ĂN SÁNG XONG, Gwen đến huấn luyện Tori. Theo kế hoạch, bà Margaret cũng sắp đến. Simon và tôi đang trong sảnh thì Gwen cầm điện thoại di động bước vào.
“Tori có đi với các em không?”
“Em tưởng bạn ấy còn ngủ,” tôi trả lời. “Tori không muốn ăn sáng. Để em đi gọi...”
“Thôi được rồi. Chỗ làm vừa gọi điện cho chị. Có người xin nghỉ ốm nên họ cần chị đến trông phòng tranh. Bảo Tori khoảng bốn giờ chị về nhé.” Đã dợm bước đi, chị ấy bỗng quay lại bảo Simon.
“Hôm qua, khi chú Andrew giới thiệu chị là phù thủy, trông em có vẻ ngạc nhiên. Thế lúc đầu em không nhận ra ư?”
“Không ạ.”
“Tốt lắm. Vậy là phần bổ sung có hiệu quả đấy.”
“Sao cơ ạ?”
Gwen cười, vẫy chúng tôi vào phòng khách, thoải mái thả người xuống chiếc ghế bành to ngoại cỡ, kéo hai chân lên ngồi xếp bằng. Rõ là chị ấy chẳng vội đi làm gì cả.
“Thoạt nhìn thấy em, chị đã biết ngay em là pháp sư. Em có đặc điểm bẩm sinh rất dễ nhận biết. Pháp sư nhận ra phù thủy và ngược lại. Chú Andrew bảo họ muốn thay đổi điều đó nên mới đảo chiều xoắn ADN của các em.”
“Tại sao ạ?”
“Tại đấu đá nhau sẽ trở nên hỗn loạn chứ sao. Họ nói phù thủy và pháp sư đều có cơ chế tự vệ.” Chị ấy cười toe. “Họ nhận biết được kẻ thù.”
“Kẻ thù ư?” Tôi thắc mắc.
Gwen nhìn Simon. “Em nghe họ nói gì về phù thủy?”
“Ừm, cũng không nhiều lắm ạ.”
“Ôi, đừng lịch sự quá thế. Chắc em hay nghe nói phù thủy là bọn yểm thế, phải không? Người ta cũng bảo chị như vậy về pháp sư. Đó là sự ganh đua ngớ ngẩn, có nguồn gốc từ thời còn tòa án dị giáo. Cả hai loại đều giỏi niệm thần chú, mỗi loại theo một cách riêng. Dù sao thì chú Andrew có bảo Edison từng nảy ra ý tưởng là, nếu họ có thể xoay cái ra đa nội tâm ấy sang hướng khác, chúng ta sẽ sống hòa thuận đấy.”
Đôi mắt xanh của Gwen trợn tròn. “Theo cá nhân chị thì họ đã phạm sai lầm lớn. Xét về mục đích tiến hóa, khả năng nhận diện nhau như vậy cực kỳ tốt - giúp ngăn chặn sự lai giống một cách ngẫu nhiên.”
“Con lai của pháp sư và phù thủy ư?” Tôi nắm bắt ngay vấn đề.
“Đúng vậy. Kết hợp kiểu đó rất lỏng lẻo, với lại” Gwen im bặt, mặt đỏ bừng. “Cằn nhằn thế đủ rồi. Giờ chị phải đi làm, dù tránh bị gọi đi đến mấy cũng không được.” Chị ấy dợm đứng dậy rồi khựng lại. “Các em thích pizza không?”
“Có ạ.”
Gwen hỏi chúng tôi còn thích ăn gì nữa. “Chị cũng sẽ mua cả đồ tráng miệng.” Chị ấy quay sang Simon. “Món tráng miệng với em không sao chứ?”
“Chị mua gì cũng được. Em có thể ăn một ít.”
“Hay lắm.” Chị ấy hạ giọng nói nhỏ. “Các em cần gì cứ nói với chị. Nhà này chẳng thích hợp với các cô cậu thanh thiếu niên. Với lại chắc hai em đang rất lo lắng cho cha và dì của mình. Thực lòng chị chỉ mong...” Gwen càng nói nhỏ hơn. “Họ sẽ đến. Chú Andrew sẽ bắt họ phải đi đúng hướng. Chị sẽ nỗ lực hết mình để giúp các em.”
