Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 67: Q.5 - Chương 67: Bạo phát! Đại tạp quái kết giới




Trước mắt Tiếu Ân dường như xuất hiện một tinh tế đồ mỹ lệ, mà ý thức của hắn đang bay lượn trong một mảnh tinh tế vô hạn vô biên.

Khoảng cách giữa các tinh cầu giống như được một lực lượng nào đó dẫn dắt mà không ngừng đến gần, thân thể của Tiếu Ân giống như ánh sáng xuyên qua một cái rồi lại một cái tinh cầu láng giềng.

Trong hoảng hốt, ý thức của Tiếu Ân gần như đã bị lạc ở bên trong một mảnh tinh không vô tận này.

Một cỗ năng lượng như có như không từ trên người hắn dâng lên, mỗi một cái trang sức không gian ở trên người hắn đang phát sinh một loại biến hóa vô cùng kỳ diệu.

Cái vật phẩm trang sức không gian của mảnh vỡ UFO kia dường như là đã bị ảnh hưởng của không gian vũ trụ, loại năng lượng nào đó ẩn chứa bên trong đang tản ra với một loại phương thức quỷ dị.

Cùng lúc đó, bản thể của Nhất Hào cũng bắt đầu rục rịch, dưới sự kích thích của loại năng lượng này nó cũng sinh ra biến hóa kỳ diệu.

Tinh thần ý thức của Tiếu Ân bắt đầu chậm rãi dung hợp với Nhất Hào, nguyên tố năng lượng trong không gian xung quanh ở trong nháy mắt này ngưng đọng lại.

Nén ép, nén ép, lại nén ép.

Tiếu Ân theo bản năng phát độngkỹ năng nén ép hùng mạnh nhất của hắn trong khi truyền tống.

Lúc này, vô số năng lượng ào ạt tràn vào bên trong không gian nén ép của Tiếu Ân, cũng chỉ có tiến hành truyền tống ở trong vũ trụ mới có thể nắm giữ năng lượng hùng mạnh giống như vậy để làm nguyên lực nén ép.

Cũng không biết qua bao lâu, ở trong cảm giác của Tiếu Ân lại giống như chỉ trong nháy mắt mà thôi, không gian xung quanh hắn giống như đã được nén ép tới mức cực hạn.

Năng lượng vô cùng vô tận đã ngưng tụ thành một điểm, dường như bị ý thức hiện hợp của hắn và Nhất Hào nắm trong tay, không gian ở xung quanh hắn đã phát ra biến hóa thần kỳ cực kỳ vi diệu.

Nguyên tố triệu hoán hệ, ảo thuật hệ, vong linh hệ, hoàng kim hệ, không gian hệ, nguyên tố của tất cả các loại ma pháp mà hắn hiểu được trong khoảnh khắc này dường như bị lực lượng nào đó rút ra rồi nén lại. Tiếu Ân thậm chí còn cảm ứng được sự tồn tại của Sát Lục Kết Giới. Ở trên người hắn dường như đang phát sinh thay đổi long trời lở đất, một thứ thập cẩm đang nén ép như tia chớp.

Không hiểu sao, trong lòng Tiếu Ân lại sinh ra một loại sợ hãi, trong thông đạo truyền tống vũ trụ chết tiệt này rốt cuộc sẽ phát sinh chuyện gì đây?

Đột nhiên, hào quang sáng ngời trước mắt, vẻ mặt Tiếu Ân lập tức thanh tỉnh, từ trong mê man tỉnh dậy.

Truyền tống xuyên qua vũ trụ quả nhiên khác hẳn với những lần truyền tống trước đây, đó là một loại cảm thụ khó có thể diễn tả bằng ngôn từ. Trong khoảnh khắc xuyên qua không gian vũ trụ, Tiếu Ân dường như có thêm một loại cảm thụ kỳ dị, đó chính là thay đổi thần kỳ phát sinh trên người hắn.

Tuy nhiên, Tiếu Ân căn bản là không kịp cảm nhận loại thay đổi thần kỳ này, bởi vì ngay khoảnh khắc rời khỏi, thông đạo truyền tống ở dưới chân hắn đã xảy ra bùng nổ mãnh liệt.

