xuống mắt anh đã nhìn vào ghế sofa nơi cô hay ngồi làm việc vào mỗi sáng nhưng chẳng thấy cô đâu. Cảm giác hụt hẫng xẹt qua trong tim anh. Anh nghe tiếng loạt xoạt trong bếp nghĩ rằng cô ở trong đó lại bỗng chốc nở nụ cười bước vào bếp nhưng không phải là cô mà là Nhã Liên. Nụ cười trên môi tắt đi, Nhã Liên quay lại thấy anh Ả vui mừng chạy lại ôm anh nói :

- Em rất nhớ anh. Em cứ tưởng đời này anh không thể gặp lại anh nữa.

Anh cũng ôm Ả.

- Không phải Thiên Nhi đã giết chết em rồi còn đem xác để ở cổng, còn chôn cất xây mộ cho em nữa mà, tại sao em vẫn còn sống ?

Ả rơm rớm nước mắt nói :

- Thật ra cô ấy chỉ dùng hình nộm để làm giả thôi, cô ấy nói muốn anh tắt hy vọng, quên đi em. Để yêu cô ấy một lần nữa nên đã đưa em sang Mỹ và dựng lên màn kịch này đấy ạ.

- Vậy tại sao Thiên Nhi cô ấy lại đưa em về đây với anh ?

- Chuyện là tối hôm qua cô ấy bay sang Mỹ gặp em.

--------Tối Hôm Qua--------

Cô đến gặp Ả để nói chuyện, đến trước cửa phòng Ả, cô gõ cửa

Cốc cốc cốc

Ả ra mở cửa mời cô vào, ngồi xuống ghế sofa. Cô mở lời trước :

- Cô về với Thiên Vũ đi anh ấy rất cần cô.

Ả có vẻ sững sốt, sau đó là vui mừng :

- Cô nói thật sao tôi, tôi có thể trở về bên cạnh anh ấy.

- Tôi nói thật đấy.

- Cảm ơn cô Thiên Nhi, cảm ơn cô.

- Hứa với tôi chăm sóc anh ấy thật tốt, phải yêu anh ấy luôn cả phần của tôi, cả cuộc đời sau này của anh ấy giao lại cho cô. Chúc cô và anh ấy hạnh phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.