Hai chúng tôi cảm ơn Gwen. Chị ấy hỏi bọn tôi hay đọc tạp chí nào, chị sẽ mang về vài cuốn. Sau đó, chú Andrew gọi Simon ra ngoài - đã đến giờ học của cậu ấy. Simon bảo Gwen mình thích đọc truyện tranh, chị tìm được truyện gì cũng tốt. Xong xuôi, cậu bỏ ra ngoài. Tôi nhờ chị ấy mua tờ Entertainment Weekly. Tôi nghĩ tờ ấy cũng dễ tìm thôi.
Trước khi Gwen đi, tôi có hỏi một câu. “Lúc nãy chị bảo pha trộn dòng máu phù thủy và pháp sư sẽ nguy hiểm. Sao lại thế ạ?”
“Ý em là...”
“Một người em quen là như thế.”
Gwen mỉm cười. “Chị ngờ rằng chúng ta đều nói về một người, nhưng không ai muốn nói thẳng vì ngại ngộ nhỡ người kia chưa biết. Ở đây ai là người mang tên một bà hoàng quá cố nào?”
Tôi gật đầu ra ý hiểu. Gwen cố tình thở dài sườn sượt như thể chị ấy vừa trút được gánh nặng ghê gớm. “Chú Andrew không chắc các em đã biết chuyện đó chưa. Còn chị không muốn bị bắt quả tang đang nhiều chuyện.”
Tôi vừa định bảo Gwen là Tori chưa biết, nhưng chị ấy vẫn thao thao.
“Phải, việc pha trộn hai dòng máu sẽ đưa ra nhiều thách thức. Nó làm người ta xung hơn. Em biết không, chị nghe nói điều đó là hoàn toàn không cần thiết. Nhưng mọi người trong nhóm đều bảo cả cô Diana và chú Kit đều không đặc biệt giỏi làm phép, nên…”
“Chú K... Kit? Cha Simon ấy ạ?”
Hai chúng tôi trố mắt nhìn nhau. Gwen kêu trời không thành tiếng. Chị ấy nhăn mặt.
“Chị lại ngồi lê đôi mách rồi. Thật đúng là...” Chị ấy bật cười run rẩy, vờ bận rộn kiểm tra điện thoại di động. “Có thể chuyện đó không có thật. Thậm chí cha con bé cũng chưa chắc là pháp sư. Chị không dám nói chắc: chị không làm cho Edison, cũng không biết cả chú Kit lẫn cô Diana. Mà thôi, dẫu có là con pháp sư thì Tori vẫn tốt như thường. Chị sẽ bảo con bé…”
“Đừng! Ý em là, Tori không biết về những lời đồn thổi. Không hề. Lúc ở khu thí nghiệm, em chỉ nghe loáng thoáng rằng cha bạn ấy là pháp sư.”
“Nếu vậy thì chị sẽ không nói với bạn ấy. Em cũng đừng nên nói làm gì.”
Chẳng lẽ chú Kit Bae là cha Tori ư? Không thể nào. Chú ấy là người Hàn cơ mà. Cứ nhìn Simon là biết ngay. Nhưng Tori đâu có giống chút nào!
Đúng là di truyền học gây lắm chuyện khó tin – chẳng hạn tóc Simon màu sẫm. Nhưng nếu bà Diana Enright cố tình mang bầu với con trai một pháp sư - giống gã bán yêu từng tuyên bố - và chọn chú Kit Bae thì chẳng khác nào chọn một người cha tóc đỏ cho con mình, trong khi tóc của chồng lẫn của bà ta đều không phải màu đỏ. Chả trách cha Tori biết Tori không phải con ông ta.
Thế nên, chưa chắc cha Simon và Tori đã là cùng một người. Nhưng nếu có ai tin điều ngược lại, tin đồn có thể đến tai Simon và Tori. Đó sẽ là lúc một tình huống phức tạp không cần thiết sẽ xảy ra.