Cảm nhận được dao động năng lượng cực lớn dường như có thể hủy diệt một tòa thành thị, Tiếu Ân không cần nghĩ ngợi đã bố trí ra vô số tầng năng lượng phòng hộ xung quanh người. Hơn nữa cùng lúc đó, hắn tận lực thi triển thân pháp, trong nháy mắt đã chạy trốn về phía trước.

Hắn cũng không phát hiện, ngay khoảnh khắc này, cường độ của vòng bảo hộ năng lượng trên người hắn đã mạnh hơn mấy lần so với dự liệu của hắn. Có thể nói biểu hiện lúc này của hắn đã vượt xa năng lực phản ứng của ngày thường.

Ngay khoảnh khắc Tiếu Ân lao ra ngoài, hắn rõ ràng cảm ứng được, ở xung quanh hắn cũng có ít nhất hơn trăm người làm ra phản ứng đồng dạng.

“Ầm ầm”.

Sau tiếng nổ lớn, một đám mây hình nấm cực lớn bùng nổ ra ở phía sau Tiếu Ân, sóng xung kích mãnh liệt đẩy tất cả mọi người bắn về phương xa.

Vòng bảo hộ năng lượng trên người Tiếu Ân mặc dù chống đỡ được sóng nhiệt nóng rực kia, nhưng lại không thể chống lại cỗ lực lượng cực lớn này, bị nó mạnh mẽ quẳng ra ngoài hơn trăm mét.

Thân thể của hắn nện thật mạnh trên mặt đất. Ở trước mặt sóng xung kích như vậy, ý tưởng gì đó muốn điều động nguyên tố ma pháp đều là dị thường xa xỉ. Sau khi khuyết thiếu nguyên tố phong hệ để giảm sức ép, thân thể của Tiếu Ân dường như khó có thể tránh được một lần tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Cũng may vòng bảo hộ năng lượng trên người hắn còn chưa hoàn toàn biến mất, hơn nữa thân thủ của Tiếu Ân cực kỳ nhanh nhẹn, trong khoảnh khắc sắp ngã sấp xuống tay chân của hắn dùng lực chống đỡ, lập tức nhảy dựng lên giống như lò xo.

Thân thể hắn lộn vòng trên không trung rồi vững vàng rơi xuống trên mặt đất.

Đến lúc này, Tiếu Ân mới phát hiện, chân tay của mình rất đau.

Bên người không ngừng truyền ra đủ các loại thanh âm chửi bới, kêu đau và cầu cứu, giống như đã lâm vào trong một trận tai họa cực lớn.

Tiếu Ân quay đâu nhìn xung quanh, tất cả những kiến trúc xung quanh ở trong sóng xung kích vừa rồi đã làm sụp đổ toàn bộ. Cảnh tượng Tiếu Ân nhìn thấy chính là một mảnh bừa bãi cực lớn.

Mà ở trong đống hoang tàn này lại có rất nhiều năng lượng sinh mạng, hơn nữa khiến Tiếu Ân cảm thấy khiếp sợ chính là, những dao động năng lượng trong đó thấp nhất không ngờ cũng không kém hơn mấy người Kim.

Nói cách khác, có thể tiếp tục sinh tồn ở trong này ít nhất cũng có tiêu chuẩn của đại ma pháp sư.

Không hiểu sao, Tiếu Ân có một loại minh ngộ (hiểu ra), vụ nổ lúc này khẳng định có liên quan trực tiếp với cảm thụ kỳ dị của hắn ở bên trong thông đạo không gian.

Tuy nhiên, Tiếu Ân cũng không có suy nghĩ nói cho người khác.

Một lát sau, ở trong đống hoang tàn lục tục đi ra hơn ba trăm người, sau khi Tiếu Ân nhìn thấy những người này thì khóe mắt cũng không kìm nổi nhảy lên một chút.

Ở trong hơn ba trăm sinh mạng này, diện mạo của con người chiếm hai phần ba, nhưng còn có một phần ba lại là những thân hình cổ quái hiếm có đi qua trước mặt Tiếu Ân.

