Đeo Nhẫn Rồi Là Phải Cưới

Chương 5: Chương 5: Cưới Sao?




Nghe được câu nói đó nó bỗng khựng lại , mặt ửng hồng rồi vội quay đi chỗ khác

- Ha ha em ngại à . Vậy thôi anh không nói nữa mất công để công chúa lại đỏ mặt rồi bơ anh - Anh cười tươi xoa đầu nó

- Anh... anh dám trêu em ... đứng lại đó - Nó bực mình tay chống nạnh , hét to rồi đuổi theo hắn

Ha ha ha ha ha - tiếng cười đùa của hai người vang vọng khắp khu vườn , làm cho khung cảnh thêm phần tươi mới trong sắc hoa hồng đỏ rực .

Trong nhà lúc này

- Đó đó , ông bà thấy ổn không ?- Ông Long nói

- Cái này tụi tôi không có ý kiến nhưng phải tùy vào chúng chứ , mình đâu có quyền quyết định - Bà Bích nói

- Về việc này bà cứ yên tâm tôi đảm bảo hai đứa nó sẽ gật - Bà Thanh cười gian

Vừa lúc đó anh cùng nó bước vào , thấy không gian yên tĩnh , mờ mờ ám ám , anh lên tiếng hỏi

- Mọi người .... nói xấu tụi con phải không?

Im lặng

- Sao mọi người không nói gì ạ ? - Lần này là nó nói

Im lặng

Rốt cuộc là có chuyện gì vậy??? - Nó cùng anh đồng thanh

- Hai đứa cưới nhau đi - Đáp trả màn đồng thanh của tụi nó , bốn vị phụ huynh ngồi đây cũng đồng tâm hiệp lực mà đáp trả với phát ngôn gây sốc

- Cái gì ??? - Nó hét to trong khi hắn chỉ nhìn ba mẹ cười mỉm

- Thùy Linh , khẽ tiếng thôi , con gái mà lời ăn tiếng nói khủng khiếp thế à? - Bà Bích nhìn nó nói

- Bà đó không được trách móc con dâu tôi thế nghe chưa , chắc tại nó “ vui” quá nen mới vậy đó mà - Bà Thanh cười nhìn nó

- Con .. con .......d...dâu - Nó lắp bắp nói

- Đúng rồi , hai con sắp cưới , tất nhiên con phải là con dâu của mẹ rồi còn gì - Bà Thanh nhìn nó với vẻ mặt thật sự ngây thơ

- Nhưng mà bác ơi , sao lại cưới ạ , con không hiểu - Nó ngơ ngác

- Này nhé , bọn ta thấy hai con rất hợp nhau từ hồi nhỏ đến giờ , đã thế tuổi tác lại chuẩn đẹp . Tuấn nhà ta thì đẹp trai , tử tế , quý con cực kì . Còn con vừa xinh , đáng yêu đã thế cũng quý Tuấn nhà ta rất nhiều , chính vì vậy , bọn ta đã đi đến kết luận đúng đắn sáng suốt này . Đấy đến lượt hai đứa hát biểu . - Tiếp lời vợ , ông Hoàng luôn ra một tràng .

- Mẹ - Nó quay sang nhìn bà Bích

Gật

- Ba - Nó lại quay sang nhìn ông Hoàng

Gật gật

- Anh cũng không có ý kiến gì ? - Nó tiếp tục quay sang anh

Lắc và cười

- Mọi người sao lại làm thế được con còn nhiều việc chưa giải quyết được nữa - Nó ôm đầu nhăn nhó

- Việc gì vậy con yêu - Bà Thanh cười híp mắt nhìn nó

- Con vẫn còn đi học - Nó nói

- Thì con cứ học đi , học xong thì cưới , lo gì mà - Bà Thanh cười

- Con học “siêu lắm” chỉ sợ đến khi học xong thì ...- Nó gãi đầu cười trừ

- Có Tuấn ở đây con không phải lo gì cả , nó có thể kèm con mọi thời điểm con muốn - Bà Bích cười đắc thằng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.