Giọng nói lạnh băng của Khương Hàn Xuyên tựa sấm sét ầm ầm tại lễ đường này khiến lòng người kinh sợ.
Các tân khách sôi nổi trừng lớn mắt, không thể tin được!
Khương Hàn Xuyên vậy mà công khai nói Mặc gia không xứng với em gái Khương Hàn Xuyên y!
Đúng là khí phách cuồng vọng!
Nếu là những người khác nói ra lời nói, bọn họ chỉ cảm thấy kẻ kia ăn nói bậy bạ.
Đắc tội Mặc gia, kết cục chỉ có con đường chết!
Nhưng người này lại là Khương Hàn Xuyên, vậy thì không giống, Khương Hàn Xuyên có sự tự tin để mà kiêu ngạo!
Tuy Khương gia là mới vào hàng tứ đại gia tộc, nhưng Khương gia dưới sự dẫn dắt của Khương Hàn Xuyên, mấy năm nay Khương gia dùng tốc độ nhanh chóng mở rộng.
Hiện giờ Khương gia, dẫu không ai nói tới nhưng người trong vòng đều biết thực lực Khương gia hiện đã đứng đầu tứ đại gia tộc.
“Hàn Xuyên, chuyện hôn ước chúng ta thương lượng sau.”
Lúc này đây sắc mặt ba mẹ Mặc Tử Luật vô cùng khó coi, lại không dám trực tiếp xảy ra xung đột với Khương Hàn Xuyên.
Đều là tứ đại gia tộc, đứng ngang ngang hàng, bọn họ càng hiểu rõ hơn người ngoài, thời gian ngắn ngủn mười năm đã có thể dẫn dắt Khương gia trở thành gia tộc đứng đầu, Khương Hàn Xuyên đáng sợ bao nhường nào!
Thấy Khương Hàn Xuyên xuất hiện, bọn họ mới bừng tỉnh đại ngộ, Khương gia giờ đây, nay đã khác xưa!
Mặc gia bọn họ cần thông qua liên hôn để kéo gần quan hệ với Khương Hàn Xuyên.
Cọc hôn sự này không thể lui.
“Hàn Xuyên, nếu Khương Dư không muốn đính hôn cùng Tử Luật, vậy không bằng để Khương Nhu đính hôn với nó, cậu thấy được không?” Ba mẹ Mặc Tử Luật dùng ngữ khí lấy lòng thương lượng với Khương Hàn Xuyên.
Luôn nói Khương Hàn Xuyên lạnh nhạt vô tình, lục thân không nhận, dạo trước Khương Dư thành trò cười giới thượng lưu cũng không thấy y nói chuyện vì cô.
Vậy nên ba mẹ Mặc Tử Luật cha mẹ cho rằng nhãi ranh Khương Dư cũng chẳng quan trọng gì trong lòng Khương Hàn Xuyên.
Dầu gì bọn họ cũng chướng mắt Khương Dư này, cô muốn từ hôn, vậy thì lui đi.
“Anh Tử Luật, anh nhanh đứng lên.” Bấy giờ Khương Nhu cũng chạy tới nâng Mặc Tử Luật dậy.
Mặc Tử Luật chậm chạp đứng lên, giờ phút này, hai chân hắn ta vẫn đau đến không còn cảm giác.
Khương Dư xuống tay thật tàn nhẫn!
Nghe thấy muốn để mình tiếp tục đính hôn với Khương Nhu, vẻ mặt Mặc Tử Luật âm trầm, “Ba à, con...”
Hắn ta muốn nói gì đó.
Thấy tầm mắt Mặc Tử Luật vẫn luôn chăm chú trên người Khương Dư, Khương Nhu ở cạnh tức giận đến hận không thể xé con hồ ly tinh Khương Dư này xé thành mảnh nhỏ!
Mặc Quốc Khánh trừng con trai mình, lấy ra uy nghiêm gia chủ Mặc gia, “Luật nhi, chớ có làm ra chuyện gây nhục cho nề nếp gia đình Mặc gia!”
Mặc Tử Luật trở nên trầm mặc.
Khương Nhu lúc này cũng nhìn về phía Khương Hàn Xuyên, ánh mắt cô ta, là khiếp đảm, cô ả sợ hãi Khương Hàn Xuyên.
Khương Hàn Xuyên đến ba cũng không cho sắc mặt tốt, với con gái nuôi như cô ả lại càng không, cô ta được Khương gia thu nhận nuôi dưỡng mười mấy năm trời, mà số lần nói chuyện cùng Khương Hàn Xuyên lại ít đến đáng thương, có thể đếm trên một bàn tay.
Khương Nhu khóc lóc cầu Khương Hàn Xuyên, “Anh Hàn Xuyên, em thật sự rất thích anh Tử Luật, xin anh thành toàn cho bọn em được không?”
Chỉ cần y nói một câu, cô ta có thể trở thành vị hôn tệ của Mặc Tử Luật, thành bà cả tương lai của Mặc gia!
Khương Nhu lúc này rất kích động!
Thứ cô ta khao khát nhất đang ở ngay trước mắt!
Cô ta cảm thấy tuy Khương Hàn Xuyên không thân thiết với mình, nhưng đó chỉ là do tính cách, bởi vì Khương Hàn Xuyên đối ai cũng vĩnh viễn đều lạnh mặt.
Bản thân trong lòng Khương Hàn Xuyên khẳng định là quan trọng hơn Khương Dư luôn khiến Khương gia mất mặt.
Mấy người anh trai Khương gia sở dĩ thờ ơ, chẳng quan tâm với em gái trở về từ nông thôn là vì một tay kế hoạch của cô ả ở phía sau.
Cô ta cố ý để con ngu Khương Dư kia đi làm những chuyện ngu xuẩn đó, để Khương Dư làm những chuyện mấy người anh trai ấy không thích nhất, khiến bọn họ chán ghét cô.
Kế ly gián của cô ta thành công mỹ mãn.
Một năm Khương Dư ở kinh đô đã chịu biết bao khinh nhục cũng chẳng hề thấy mấy người anh trai đứng ra bảo vệ.
Vậy nên cô ả còn cảm thấy rằng bản thân cầu xin như vậy, Khương Hàn Xuyên nhất định sẽ đồng ý thỉnh cầu này.
Nhưng mà Khương Hàn Xuyên lại không thèm liếc mắt nhìn Khương Nhu một cái, đôi mắt ám trầm nhìn Khương Dư chằm chằm, khuôn mặt vô cảm lúc này lại có vẻ phức tạp.
Đặc biệt là đôi mắt sâu như hồ nước lạnh kia che giấu cảm xúc điên cuồng phập phồng đến cực điểm, mạt cảm xúc ấy mang theo vô vàn hối hận.
Em gái, thực xin lỗi!
Đời này nhất định anh sẽ bảo vệ em chu toàn, để em trở thành cô bé hạnh phúc nhất thế giới!!