Trong đó cũng có mấy chủng tộc Tiếu Ân không hề xa lạ, bởi vì hắn đã chính mắt thấy qua ở trong sân chơi của Thần, tuy nhiên đại đa số chủng tộc trí tuệ cũng chưa bao giờ nghe thấy.

Tiếu Ân hít sâu một hơi, vũ trụ to lớn quả nhiên là không thiếu cái lạ, tuyệt đối không phải chỉ một chủng tộc như nhân loại có thể xưng bá.

Một đạo dao động tinh thần mãnh liệt chợt từ trong đám người truyền ra, chỉ cần là chủng tộc trí tuệ đều có thể thông qua đạo tinh thần này mà lý giải tin tức hắn muốn biểu đạt.

- Các vị, vô cùng xin lỗi, nguyên nhân do không gian chấn động, Truyền Tống Trận này đã hư hỏng hoàn toàn, vô cùng may mắn chính là còn chưa phát hiện thương vong sinh mạng gì.

Đạo thanh âm này dừng một chút, dường như đang để mọi người chậm rãi tiêu hóa ý tứ của hắn, sau đó lại nói:

- Tổn thất do sự phá hủy của Truyền Tống Trận tạo thành sẽ do gia tộc Phong Linh chúng ta phụ trách bồi thường toàn bộ.

Xung quanh lập tức truyền đến tiếng nói chuyện của đủ các loại ngôn ngữ, tuy nhiên khiến người ta ngạc nhiên chính là, đa số mọi người mặc dù trong miệng vẫn la hét gì đó, nhưng trên mặt đều mang theo một tia cảm giác như trút được gánh nặng.

Ánh mắt của Tiếu Ân đảo qua một vòng ở trong này, đột nhiên ánh mắt sáng lên.

Nói thật, ngôn ngữ của mọi người nơi này hắn một chữ cũng không hiểu, nhưng hắn liếc mắt một cái lại nhìn thấy một người quen, không, phải nói là một chủng tộc quen thuộc.

Ở bên cạnh Tiếu Ân không xa, ở trong miệng một quái nhân cao khoảng ba thước gầy như cây trúc đang phát ra thanh âm liên tiếp, chỉ cần từ trong động tác của hắn liền có thể thấy được, hắn đang than phiền cái gì đó.

Dáng người của người này có thiên hướng ma thú, hơn nữa tóc lại mọc rất cao và dài, rất dễ khiến người khác chú ý.

Khóe miệng Tiếu Ân khẽ mỉm cười, đi về phía người này.

Tính cảnh giác của người đó cực cao, Tiếu Ân còn chưa đi tới bên người hắn, hắn đã trừng mắt nhìn lại, ánh mắt lạnh như băng dường như đang cảnh cáo Tiếu Ân, hắn cũng không phải là một người dễ chọc.

Trên thực tế, từ năng lượng dao động trên người người này truyền lại xem ra, thực lực của hắn và Tiếu Ân cũng không hơn kém nhau nhiều, cũng là thất tinh ma đạo sĩ. Chỉ có điều, chưa chính thức giao thủ không ai biết lực chiến đấu thực sự rốt cuộc như thế nào.

Tiếu Ân giơ tay ra, đầu tiên tỏ vẻ mình cũng không có ác ý, sắc mặt của người kia mới dễ nhìn một chút, tuy nhiên đối với Tiếu Ân vẫn đề phòng như trước.

Tiếu Ân giơ tay vuốt một cái trên vòng cổ không gian, lập tức trong tay xuất hiện một sợi tóc màu đen, sợi tóc này dài đến khoảng hai mươi thước, có tính dai rất mạnh.

Ánh mắt của người kia sáng lên, vẻ đề phòng lóe ra lập tức giảm xuống rất nhiều.

Đầu của hắn vung lên một cái, một cỗ ý niệm tinh thần đã truyền vào bên trong đầu Tiếu Ân:

- Để ta nhìn xem.

Tiếu Ân lập tức quăng sợi tóc qua, tóc của người kia giống như vật sống cũng tách ra một sợi, hai sợi tóc tiếp xúc với nhau ở giữa không trung.

Lập tức, trong đầu của Tiếu Ân và người kia đồng thời hiện lên một ít hình ảnh, những hình ảnh này chính là hình ảnh Tiếu Ân ở cùng một chỗ với những người đi ra từ trong vùng đất tử vong.

Một lát sau, người kia thu hồi sợi tóc, trên khuôn mặt có thể nói là xấu xí kia lại hiện ra vẻ tươi cười và hòa ái cổ quái.

- Ngươi là bằng hữu của Lâm Mai?

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn hắn một cái, ở khoảnh khắc này hắn thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác, vũ trụ này thật sự là quá nhỏ bé. Thấy Tiếu Ân khẽ gật đầu nhưng lại không nói lời nào, người kia kinh ngạc nói:

- Ngươi không hiểu ngôn ngữ thông dụng? Cũng không hiểu biện pháp sử dụng tinh thần giao lưu?

Sắc mặt của Tiếu Ân hiện ra một tia ửng đỏ hiếm có, trong lòng thầm mắng ba lão long kia.

Ba lão già kia khẳng định là biết tình huống nơi này, nhưng một chữ cũng không nói ra, hiện giờ ngay cả hắn liên lạc như thế nào cũng đã trở thành một vấn đề, thật sự là rất xấu hổ.

Tuy nhiên lúc này hắn lại trách oan mấy người Hắc Long Vương, bọn họ cũng không phải cố ý làm khó Tiếu Ân mà thực sự là đã quên!

Bởi vì đối với Long Tộc trời sinh kế thừa trí nhớ của cha mẹ mà nói, ngôn ngữ thông dụng cũng sẽ không trở thành chướng ngại của bọn họ khi giao lưu với dị tộc.

Người kia lắc lắc đầu, đoán chừng cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Hắn do dự một chút, nói:

- Ta có thể dùng ma pháp thiên phú đặc thù trong gia tộc dạy ngươi ngôn ngữ thông dụng, tuy nhiên có thể nhớ được bao nhiêu thì phải xem thiên phú của ngươi rồi.

Người này vẫn sử dụng lực lượng tinh thần trực tiếp tiến hành nói chuyện, cho nên Tiếu Ân mới có thể hiểu được ý tứ của hắn.

Tuy nhiên những lời này vừa nói ra, trong lòng Tiếu Ân có chút do dự, đối với việc hắn sử dụng ma pháp thiên phú đặc thù, nếu người này có ác ý mà nói...

Tiếu Ân còn chưa quyết định nên từ chối như thế nào thì một đạo bạch quang đã từ trên người đối phương bộc phát ra, đồng thời trong nháy mắt bao phủ Tiếu Ân vào bên trong.

Tiếu Ân khẽ nhướng mày, tuy nhiên hắn lập tức nhận ra, đạo bạch quang này cũng không có tác dụng công kích gì, ngược lại giống như một loại ma pháp phụ trợ trong ma pháp, mang đến cho hắn sự tấn công cực kỳ nhỏ bé.

Một cỗ tinh thần ý niệm dung nhập vào bên trong đầu Tiếu Ân, cỗ ý niệm này đặc biệt bình thản, cũng không có ý đồ khống chế hoặc gây bất lợi đối với Tiếu Ân, chẳng qua chỉ là truyền đạt lại một ít tri thức.

Nhất Hào lập tức xuất hiện, tiếp nhận tất cả tri thức đối phương truyền lại.

Chẳng qua chỉ trong giây lát, người kia cũng đã làm xong tất cả, sau khi bạch quang tiêu tan, vẻ kinh ngạc trên mặt hắn càng trở nên nồng đậm.

Tiếu Ân khẽ nhắm hai mắt lại, Nhất Hào đang toàn lực tiêu hóa nội dung vừa nhận được.

Đoạn tri thức này đều liên quan tới một loại ngôn ngữ, phương pháp biểu đạt của loại ngôn ngữ này cũng không sâu sắc, quả thực có thể nói là đơn giản dễ hiểu, chẳng những các loại phát âm đều biểu đạt vô cùng rõ ràng, mà ngay cả chữ viết cũng hiện ra rõ ràng dễ hiểu.

Chỉ trong một lát, chẳng khác nào Tiếu Ân đã trực tiếp nắm giữ một loại ngôn ngữ.

Loại ma pháp vô cùng thần kỳ này, quả thực đã có thể sánh với trí nhớ truyền thừa của Hắc Long Vương.

Tuy nhiên cảm ứng thực lực của đối phương so sánh với Hắc Long Vương kia chính là khác nhau một trời một vực, liên tưởng đến lời nói vừa rồi của hắn đây là ma pháp thiên phú, Tiếu Ân lập tức hiểu được, loại năng lực này giống như sợi tóc trên đầu của bọn họ đều là năng lực thần kỳ trời sinh.

Tiếu Ân mở hai mắt ra, há miệng thở dốc, khó khăn phun ra hai chữ:

- Cám ơn!

Mặc dù hắn đã hiểu được phương pháp biểu đạt của loại ngôn ngữ này, nhưng hiểu được lại không có nghĩa là có thể lập tức nắm giữ, cho nên nói ra hai chữ này hiển nhiên có vẻ không được tự nhiên.

Người kia cười thân thiện, tuy nhiên tươi cười này ở trên khuôn mặt xấu xí của hắn lại có vẻ có chút đáng sợ.

- Chút việc nhỏ ấy, căn bản không tính là gì, cho dù ta không dạy ngươi, ngươi cũng có thể nắm giữ loại ngôn ngữ này trong thời gian ngắn.

Dừng một chút, hắn nói:

- Thực ra nếu ngươi tiến vào nơi giao dịch của vũ trụ, như vậy cũng có thể học tập một ít phương pháp trực tiếp sử dụng lực lượng tinh thần để nói chuyện với nhau.

- Được, ta sẽ nhanh chóng nắm giữ.

Tiếu Ân dừng một chút rồi nói từng chữ một:

- Xin hỏi, ngài là…

- Ta là Jepsen trưởng lão của bộ tộc American.

Người kia cười ha hả nói:

- Ngươi chắc là bằng hữu của Lâm Mai.

- Đúng, ta là Tiếu Ân, là bằng hữu tốt của Lâm Mai. Ngài biết Lâm Mai sao?

Tiếu Ân trịnh trọng gật đầu nói, trong lòng cũng là mừng thầm, cuối cùng đã tìm được tổ chức rồi.

Lúc đầu khi mới nói chuyện hắn còn có chút nói lắp, nhưng dần dần tự nhiên trở nên lưu loát.

- Ha ha, ta không biết Lâm Mai.

Jepsen lắc đầu nói.

Tiếu Ân thiếu chút nữa cắm đầu ngã quỵ, ánh mắt mang theo hồ nghi nhìn Jepsen, bất kể như thế nào cũng không thể tưởng tượng được lại nghe được đáp án này từ chỗ hắn.

- Bộ tộc American của chúng ta là một đại tộc rất lớn.

Jepsen vòng tay xuống làm ra một bộ dáng rất lớn, sau đó giải thích:

- Ta và Lâm Mai thuộc hai chi khác nhau, cách nhau rất xa rất xa, ít có khả năng có liên hệ gì.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, hắn đã hiểu lời lý giải của đối phương, American liền giống như nhân loại, một ở đại lục phía nam, một ở đại lục hoàng kim tự nhiên là không có nhiều khả năng sinh ra liên hệ gì. Chỉ có điều, một khi đã như vậy thì Jepsen làm sao lại biết cái tên Lâm Mai này chứ?

Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của Tiếu Ân, Jepsen ngồi xuống, chỉ chỉ sợi tóc trong tay Tiếu Ân, kiên nhẫn nói:

- Lâm Mai rất giỏi, đi ra từ vùng đất tử vong, chúng ta đều biết.

Tiếu Ân lập tức đột nhiên hiểu ra, nhớ tới hình ảnh vừa mới xuất hiện trong đầu lập tức hiểu ra nguyên do trong đó.

Jepsen giơ ngón tay cái về phía Tiếu Ân, nói:

- Lâm Mai rất giỏi, ngươi lại càng giỏi, không ngờ đã trở thành ma đạo sĩ.

Trong mắt hắn tràn đầy vẻ hâm mộ và kính nể, loại thần thái này tuyệt đối không phải là giả mạo.

Tiếu Ân cười khổ một tiếng, nói:

- Ngài quá khen rồi.

- Không, ngay cả là Lâm Mai cũng chỉ vừa mới tiến giai đại ma pháp sư mà thôi, ngươi đã đi trước hắn nhiều lắm.

Jepsen đột nhiên nháy nháy mắt, hỏi:

- Trong tay của ngươi có sợi tóc của Lâm Mai đưa tặng, vì sao sau khi tấn thăng ma đạo sĩ không liên hệ với hắn? Chẳng lẽ ngươi khinh thường bộ tộc American của chúng ta sao.

Khi nói những lời này, sắc mặt của Jepsen có chút khó coi, giống như chỉ cần một câu trả lời của Tiếu Ân không tốt hắn sẽ lập tức trở mặt.

Tiếu Ân liên tục lắc đầu, nói:

- Jepsen các hạ, không phải Lâm Mai đã nói, chỉ sau khi chúng ta đều trở thành ma đạo sĩ mới có thể liên hệ với nhau sao?

Trên mặt của Jepsen lập tức xuất hiện vẻ dở khóc dở cười, nói:

- Người nghĩ sai rồi, thực ra chỉ cần một người trong các ngươi sau khi đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ là có thể thông qua sợi tóc liên hệ với Lâm Mai.

- Vậy phải làm thế nào mới có thể tiến hành liên hệ?

Tiếu Ân khiêm tốn hỏi.

Jepsen lại ngẩn người, nói:

- Chỉ cần sử dụng ma pháp trận tăng phúc (khuyếch đại) bình thường là có thể, chẳng lẽ ngay cả điều này ngươi cũng không biết sao?

Trên đầu Tiếu Ân lập tức chảy ra một tia mồ hôi lạnh, hắn cười khổ, nói:

- Ta thực sự không biết.

Jepsen do dự một lát rồi đưa qua một tấm ma pháp lục thư, hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là đến từ cái tinh cầu nào? Làm sao ngay cả cái này cũng không biết?

Tiếu Ân đổ mồ hôi, vội vàng giải thích qua một chút tình huống của mình.

Khi Jepsen biết Tiếu Ân đến từ một tinh cầu bán phế, lúc này mới thoải mái, trách không được Tiếu Ân dường như hiếu kỳ đối với tất cả mọi thứ, hơn nữa cái gì cũng không rõ.

Tuy nhiên, trên tinh cầu bán phế không ngờ lại xuất hiện một ma pháp sư thiên tài dạng này cũng coi như chính là một cái đặc biệt rồi.

Một trận tiếng động rất nhỏ truyền đến, không trung đã xuất hiện một vật phi hành khổng lồ.

Đây là một vật hình trứng tương tự với phi thuyền, năng lượng phong hệ hùng mạnh nổi lơ lửng xung quanh, cứ như vậy đi tới trên đỉnh đầu mọi người.

Trên đống hoang tàn không ngừng có người bay lên trời, bay đến phía trên vật phi hành kỳ quái kia. Jepsen kéo Tiếu Ân, nói:

- Chúng ta cũng lên thôi, gia tộc Phong Linh phải bồi thường tổn thất của chúng ta.

Trong lòng Tiếu Ân khẽ run, hắn có một loại cảm giác mơ hồ, đó chính là vụ nổ của cái ma pháp trận này thực ra có quan hệ mật thiết không thể chia tách với hắn.

Cho nên lúc này hắn không ngờ có một tia cảm giác có tật giật mình.

Jepsen còn tưởng rằng lần đầu tiên hắn nhìn thấy thứ này, cho nên không khỏi cười nói:

- Gia tộc Phong Linh là một trong những gia tộc danh dự nhất, điểm giao dịch vũ trụ này chính là do bọn họ mở. Nếu ở chỗ này của bọn họ xảy ra chuyện, đương nhiên sẽ phụ trách bồi thường toàn bộ, ngươi cứ yên tâm đi.

Tiếu Ân cười miễn cưỡng, hắn biết nếu không đi lên khẳng định sẽ bị người khác hoài nghi, cho nên đành phải đi theo phía sau Jepsen bay lên vật phi hành kỳ quái này.

Bọn họ đã là mấy người bay lên cuối cùng, khi tất cả mọi người đều đã lên, vật phi hành lập tức quay đầu bay về phía xa.

Ánh mắt của Tiếu Ân quét một vòng ở trong này, hơn ba trăm người may mắn còn sống ở trong đống hoang tàn dường như một người cũng không thiếu, hơn nữa trên mặt của đại đa số mọi người đều có vẻ vô cùng bình tĩnh. Rất hiển nhiên, bọn họ có tin tưởng rất lớn đối với hứa hẹn của gia tộc Phong Linh này.

Tiếu Ân chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, hỏi:

- Jepsen các hạ, vừa rồi ở chỗ Truyền Tống Trận rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Từ sau khi Tiếu Ân nắm giữ ngôn ngữ thông dụng, bọn họ chính là trực tiếp sử dụng ngôn ngữ để nói chuyện.

Jepsen còn chưa trả lời, ở bên cạnh đã có người tiếp lời:

- Vận khí của chúng ta thật quá tốt, không ngờ đã gặp phải không gian chấn động ngàn năm khó gặp. Tuy nhiên vẫn còn tốt chính là, chúng ta đều ở trung tâm của ma pháp trận chưa tiến vào thông đạo, nếu không khẳng định là không có mạng ra đến đây rồi.

Thanh âm của người kia có cảm giác sống sót sau tai nạn rõ ràng, phỏng chừng ở trong hơn ba trăm người kia cũng có rất nhiều người đồng cảm, nhất thời ở xung quanh truyền đến những tiếng thở dài.

Trong lòng Tiếu Ân run lên, hỏi:

- Không gian chấn động? Là do nguyên nhân gì tạo thành?

Người kia dùng ánh mắt quái dị liếc mắt nhìn Tiếu Ân một cái, hỏi:

- Ngươi là thần linh của không gian hệ sao?

- Không phải.

Tiếu Ân trả lời theo bản năng.

- Ta nhìn ngươi cũng không giống.

Người kia cười châm biếm, rồi quay đầu đi.

Tiếu Ân giống như dẫm phải một cái đinh, trong lòng mặc dù có một chút cảm giác tức giận, nhưng biết ở nơi này cũng không phải là địa phương tranh cường hiếu thắng, cho nên chỉ khẽ nhíu mày cũng không để trong lòng.

Nhưng ngay khi cảm xúc trong lòng Tiếu Ân khẽ nổi lên dao động bất mãn thì Nhất Hào vốn vẫn yên lặng bất chợt bạo phát.

Không có dấu hiệu gì, Nhất Hào cứ như vậy dung hợp với Tiếu Ân.

Ngay sau đó, xung quanh người Tiếu Ân chợt nổi lên dao động năng lượng hùng mạnh, gần như chỉ trong nháy mắt mà thôi, loại dao động năng lượng này đã khuếch tán ra ngoài, lấy hắn làm trung tâm bao phủ hoàn toàn phạm vi mấy cây số.

Tinh thần của Tiếu Ân trở nên phấn khỏi trước nay chưa từng có, hắn đột nhiên phát hiện, kết giới của ảo thuật và không gian mà trước đây mình vẫn không thể đạt được đột phá không ngờ chẳng biết vì sao đã thành hình.

Không những là kết giới được hình thành từ lực lượng của hai loại thuộc tính này, hơn nữa ở trong kết giới này, không ngờ còn bao gồm lực lượng của tất cả các thuộc tính mà Tiếu Ân nắm giữ.

Kết giới, đây quả thật là kết giới hàng thật giá thật, hơn nữa ở trong kết giới này lại có lực lượng làm cho người ta khó có thể tin.

Ở trong đó, Tiếu Ân có thể cảm ứng được rõ ràng mỗi một nguyên tố ma pháp rất nhỏ, dao động năng lượng ở trên người của mỗi người cho dù rất nhỏ cũng không thể giấu diếm cảm ứng của hắn.

Hơn nữa, hắn thậm chí còn có một loại cảm giác, chỉ cần hắn muốn, ở trong kết giới hắn liền có thể khống chế nguyên tố ma pháp ở xung quanh những người này, chẳng những vậy cho dù là nguyên tố ma pháp đã thành hình hắn cũng có thể thay đổi hình thái làm cho nó tiêu tan.

Đây là một loại cảm giác giống như không có gì không làm được, làm cho hắn lập tức rơi vào bên trong một loại khoái cảm mãnh liệt.

Bên trong vật phi hành lập tức bắt đầu xôn xao rất nhỏ, đặc biệt là người vừa rồi còn nhìn Tiếu Ân vởi vẻ mặt trào phúng sắc mặt lại càng trắng bệch.

Người này cũng là một cao thủ đạt tới cảnh giới ma đạo sĩ, thân thể của hắn khẽ động một cái, dường như cũng đã phóng ra một cỗ lực lượng hùng mạnh, nhưng khi lực lượng của hắn phóng ra va chạm với kết giới của Tiếu Ân lại rõ ràng rơi xuống hạ phong.

Ở bên trong kết giới của Tiếu Ân giống như có được loại lực lượng nào đó khắc chế lực lượng của hắn, nén ép cỗ lực lượng kia của hắn đến cực nhỏ, thậm chí ngay cả nguyên tố quanh người cũng gần như đã không thể khống chế.

Jepsen ở bên cạnh mở to hai mắt, há to miệng, thân ở trong kết giới khổng lồ này hắn tự nhiên cảm ứng được uy năng hùng mạnh ẩn chứa trong đó.

Trong khoảnh khắc này, hắn chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi nóng, ở trong đầu hắn chỉ có một ý niệm không ngừng quanh quẩn.

Người này, thật sự là đồng bọn cùng đi ra nơi tử vong với Lâm Mai sao?

Trên mặt của Tiếu Ân không biểu lộ chút tình cảm nào, giống như phát ra kết giới khủng bố này cũng không phải là bản thân hắn.

Nhưng ở trong lòng hắn lại cuồn cuộn không dứt, cũng khó có thể tiếp tục bảo trì bình tĩnh.

Nhất Hào không ngờ lại chủ động phóng ra trong khoảnh khắc cảm xúc của hắn xuất hiện dao động, điều này chứng tỏ trí tuệ của Nhất Hào đã đạt tới một trình độ tương đối khó lường. Đương nhiên, tất cả những việc này vẫn lấy tâm tình của hắn làm chính, nếu không phải Tiếu Ân nổi lên tức giận thì Nhất Hào cũng sẽ không đột nhiên bùng nổ.

Tuy nhiên, sau khi tinh thần của Nhất Hào và Tiếu Ân dung hợp ở trong thông đạo truyền tống vũ trụ đã phát sinh dị biến, ở lúc này đã phản ứng ra.

Một kết giới chân chính, hoàn mỹ được hình thành trong khoảnh khắc này, từ trong cơ thể Tiếu Ân phát ra.

Vốn năng lượng của hắn chẳng qua chỉ tương đương với một thất tinh ma đạo sĩ bình thường mà thôi, nhưng sau khi dung hợp với Nhất Hào không ngờ lại đột nhiên bộc phát ra uy năng cực lớn làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.

Lúc này, từ trên người Tiếu Ân triển hiện ra lực lượng cường đại thậm chí còn không thua kém hơn hai nhân vật cửu tinh đỉnh phong

Pohl Walde và Scar, cho dù là Hoàng Kim Vương Yidikalun dường như cũng có chút không bằng.

Đây là một loại cảm giác thuần túy, nhưng cũng vô cùng chân thật.

Khí tức khủng bố trong nháy mắt trải rộng bên trong kết giới, áp lực cực lớn đến từ Sát Lục Kết Giới khiến cho tất cả mọi người trong phạm vi này đều cảm nhận được một loại cảm giác áp bách trước nay chưa từng có.

Tiếu Ân mơ hồ có một tia hiểu ra, ở trong thông đạo vũ trụ hắn tận tình nén ép năng lượng của các loại thuộc tính, nén ép tất cả các lực lượng mà hắn có thể nắm giữ vào bên trong Nhất Hào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.